Chủ đề tương tự
RE: Du lich bụi-bao giờ mới trở thành trào lưu ở Việt nam?
thôi thôi, bác QUất là nhất diễn đàn rồi còn gì, mà bác đi cho em đi ké với nha bác
thôi thôi, bác QUất là nhất diễn đàn rồi còn gì, mà bác đi cho em đi ké với nha bác
RE: Du lich bụi-bao giờ mới trở thành trào lưu ở Việt nam?
cái này em thực hiện từ hồi SV năm thứ 3. Phải công nhận là cảm xúc hơn hắn đi tour trọn gói hoặc đi du lịch cao cấp bây giờ. Em điểm vài nét cho các bác nhé.
22 Tết (nghỉ học), vác xe đạp ra bến xe Giáp Bát, nhảy xe khách đi Huế.
Xe không gạt mưa, ghế không đệm, không gối đầu. Đi qua Đèo Ngang mưa lớn, mình không nhìn thấy gì phía trước, chỉ thấy bác tài vẫn vèo vèo vào cua.
Ăn tối cơm tù, cố chén 1 quả trứng luộc để khỏi phải chén đòn. 20k ngày đó to đùng.
01h00 đến Huế. Bật đèn pin, soi bản đồ tìm đường về trung tâm. Càng đạp xe càng thấy tối thui. 3 thằng họp chớp nhoáng và đạp ngược lại khaongr 3km thì thấy cầu Tràng Tiền. lúc đó 2h sáng.
Luợn lờ 1 vòng tìm chỗ trọ không được. Đói. Vào ăn1 tô bún bò giò heo ngon tuyệt. Đứng dậy thanh toán phải trả 5k trong khi ông bên cạnh nói giọng Huế chỉ trả 3k. Cay hơn cả ớt Huế!
Vào bến xe Nguyễn Hoàng thuê 1 phòng trọ khoảng 6m2 (chỉ có mỗi cái giường + chỗ đủ cho2 cái xe đạp, mất 130k/tuần. Thanh toán luôn + gửi bà chủ nhà 400k cầm giúp để đảm bảo có tiền về.
Sáng dậy đạp xe đi khắp thành phố tìm chỗ tằm nước nóng. Thất vọng. Quay lại nhà trọ múc gáo nước lạnh tắm cho hết mùi xe cộ và ra đàm phán tiền ăn với mức thống nhất 5k/người/bữa với hàng cơm tại bến xe.
Đang tưởng tượng tới những nơi mình sẽ đi thăm bỗng thấy ầm ầm quát tháo, hóa ra hàng xóm chửi nhau. Càng cố nghe càng không hiểu họ nói gì, nhưng tuyệt nhiên không thây văng tiếng Đan Mạch. Bà con trong này văn minh thật!
Hành trang thăm quan ngày đầu tiên: Bản đồ, chai nước, giấy giới thiệu khảo sát (để xin miễn vé thăm quan).
Vào Đại Nội chả thấy chỗ nào gửi xe, ghé đại vào cưả hàng tạp hóa góc đường hỏi thăm thì thật bất ngờ "Các con cứ khóa xe vào cột điện kia má trông cho, không mất tiền đâu" Chả hiểu không mất tiền nhưng có mất xe không nhưng biết sao đây. Bất ngờ hơn, em Na, con gái má sao mà xinh thế! em cười thế thì bảo anh để xe giữa đường không khóa anh cũng nghe nói gì đến khóa cột điện. Ôi sao Huế đẹp quá, cơm hến hình như cũng ngon hơn.
Thăm Đàn Nam Giao, lăng Tự Đức, Khải ĐỊnh không có gì đáng lưu ý ngoài vẻ đẹp kiến trúc và lãng mạn rừng thông. Nhưng quá mệt khi phải đạp xe nhiều. 3 thằng lại nhóm họp và quyết định cắt 2 xe ra ghép lại làm một đạp cho đỡ mệt nhưng chả hiệu sửa xe nào chịu làm nên đành đạp tiếp.
Ngày đi Thuận An mới nhiều ấn tượng. Biển đẹp và hoang sơ. Trời rét thế ai tắm mà chả hoang sơ. Cả bãi biển có mỗi 3 thằng, 2 vợ chồng Tây và 1 ống chài đan lưới. Ra biển mà không tắm có mà dở hơi. Nhảy xuống tắm mới thấy dở hơi hơn. Lạnh run!
