Tập Lái
4/7/11
8
0
1
songxanh.vn
<h3>Cảm ơn anh, người lái xe tải không quen!</h3> Những dòng này được viết để cảm ơn anh, người lái xe tải không quen đã dừng lại giúp đỡ một chiếc xe khác bị hư dọc đường vào khoảng 11 giờ trên đường Bà Huyện Thanh Quan (TpHCM) đoạn vừa qua ngã tư Tú Xương, vào hôm thứ 7 ngày 2-7-2011.

Chiếc xe mấy hôm rồi bị hư hệ thống điện nên không khởi động được bình thường. Sáng nay phải thả dốc cài số mới nổ, định chạy đi sửa luôn nhưng không may giữa đường lại chết máy. Trời thì nắng, đường thì đông, nhìn ai cũng vội vã nhăn nhó. Đang loay hoay chưa biết làm sao thì thấy có một chiếc xe tải nhẹ chạy chậm chậm qua, anh lái xe thò hẳn đầu ra hỏi "xe bị gì vậy? có cần giúp gì không?" Vừa nghe trả lời là anh dừng ngay lại. Khi biết xe bị hỏng điện, anh không ngần ngại lùi xe lên hẳn lề đường (dù có thể bị phạt) để đưa bình ắc qui của anh sát vào xe mình cho mình câu điện khởi động lại xe. Khi xe nổ được mình mừng quá cảm ơn anh, và như một thói quen tự nhiên, gửi anh ít tiền uống cà phê. Thật bât ngờ anh từ chối nhận, ngay cả khi mình để lại tiền trên ghế anh cũng cương quyết cầm trả lại mình. Trong lúc lúng túng mình đã quên hỏi tên anh và nhìn số xe của anh.

Suốt dọc đường sau đó mình cứ suy nghĩ về anh, về việc anh dừng xe giúp một người lạ trên đường. Dạo này đọc báo có nhiều chuyện mấy anh hiệp sĩ đường phố "giữa đường thấy chuyện bất bình chẳng tha", mình nghĩ anh lái xe sáng nay cũng là một hiệp sĩ như thế. Bản thân mình cũng nhiều lần nhìn thấy người khác gặp khó khăn trên đường nhưng chỉ biết nhìn thẳng chạy nhanh qua, phần sợ mất thời gian, phần sợ bị lừa... Mình có hèn quá không?

Còn việc anh không nhận tiền nữa, liệu mình đưa tiền cho anh như thế có làm anh cảm thấy bị xúc phạm. Quả thật là mình cảm thấy rất xấu hổ sau đó. Trái ngược hẳn với những lúc gặp mấy anh "bồ câu trắng" thì nếu không đưa tiền mới là chuyện lạ (hình như thói quen đưa tiền này là do các anh ấy tập cho mình thì phải!). Thế mới biết không phải ai được mặc "áo" mới là người tốt.

Lại nghĩ lan man hơn về những vấn đề xã hội hiện nay (chẳng hạn như môi trường), ai cũng bức xúc, nhiều người lên tiếng nhưng rất ít người hành động. Ai cũng muốn có thay đổi cho tốt hơn nhưng không ai làm gì cả, nghĩ rằng mình tài hèn sức mọn thì làm nên cơm cháo gì, được gì chưa biết, có khi chỉ thiệt... Nhưng thật ra tất cả thay đổi lớn đều phải bắt nguồn từ những thay đổi nhỏ, trước hết trong bản thân mỗi cá nhân, và không nên hy vọng mình sẽ được hưởng ngay thành quả của sự thay đổi mà nên nghĩ rằng mình hành động là để cho con cháu, những thế hệ sau của mình sẽ được hưởng.

Cũng may là có những người như anh lái xe sáng nay. Cảm ơn anh không chỉ vì việc anh dừng xe lại giúp đỡ, mà còn vì việc đó đã mang lại cho mình nhiều suy nghĩ và thay đổi.

Xin nợ anh, và cuộc đời, một hành động!

