Hạng D
3/5/09
2.214
53
0
Với sự phát triển của vũ khí có điều khiển chính xác cùng với khả năng bị tấn công từ nhiều phía, trên không , tàu ngầm, mặt đất... đòi hỏi các căn cứ quân sự phải kiên cố hơn.
Kinh nghiệm từ lịch sử cho thấy tấn công vào 1 căn cứ không quân sẽ đạt được nhiều lợi ích, vừa tiêu hao khí tài địch, vừa ngăn sức mạnh không quân địch. Cuộc chiến 6 ngày giửa Israel và khối Arap đã chứng tỏ điều đó. Ai Cập dù trang bị máy bay nhiều và hiện đại nhưng gần 200 phi cơ Israel đã dọn sạch sức mạnh của không quân Ai Cập. Gần đây hơn là chiến dịch Bão táp sa mạc của Mỹ cũng làm Iraq tê liệt về không quân.

Từ chiến tranh thế giới thứ 2. các nước đã nhận ra rằng đánh phá sân bay là cách dễ nhất để hạn chế tiềm lực không quân của đối thủ. Những chiếc chiến đấu cơ trở nên mỏng manh nhất khi nó nằm trên sân bay. Thời đó vẫn chưa có những loại bom dẫn đường, các chiến thuật đánh bom sân bay vẫn là bổ nhào xuống để đạt được độ chính xác cao. Các biện pháp phòng vệ khi đó là xây những đường hào xen kẽ để hạn chế tác hại của bom. Những quả bom ngu thì độ chính xác không cao.
Mô hình 1 căn cứ cho máy bay thập niên 80.
Revetments-DF-ST-86-09158-1S.jpg



Sự xuất hiện bom hạt nhân làm cho vấn đề phức tạp hơn. Những quả bom được kích nổ trên cao sẽ tạo nên 1 làn sóng quét sạch mọi thứ ở bề mặt. Hoặc có thể đốt cháy hết máy bay trong khu vực.
Yêu cầu mới đặt ra bài toán phải bảo đảm máy bay tồn tại trong 1 cuộc tấn công bằng bom hạt nhân. Đòi hỏi vật liệu cứng và cả hệ thống lọc không khí khỏi bụi phóng xạ.

PLA-Quzhou-AB-RVTs-1.jpg


Một sân bay TQ với những nhà đỗ có xây bờ tường, phân tán rộng. Để tiêu diệt máy bay cần nhiều công sức hơn.
Còn bên dưới là 1 căn cứ trong lòng núi của quân TQ.
J-8B-PLAAF-2S.jpg


Một ví dụ điển hình về căn cứ không quân ở TQ. Họ luôn xây những đường băng gần 1 ngọn núi. có đường dẫn dự phòng để máy bay có thể cất cánh ngay khi ra khỏi hầm.
Feidong-AB-PLA-AF-1S.jpg


Trong các chiến dịch đánh phá sân bay, người ta biết việc phục hồi đường băng sẽ diễn ra rất nhanh. Vì vậy ngay khi phá xong đường băng thì những tốp máy bay khác phải hạ hết máy bay của đối phương. nếu chỉ đánh phá đường băng thì hiệu quả không cao, chưa kể tổn thất nếu bị hạ bằng phòng không.
Với những hầm ngầm trong núi thì việc đánh bom khó khăn hơn, hầu hết máy bay và kho nhiên liệu đều chôn dưới đất.
Một vũ khí mới ra đời, đó là bom thông minh được dẫn đường.
Những nhà chưa sân bay ở Iraq bị Mỹ đánh phá, mỗi nhà như vậy cần khoảng 2 quả bom 2000lb BLU-109B. Những qua bom này xuyên qua lớp bê tông 6ft và phát nổ bên trong.
HAS-DF-ST-92-09634.jpg


Những căn hầm dày hơn thì có loại 5000lb GBU28
000-GBU-28-1A.jpg


GBU-31%28V%293-JDAM-1S.jpg




BLU-118-B-Thermobaric-Filler-1S.jpg



Al-Jaber-DF-SD-03-16337-1S.jpg


Loại đầu đạn mới BLU112 với sức xuyên phá 18ft
BLU-122-Sled-Test-1S.jpg



Nga cũng có những loại bom tương tự: KAB-500Kr Electro-Optically Guided Bomb
KAB-500-1500-1-1_1S.jpg