Mò ra tán bác chài đan lưới. Công nhận người Huế hiền và hiếu khách thật. Chát chít chán thì thấy 1 thuyền đánh cá về. Nhờ bác chài mua giúp ít hải sản. sau 3 phút bác này quay lại cùng 1 thúng to đùng đủ loại cua ghẹ, tôm cá...và suýt ngất chỉ với 30k.
Bác chài chạy về lấy đồ nghề gồm xoong nồi, củi lửa, gia vị, 1 chai rượu nút lá chuối và không quên trách nhiệm thằng con rể hiếu thảo, mời thêm bố vợ ra chung vui. Phải nói là cái cảm giác ngồi trên bãi biển nướng đồ nó mới sướng làm sao. Cái này mà mấy ông nhà văn thưởng thức rồi viết thì thôi rồi. Giờ nhớ lại vẫn chẹp...chẹp..
Ăn uống no say, lại lên xe về phố. Mấy cái quán nước ở Huế lạ thật. trang trí lòe loẹt diêm dúa như đám cưới quê. Ghé một quán chưa kịp gọi đồ thì em nó đã bê trà ra mời các anh thưởng thức. Rượu tây tây rồi nên chả hiếu trà em pha có ngon không nữa. 3 thằng ngủ như...
Tỉnh dậy gọi em tính tiền thì em nhỏ nhẹ "các anh có dùng chi mô mà em tính tiền" Thế mới hay! Đành lòng mua phong sing gum cho em vui lòng.
Huế Tết phải nói là đẹp với chợ hoa bên đường nở rộ. Gió sông Hương sao mà ấm cúng thế. Hai thằng bạn đạp xe đi trước, mình em lững thững đi sau. Đang định ngẫu hứng sinh tình làm bài thơ thì bỗng "bốp chát" "muốn vô nhà thương hả?" Ối giời ơi, cái giọng đó lại phát ra từ một người con gái Huế, làm em cụt hết cả hứng thơ ca. Hê hê, mình đi 3 người cơ mà, sợ chi. Em nhìn em gái rồi nói "Con gái Huế chi mà dữ dằn thế!" Em nó cũng cậy đông người (3 người) hỏi em: "Cafe không?" Chúa ơi, chắc con ăn ở hiền lành nên gặp phước/. Em phanh luôn xe lại, gọi 2 thằng bạn lại làm cô nàng mồm há hốc, nhưng đã lỡ lời thế là cả lũ kéo nhau vào quán cafe bên sông Hương ngồi hóng mát. Tìm hiểu đầu đuôi thì ra 2 đi trước thấy sau áo em in dòng chữ "I want to give you some flower" nên đọc to khi đi qua, rồi em đi sau nên ...phải gánh cái..niềm vui này.
Đúng là hết bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Buổi tối Huê sao mà thơ mộng nhưng buồn. Mọi thứ trầm mặc và yên tĩnh lạ thường. Đang thơ thẩn dạo bộ thì mấy bác xích lô gạ gẫm: đi chơi anh ơi, hát OK chỉ 30k/h. He he. đang buồn, giá lại hợp lý. Chơi luôn. Tất cả giông sang Vĩ Dạ thôn. Cái bác HMT sao lắm chuyện. Cau có vài cây mà làm như nhiều lăm. Thơ với thẩn. Sao không làm thơ ok cho vui?!? Xe dừng trước một quán tối thui. chưa kịp định thần thì cha mẹ ơi, một hàng kiều nữ xếp hàng ngang cho các anh chọn. Tối thui nên chả biết xinh không, chỉ thấy rất thơm, thứ mùi thơm em bao giờ được ngưỉ. 3 thằng nhìn nhau và đoán ra chuyện gì rồi. Cổng đã đóng, xích lô đã biến. Hết đường lui.
Thú thực các bác là lần đầu tiên trong đời em biết cái loại dịch vụ này. Cũng tò mò. he he.
Mấy em dẫn ngay vào một căn phòng tối thui. Sao mà lạnh lẽo thế. Chả biêt để làm gì nhưng các em đó bóc bia và ăn tài tình thật. Người em cứ run như câỳ sấy. Em nó còn hỏi "anh lạnh hả" Uh, lạnh. Lại run. Em lại bóc bia. Lại ăn. Giờ nghĩ lại thấy buồn cười. Ngồi một lát 3 thằng sợ quá đòi về. Khi tính tiền suýt ngất. Em chả nhớ nó đòi bao nhiêu nữa. Một thằng bặm trợn xăm trổ rồng như cột lăng Khải Định hất hàm đòi thanh toán. Tiền đâu bây giờ mà thanh toán. Bí quá, bọn em đành đàm phán liều với lão. Trình bày chán chê nào là SV đi thực tập, nào là bị xích lô lừa 30k/h...cuối cùng "Thế có bao nhiêu tiền?" "Dạ, có 400k" "OK, đưa đây rồi biến". Hú họa. May mà nó cũng tin mình, nếu nó mà khám thì chắc mai hết tiền ăn. 3 thằng ra khỏi cửa, gọi xe ôm chạy mất dép, vừa đi vừa chửi mấy thằng xích lô mất dạy....
DU lịch bụi nó thế đấy các bác ạ. Nó giúp mình xâm nhập vào đời sống người dân địa phương. Ăn cùng, gánh nước cùng, đẩy xe hàng cùng....Giờ đi tour toàn ăn với ngủ, càng xịn càng ít cảm nhận, đi về quên luôn.
Các bác làm ơn đừng tuyên truyền bài này kẻo gấu nhà em nó biết thì đời em tàn đấy.
cái này em thực hiện từ hồi SV năm thứ 3. Phải công nhận là cảm xúc hơn hắn đi tour trọn gói hoặc đi du lịch cao cấp bây giờ. Em điểm vài nét cho các bác nhé.
22 Tết (nghỉ học), vác xe đạp ra bến xe Giáp Bát, nhảy xe khách đi Huế.
Xe không gạt mưa, ghế không đệm, không gối đầu. Đi qua Đèo Ngang mưa lớn, mình không nhìn thấy gì phía trước, chỉ thấy bác tài vẫn vèo vèo vào cua.
Ăn tối cơm tù, cố chén 1 quả trứng luộc để khỏi phải chén đòn. 20k ngày đó to đùng.
01h00 đến Huế. Bật đèn pin, soi bản đồ tìm đường về trung tâm. Càng đạp xe càng thấy tối thui. 3 thằng họp chớp nhoáng và đạp ngược lại khaongr 3km thì thấy cầu Tràng Tiền. lúc đó 2h sáng.
Luợn lờ 1 vòng tìm chỗ trọ không được. Đói. Vào ăn1 tô bún bò giò heo ngon tuyệt. Đứng dậy thanh toán phải trả 5k trong khi ông bên cạnh nói giọng Huế chỉ trả 3k. Cay hơn cả ớt Huế!
Vào bến xe Nguyễn Hoàng thuê 1 phòng trọ khoảng 6m2 (chỉ có mỗi cái giường + chỗ đủ cho2 cái xe đạp, mất 130k/tuần. Thanh toán luôn + gửi bà chủ nhà 400k cầm giúp để đảm bảo có tiền về.
Sáng dậy đạp xe đi khắp thành phố tìm chỗ tằm nước nóng. Thất vọng. Quay lại nhà trọ múc gáo nước lạnh tắm cho hết mùi xe cộ và ra đàm phán tiền ăn với mức thống nhất 5k/người/bữa với hàng cơm tại bến xe.
Đang tưởng tượng tới những nơi mình sẽ đi thăm bỗng thấy ầm ầm quát tháo, hóa ra hàng xóm chửi nhau. Càng cố nghe càng không hiểu họ nói gì, nhưng tuyệt nhiên không thây văng tiếng Đan Mạch. Bà con trong này văn minh thật!
Hành trang thăm quan ngày đầu tiên: Bản đồ, chai nước, giấy giới thiệu khảo sát (để xin miễn vé thăm quan).
Vào Đại Nội chả thấy chỗ nào gửi xe, ghé đại vào cưả hàng tạp hóa góc đường hỏi thăm thì thật bất ngờ "Các con cứ khóa xe vào cột điện kia má trông cho, không mất tiền đâu" Chả hiểu không mất tiền nhưng có mất xe không nhưng biết sao đây. Bất ngờ hơn, em Na, con gái má sao mà xinh thế! em cười thế thì bảo anh để xe giữa đường không khóa anh cũng nghe nói gì đến khóa cột điện. Ôi sao Huế đẹp quá, cơm hến hình như cũng ngon hơn.
Thăm Đàn Nam Giao, lăng Tự Đức, Khải ĐỊnh không có gì đáng lưu ý ngoài vẻ đẹp kiến trúc và lãng mạn rừng thông. Nhưng quá mệt khi phải đạp xe nhiều. 3 thằng lại nhóm họp và quyết định cắt 2 xe ra ghép lại làm một đạp cho đỡ mệt nhưng chả hiệu sửa xe nào chịu làm nên đành đạp tiếp.
Ngày đi Thuận An mới nhiều ấn tượng. Biển đẹp và hoang sơ. Trời rét thế ai tắm mà chả hoang sơ. Cả bãi biển có mỗi 3 thằng, 2 vợ chồng Tây và 1 ống chài đan lưới. Ra biển mà không tắm có mà dở hơi. Nhảy xuống tắm mới thấy dở hơi hơn. Lạnh run!
Mò ra tán bác chài đan lưới. Công nhận người Huế hiền và hiếu khách thật. Chát chít chán thì thấy 1 thuyền đánh cá về. Nhờ bác chài mua giúp ít hải sản. sau 3 phút bác này quay lại cùng 1 thúng to đùng đủ loại cua ghẹ, tôm cá...và suýt ngất chỉ với 30k.
Bác chài chạy về lấy đồ nghề gồm xoong nồi, củi lửa, gia vị, 1 chai rượu nút lá chuối và không quên trách nhiệm thằng con rể hiếu thảo, mời thêm bố vợ ra chung vui. Phải nói là cái cảm giác ngồi trên bãi biển nướng đồ nó mới sướng làm sao. Cái này mà mấy ông nhà văn thưởng thức rồi viết thì thôi rồi. Giờ nhớ lại vẫn chẹp...chẹp..
Ăn uống no say, lại lên xe về phố. Mấy cái quán nước ở Huế lạ thật. trang trí lòe loẹt diêm dúa như đám cưới quê. Ghé một quán chưa kịp gọi đồ thì em nó đã bê trà ra mời các anh thưởng thức. Rượu tây tây rồi nên chả hiếu trà em pha có ngon không nữa. 3 thằng ngủ như...
Tỉnh dậy gọi em tính tiền thì em nhỏ nhẹ "các anh có dùng chi mô mà em tính tiền" Thế mới hay! Đành lòng mua phong sing gum cho em vui lòng.
Huế Tết phải nói là đẹp với chợ hoa bên đường nở rộ. Gió sông Hương sao mà ấm cúng thế. Hai thằng bạn đạp xe đi trước, mình em lững thững đi sau. Đang định ngẫu hứng sinh tình làm bài thơ thì bỗng "bốp chát" "muốn vô nhà thương hả?" Ối giời ơi, cái giọng đó lại phát ra từ một người con gái Huế, làm em cụt hết cả hứng thơ ca. Hê hê, mình đi 3 người cơ mà, sợ chi. Em nhìn em gái rồi nói "Con gái Huế chi mà dữ dằn thế!" Em nó cũng cậy đông người (3 người) hỏi em: "Cafe không?" Chúa ơi, chắc con ăn ở hiền lành nên gặp phước/. Em phanh luôn xe lại, gọi 2 thằng bạn lại làm cô nàng mồm há hốc, nhưng đã lỡ lời thế là cả lũ kéo nhau vào quán cafe bên sông Hương ngồi hóng mát. Tìm hiểu đầu đuôi thì ra 2 đi trước thấy sau áo em in dòng chữ "I want to give you some flower" nên đọc to khi đi qua, rồi em đi sau nên ...phải gánh cái..niềm vui này.
Đúng là hết bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Buổi tối Huê sao mà thơ mộng nhưng buồn. Mọi thứ trầm mặc và yên tĩnh lạ thường. Đang thơ thẩn dạo bộ thì mấy bác xích lô gạ gẫm: đi chơi anh ơi, hát OK chỉ 30k/h. He he. đang buồn, giá lại hợp lý. Chơi luôn. Tất cả giông sang Vĩ Dạ thôn. Cái bác HMT sao lắm chuyện. Cau có vài cây mà làm như nhiều lăm. Thơ với thẩn. Sao không làm thơ ok cho vui?!? Xe dừng trước một quán tối thui. chưa kịp định thần thì cha mẹ ơi, một hàng kiều nữ xếp hàng ngang cho các anh chọn. Tối thui nên chả biết xinh không, chỉ thấy rất thơm, thứ mùi thơm em bao giờ được ngưỉ. 3 thằng nhìn nhau và đoán ra chuyện gì rồi. Cổng đã đóng, xích lô đã biến. Hết đường lui.