<span style=""color: #008000;""> Sống Xanh @ songxanh.vn</span>
<span style=""color: #008000;"">Hạnh phúc hơn cho cả bạn và thế hệ sau!</span>
 
Last edited by a moderator:
Hạng F
26/6/07
5.369
76
38
OS ... 5-YEAR BIRTHDAY
Cám ơn bác chia sẻ một câu chuỵện dù nhỏ nhưng hay và rất đậm tình người .
Mong sao trên mọi nẻo đường mai này càng có nhiều chiếc xe mang logo OS và bác tài làm các nghĩa cử đẹp như thế .
080402cool_prv.gif

Cám ơn bác và chúc các bác cùng lái xe an tòan .
 
Chi Hội Trưởng P.O.C
Cám ơn những lòng tốt của anh xe tải . Mình cũng có 1 lần bị hư cảm biến gió, xe ko nổ máy đc , thế là có 2 anh xe tải gần đó đến trợ giúp mình đẩy xe đến quán nhậu gần đó để gửi . Ước gì vẫn còn gặp và thấy lại những lòng tốt đấy .
 
Hạng C
6/11/09
592
5
18
Ng tốt nhiều lắm, có điều xã hội giờ khiến ng ta phải luôn cảnh giác, phải giành giật...và rồi tình ng cũng dần ít đi.
 
Hạng B2
6/3/11
179
2
16
Đọc bài của bác em cảm thấy quanh ta còn nhiều người tốt. Nếu dẹp được những kẻ lừa đảo, có lẽ nhiều người sẽ không ngần ngại giúp đỡ nhau. Hôm qua, trên đường từ Củ Chi về, em chạy chậm khoảng 40km/g vì tay lái yếu, phía sau có 1 bác 16 chỗ nhá đèn liên tục, em nghĩ bác ấy xin vượt nhưng em không dám tắp vô lane trong vì sợ xe tải. Bác ấy theo sau em cả 1 quãng đường dài và cứ nhá đèn. Cuối cùng khi em vào được lane trong và dừng tại ngã tư thì bác ấy dừng lại bên cạnh và mở kiếng. Em nghĩ chắc sẽ bị chửi và cũng đang chuẩn bị xin lỗi thì được bác ấy cho hay xe em bị xẹp bánh sau! Sau đó em tìm cách tắp vào lề và hết hồn khi thấy đúng như vậy. Sau đó nhờ 1 tiệm sửa xe dọc đường thay cái bánh sơ cua vào. Xin cám ơn bác tài tốt bụng.
 
Hạng D
11/8/09
2.852
177
63
Anh em ta nên giúp đỡ nhau trong OS và bên ngoài thì hay quá
 
Hạng D
30/9/10
1.166
339
83
Đọc bài của bác Sống xanh thấy có 2 vấn đề
Tinh thần hiệp nghĩa Lục Vân Tiên theo cái kiểu " kiến nghĩa bất vi vô dũng dã. lâm nguy bất cứu mạc anh hùng " ngày càng hiếm và nếu kg được đưa vào sách đỏ thì nguy cơ bị tuyệt chủng là rất cao.
Bây giờ khi thấy người bị nạn cần giúp đỡ :
01) A ! có người cần giúp đỡ hay mình làm Lục Vân Tiên caí nhỉ.
02) Nhưng còn gia đình trên xe thì sao kg khéo lại lỡ cuộc vui và mang họa vào thân.
Trong lúc suy nghĩ thì xe vẫn thẳng tiến và rồi
03) Thôi huốc rồi , để người khác có điều kiện hơn giúp vậy
Cái thứ hai , Tiền đã ăn sâu vào suy nghĩ chúng ta và là vị cứu tinh khi tất cả mọi cánh cửa đều khép lại , ngay cả việc ân nghĩa cũng được quy ra tiền .
Nếu ông Tôn Tẩn còn sống đến giờ thì kế 36 chưa phải là chước cuối cùng mà sẽ là
"tam thập thất kế đưa tiền là thượng sách "
Em cũng chợt nhớ đến 2 câu thơ mà ngày xửa ngày xưa em học khi còn bé xíu :
" Có gì đẹp trên đời hơn thế
Người với người sống để yêu nhau"
Và bao giờ cho đến tháng mười.
Tks bác Sống xanh
 
Last edited by a moderator: