'Thiên đường tốc độ' tại Đông dương
Thoát khỏi biển báo "80" và camera tốc độ, chúng ta có thể thoải mái đạp ga lên 150 km/h, tận hưởng những cảm giác chưa bao giờ có. Độc giả Đỗ Hải chia sẻ về chuyến caravan xuyên Đông dương.
Lái xe du lịch caravan ngày càng phổ biến và cung đường được lựa chọn nhiều nhất là Đông dương, qua các nước Campuchia, Lào, Thái Lan. Ngoài khám phá thiên nhiên, điểm hấp dẫn nhất có lẽ là sự tự do về tốc độ trên quãng đường 1.000 km. Ở đó có thể đạp ga lên đến 200 km/h, qua các cung đường rừng yên bình và vắng vẻ trên đất Lào và Campuchia.
Đoàn Caravan xuyên Đông dương những ngày tháng 6.
Đường ở Lào thường được các tay lái Việt ví von như “LaoBahn” (Autobahn là cung đường không giới hạn tốc độ duy nhất trên thế giới ở Đức), hai bên là cánh đồng trống vắng, yên bình. Không có cảnh chen lấn, xô bồ. Không có xe máy tạt ngang đầu, bám đít. Không có những chiếc camera bắn tốc độ ẩn nấp dọc đường. Không có cả những tiếng còi đầy bức xúc.
Từ cửa khẩu Dom Kro Cam đến Paksé, tỉnh Champasak (Lào) với dài 150 km nhưng thời gian chỉ mất 1 giờ 15 phút, một con số trong mơ với giao thông Việt Nam. "Chạy sướng lắm!" là câu trả lời chung của tất cả những ai từng tham gia caravan xuyên Đông Dương. Tốc độ nhanh, an toàn và rất ít chướng ngại vật. Cung đường từ Nam lên Bắc Lào với hành trình ngày hai hơn 720 km nhưng ít ai thấy mệt với tốc độ trên 100 km/h bằng cảm giác thanh bình dọc theo tuyến sông Mekong.
Tốc độ 150 km/h, điều hiếm khi có được ở Việt Nam.
Người dân Lào khá tôn trọng luật lệ giao thông và đặc biệt luôn nhường đường khi gặp đoàn xe có cảnh sát dẫn đường. Theo lời kể của anh hướng dẫn viên du lịch Lào thì có công nhân từng bị bắt bỏ tù do không nhường đường.
Từ Lào đến Bangkok, đường có đến 3 và 4 làn xe, khá đông nhưng vẫn có thể phi đều đều 100 km/h. Thỉnh thoảng vẫn có những chiếc bán tải vượt qua. Ấn tượng nhất trong việc thiết kế đường cao tố ở Thái Lan là các khúc cua gắt đều thiết kế theo kiểu lòng chảo, tạo độ an toàn ngay cả khi cua ở 120-150 km/h.
Cao tốc Thái Lan.
Hành trình ngược lại cũng mang nhiều cảm xúc và khi trở về Việt Nam, chúng ta tự nhiên thấy khó chịu, xe cũng gầm gừ hơn. Giao thông hỗn loạn khiến nỗi bực dọc thường thấy lại ùa về. Mong một ngày chiếc xe của mỗi người được chạy trên "Vietbahn".