Thú thực các bác là lần đầu tiên trong đời em biết cái loại dịch vụ này. Cũng tò mò. he he.
Mấy em dẫn ngay vào một căn phòng tối thui. Sao mà lạnh lẽo thế. Chả biêt để làm gì nhưng các em đó bóc bia và ăn tài tình thật. Người em cứ run như câỳ sấy. Em nó còn hỏi "anh lạnh hả" Uh, lạnh. Lại run. Em lại bóc bia. Lại ăn. Giờ nghĩ lại thấy buồn cười. Ngồi một lát 3 thằng sợ quá đòi về. Khi tính tiền suýt ngất. Em chả nhớ nó đòi bao nhiêu nữa. Một thằng bặm trợn xăm trổ rồng như cột lăng Khải Định hất hàm đòi thanh toán. Tiền đâu bây giờ mà thanh toán. Bí quá, bọn em đành đàm phán liều với lão. Trình bày chán chê nào là SV đi thực tập, nào là bị xích lô lừa 30k/h...cuối cùng "Thế có bao nhiêu tiền?" "Dạ, có 400k" "OK, đưa đây rồi biến". Hú họa. May mà nó cũng tin mình, nếu nó mà khám thì chắc mai hết tiền ăn. 3 thằng ra khỏi cửa, gọi xe ôm chạy mất dép, vừa đi vừa chửi mấy thằng xích lô mất dạy....
DU lịch bụi nó thế đấy các bác ạ. Nó giúp mình xâm nhập vào đời sống người dân địa phương. Ăn cùng, gánh nước cùng, đẩy xe hàng cùng....Giờ đi tour toàn ăn với ngủ, càng xịn càng ít cảm nhận, đi về quên luôn.
Các bác làm ơn đừng tuyên truyền bài này kẻo gấu nhà em nó biết thì đời em tàn đấy.
RE: Du lich bụi-bao giờ mới trở thành trào lưu ở Việt nam?
Bác ý viết hay quá,mà đấy lại là sự thực chuyến đi của bác ấy nữa nên em càng đọc càng thấy hay.Sống thế mới biết giá trị thật của đồng tiến,sống thế mới biêt quý trọng đồng tiền phải không các bác.
Bác ý viết hay quá,mà đấy lại là sự thực chuyến đi của bác ấy nữa nên em càng đọc càng thấy hay.Sống thế mới biết giá trị thật của đồng tiến,sống thế mới biêt quý trọng đồng tiền phải không các bác.
RE: Du lich bụi-bao giờ mới trở thành trào lưu ở Việt nam?
Bài của bác Bigfun hay và rất đời thường!!!
Về du lịch bụi-Khi nào không còn nạn trộm cắp,xin đểu,trấn lột...nữa thì khi đó mới trở thành trào lưu du lịch bụi được.
Bác nào đảm bảo ngủ qua đêm giữa đường, trên bãi biển,hay cánh rừng.... sẽ không bị mất trộm, xin đểu hay trấn cướp nào?
Bài của bác Bigfun hay và rất đời thường!!!
Về du lịch bụi-Khi nào không còn nạn trộm cắp,xin đểu,trấn lột...nữa thì khi đó mới trở thành trào lưu du lịch bụi được.
Bác nào đảm bảo ngủ qua đêm giữa đường, trên bãi biển,hay cánh rừng.... sẽ không bị mất trộm, xin đểu hay trấn cướp nào?
RE: Du lich bụi-bao giờ mới trở thành trào lưu ở Việt nam?
Chổ nào củng có tệ nạn hết bác ơi! Ở Mỹ hay C.Âu đâu có đảm bảo gì là bác không bị ....giống vậy?!
Nhưng người mình quen ....được phục vụ khi đi chơi rồi! lười đi bộ, đi bụi, tự ....nên đi tour không hà.
Em thấy nhiều người đi biển còn diện dày ...da nửa cơ
Trích đoạn: MINA
Bài của bác Bigfun hay và rất đời thường!!!
Về du lịch bụi-Khi nào không còn nạn trộm cắp,xin đểu,trấn lột...nữa thì khi đó mới trở thành trào lưu du lịch bụi được.
