Bác giữ cái con cổ quá, bây giờ lôi phim ra rửa chắc được những bức ảnh hay ho lắm đó
cho tới khoảng 95-99 thì vẫn chụp tá lả phim nhựa nhưng bằng mấy chú nhỏ tự động : Ricoh-Minolta-Nikon-Canon đưa lên bấm liền khỏi mắc công canh chỉnh he...eh
mà là hobby chứ hổng phởi career kím cơm
cả tỉ "sợi" phim (tiệm ảnh rọi xong cắt ra từng "sợi" dài khoảng 7-8 "pô" nhét bìa cứng giao trả kèm mớ hình rọi xong) tới 2015 dọn dẹp nhà cửa... suốt cả chục năm lưu trữ hổng kỹ nó hư hết (mấy xấp bìa nhét các sợi phim) nên ... liệng thùng rác cả rùi
dờ 2019 chỉ còn giữ lại cụ Yashica đã kể dới cụ Nikon nhỏ
cái hùi 88 mềng kím cơm trong phòng tối darkroom thời tráng rọi thủ công thành hồ cúp điện luân phiên tá lả he...eh lúc đó lương bổng khứa chủ trả là 300.000đ/tháng (xăng A83 là >< 3 ngòn vi na đồng/lít)
lúc nài thì phim đen trắng cũng đã là quý hiếm rùi - toàn phim màu tràn lan : Konica-Kodak-Afga ...
phần việc của mềng là "tráng giấy"
thứ tự :
- khách (hay thầy thợ phó nhòm) chụp xong rinh tới (phim chụp xong đã tháo ra hay vẫn còn dính trong mái ảnh)
- chú A nhận, tráng phim (hoặc cầm nguyên cái mái ảnh của khách đem dô phòng tối ... mò mẫm tháo ra bỏ dô các dụng cụ tráng phim) cũng có khi hổng rinh dô phòng tối mà bỏ dô một cái hộp bự có 2 lỗ, đóng nắp hộp kín mít rùi chú thò 2 bàn tay dô ... mày nò thao tác, hoặc... ngồi xếp bằng như ông Sư trùm cái mền mà mần he...eh do phim ảnh (dà giấy ảnh) phởi che sáng 100% tối bưng
- chú A tráng phim xong đưa khách soi - hoặc đẹp rọi xấu bỏ hay rọi hết cả cuộn tùy khách
- xong đưa qua cho các phòng rọi (rọi bằng máy Mỹ dới máy Tiệp Khắc) chú A cũng rọi cùng dới các chú B-C-D v.v...
- các chú rọi xong bỏ dô những cái hộp kín có dấu hiệu riêng - quăng qua cho mềng "tráng giấy" để ra thành phẩm là các tấm hình giao cho khách
- phần việc của mềng : sắp đặt đầy đủ các dụng cụ, pha chế "thuốc" (là các loại hóa chất ngành ảnh, toàn là phởi nhập Mỹ) xong... mở quạt thông hơi (hổng có máy lanh) rùi... đóng cửa phòng cho kín mít tối bưng - mày mò trong bóng tối lấy từng tấm đã rọi xong nhét dô các dụng cụ - xong nhúng dô các thùng hóa chất (đã được mềng hâm nóng đúng nhiệt độ cần thiết trước đó)
bấm đồng hồ timer - nhúng dô thùng A - đồng hồ reo - lấy ra nhúng tiếp qua thùng B - bấm lại timer - lại reo : lúc nài coi như hoàn tất - cứ thong thả ... mở cửa ... mần điếu thuốc he....eh xong mở nắp thùng B lấy hết cả đám ra... xịt rửa bằng nước lã - xong rinh ra phơi khô (hoặc khách cần gấp thì bỏ dô thùng hấp sấy cho lẹ) nhìu khi hấp quá nóng các tấm hình có cong tròn như cái con khô mực he...eh
những lúc hết giấy : khứa chủ mua xong (toàn giấy Fuji giá bán cả chỉ vàng/cuộn nặng 3-4kg) mềng rinh dô phòng tối cắt ra từng tấm : 9x12 - size bự thì Fuji nó bắn sẵn chục tấm/hộp 25x35
mấy cái hộp chứa giấy nài mềng cũng ghi ký hiệu riêng : chưa rọi/đã rọi xong
lúc chụp cũng vại : túi áo túi wừn trên dưới trái phải túi nèo chứa phim chưa chụp, túi nèo đã chụp xong - lu bu quên thứ tự lắp lộn cuộn đã chụp rùi - quỳ lạy khách ráng mà nghe...chửi he...eh
hoặc lúc tráng phim làm hư làm mất phim của khách có khi... bán nhà mà đền
những ngày tháng đó mần vại cũng sống được
còn chú nèo có năng khiếu thì đầu tư mua mái pro lens pro xịn hơn mần thợ chụp - mùa Tết mùa Cưới là cứ sắm vàng... cây he...eh
lúc đó cúp điện luân phiên : ngày ngủ nghỉ hay đi... chơi - 7pm có điện thì mần xuyên đêm tới 5am lại... cúp điện mới bắt đầu đi ngủ
chụp a ma tơ thì cứ theo menu : máy ảnh tự động - phim Konica - giấy ảnh Fuji = ẵm giải hiếp ảnh quốc tế luôn he....eh
chỉ thầy thợ pro máy pro mới dám xài Kodak do rất khó chơi, mắc xiền hơn, lúc tráng phim tráng ra giấy ảnh (của phim Kodak) cũng khó hơn menu đã nói
máy ảnh tự động nhìu khi cho bạn mượn
một số bạn chụp xong trả lại hết pin (cục pin cũng mắc) bạn... nín thinh luôn
một số bạn khác thì mượn lúc mềng vừa gắn pin mới - chụp ít xịt mà lúc trả cũng mua tặng thêm cục pin mới he...eh
phim & giấy ảnh đen trắng thì chấp nhận ánh sáng yếu như bàn thờ mít tơ Địa leo lét
chứ phim màu giấy ảnh màu là phởi tối hù 100%
cứ vại
cho tới cái ngày xuất hiện... dây chuyền tráng rọi tự động Minilab
lại tới phiên Minilab cũng... ngáp ngáp : bắt đầu thời đại @digital thẻ nhớ rùi tự sướng xeo phì dới cái ai phôn iPad he...eh
khứa chủ ngày đó dờ đã là công dân xứ quê kỳ rùi ở San Diego
P/S
thời phim ảnh nhựa chụp hình "nghệ thực" (giống như em Ngọc Trinh "bảo vệ mội trường") lúc rinh tới các tiệm ảnh tráng rọi rất dễ bị... phát tán ngoài tầm kiểm soát he....eh trừ phi cameraman có studio riêng "sống để bụng chết rinh theo" he...eh
chúc các thánh dzui xờ xẻ cúi từn :