Bác nào đảm bảo ngủ qua đêm giữa đường, trên bãi biển,hay cánh rừng.... sẽ không bị mất trộm, xin đểu hay trấn cướp nào?
Chổ nào củng có tệ nạn hết bác ơi! Ở Mỹ hay C.Âu đâu có đảm bảo gì là bác không bị ....giống vậy?!
Nhưng người mình quen ....được phục vụ khi đi chơi rồi! lười đi bộ, đi bụi, tự ....nên đi tour không hà.
Em thấy nhiều người đi biển còn diện dày ...da nửa cơ
RE: Du lich bụi-bao giờ mới trở thành trào lưu ở Việt nam?
he he. cảm ơn các bác quá khen. Em chỉ viết theo cảm xúc và những gì đã trải qua. ĐÚng là cái gì càng đời thường thì càng sâu sắc.
to bác Tô Mỳ: Bác muốn cảm nhận thì vác xe đạp về quê em đi. Chị 2 Năm Tấn đẹp lắm đó. Cảm nhận em nghĩ chả kém Huế nhà bác mấy đâu. Nhân tiện bác cho em hỏi Vĩ Dạ thôn đã giải tán cái dịch vụ này chưa bác? Em vô Huế nhiều lần lắm rồi nhưng không kịp ghé thăm lại (chả dám thăm lại).
to all: Đúng là thời nay khó mà có thời gian đi bụi kiểu này các bác ạ. Nhiều lo toan quá nên cái gì cũng chóng vánh. Khổ tý là kêu ầm trời.
he he. cảm ơn các bác quá khen. Em chỉ viết theo cảm xúc và những gì đã trải qua. ĐÚng là cái gì càng đời thường thì càng sâu sắc.
to bác Tô Mỳ: Bác muốn cảm nhận thì vác xe đạp về quê em đi. Chị 2 Năm Tấn đẹp lắm đó. Cảm nhận em nghĩ chả kém Huế nhà bác mấy đâu. Nhân tiện bác cho em hỏi Vĩ Dạ thôn đã giải tán cái dịch vụ này chưa bác? Em vô Huế nhiều lần lắm rồi nhưng không kịp ghé thăm lại (chả dám thăm lại).
to all: Đúng là thời nay khó mà có thời gian đi bụi kiểu này các bác ạ. Nhiều lo toan quá nên cái gì cũng chóng vánh. Khổ tý là kêu ầm trời.
RE: Du lich bụi-bao giờ mới trở thành trào lưu ở Việt nam?
Bac bigfun: hồi em ở Huế , SV trường ĐHTH lương 22 nghìn còm, làm vài li café là hết, xiền đâu mà chơi bời , hai chữ du lịch nghe nó xa xỉ quá. Hồi đó thỉnh thoảng rủ cả lớp chuồn giờ đạp xe lòng vòng lúc thì đi đồi Thiên An, lúc thì đi biển Thuận An. Đi chay vậy thôi chứ có dám nước nôi "chi mô" . huống chi là mấy cái " vụ kia" , vả lại lúc đó 17-18t , ngu ngơ thấy bà cố.
Sau này có dịp về quê, trong túi có ít "mơ nì" thì vợ con đàn đúm, thiệt tình em ko rành mấy vụ kia . nhưng em nghĩ chắc vẫn còn thôi.
Có dịp về Huế, em sẽ hú bác, tụi mình đi tham khảo tiếp.
Bac bigfun: hồi em ở Huế , SV trường ĐHTH lương 22 nghìn còm, làm vài li café là hết, xiền đâu mà chơi bời , hai chữ du lịch nghe nó xa xỉ quá. Hồi đó thỉnh thoảng rủ cả lớp chuồn giờ đạp xe lòng vòng lúc thì đi đồi Thiên An, lúc thì đi biển Thuận An. Đi chay vậy thôi chứ có dám nước nôi "chi mô" . huống chi là mấy cái " vụ kia" , vả lại lúc đó 17-18t , ngu ngơ thấy bà cố.
Sau này có dịp về quê, trong túi có ít "mơ nì" thì vợ con đàn đúm, thiệt tình em ko rành mấy vụ kia . nhưng em nghĩ chắc vẫn còn thôi.
Có dịp về Huế, em sẽ hú bác, tụi mình đi tham khảo tiếp.