Dẫn bằng GPS
GNPP-KAB-500S-SE-1S.jpg



Có những căn cứ sâu và vững chắc, với ưu điểm dẫn đường từ vệ tinh. Quả bom đầu tiên không nhất thiết phải phá hủy căn hầm. Nó chỉ cần tạo 1 vết nứt để quả thứ 2 đi vào đúng vị trí và phá hủy nó. Các vệ tinh hay máy bay không người lái sẽ xác định kết quả của cuộc không kích. Nếu cần thiết họ sẽ bắn phá tiếp tục. Đó là ưu điểm của việc đánh phá bằng tọa độ.
Ngày nay người ta liên tục nghiên cứu để tìm ra các loại vật liệu liên kết nhằm tăng sức chịu đựng trước bom hạng nặng. Hiện Iran được cho là ưu tiên phát triển thể loại này, do họ sẽ chịu nhiều đe dọa từ bom dẫn đường nếu có 1 cuộc chiến xảy ra. Khả năng chịu đựng và bảo toàn vũ khí sẽ quyết định tính thành bại.
Những tên lửa hành trịnh của mỹ hiện nay giới hạn dưới 1200lb, để đánh phá những băn cứ lớn, họ phải dùng B2 hay F16 bay tới tận nơi. Điều đó khiến chi phí cuộc chiến tăng cao.

Với việc tiêu tốn nhiều tiền vào cuộc đua phá hủy căn cứ. Ngày nay có laọi vũ khí hữu hiệu hơn đó là bom điện từ. Sự phụ thuộc vào các thiết bị điện tử làm cho việc phá hủy hệ thống điện cũng làm tê liệt 1 căn cứ.
empasm-cis-1.png




Để chống lại vũ khí điện từ, các căn cứ được xây như 1 lồng Faraday với hệ thống đan xen giữa bê tông và kim loại. Việc này dẫn tới chi phí cao hơn thông thường.
Hiện tại cuộc chạy đua vẫn còn tiếp diễn.

Balad-AFB-HAS-1S.jpg



Balad-AFB-HAS-2S.jpg


căn cứ Mỹ ở Nhật
Kadena-070712-F-4022T-040-1S.jpg



Thập niên 80
Tab-Vee-DF-ST-83-06219-1S.jpg



Ramstein-1980-DF-ST-82-03745-1S.jpg


Shelter-AF-1983-DF-ST-85-04969-1S.jpg


BGM-109C Tomahawk
BGM-109-DN-SC-88-04006-1S.jpg



BGM-109-DN-SC-88-04007-1S.jpg


BGM-109-DN-SC-88-04008-1S.jpg



UGM-109-Impact-2S.jpg



UGM-109-Impact-3S.jpg



Căn cứ bỏ hoang ở Kuwait
Al-Jaber-Kuwait-DM-SD-05-11676-1S.jpg


Iraq
Al-Salem-DF-ST-92-09599-1S.jpg



Al-Salman-DF-ST-92-09644-1S.jpg
 
Last edited by a moderator:
Hạng D
3/5/09
2.214
53
0
Hôm nay tìm hiểu xem anh Ba hàng xóm trang bị cho quân đội thế nào.
về cơ cấu, ngày nay có các cấp: quân đoàn, lữ đoàn và tiểu đoàn. Các lữ đoàn sẽ được trang bị tốt hơn trung đoàn do nó hợp thành từ nhiều quân chủng. Ngày nay Mỹ cũng phát triển theo hướng này, 1 đội quân hỗn hợp. Trong quân PLA, lữ đoàn khác 1 trung đoàn là nó hoạt động độc lập trên chiến trường.
(Nói về độc lập trên chiến trường, không biết các nứoc khác thì sao. Ở Mỹ khi tuyên thệ, chỉ hạ sĩ quan trở xuống sẽ tuyên thệ phục tùng mệnh lệnh. Còn sĩ quan thì không thấy điều này trong khi tuyên thệ. Họ được độc lập quyết định tình huống, và chịu trách nhiệm với quyết định đó)

Cơ cấu phân chia các cấp này được PLA bắt đầu vào năm 2006. Hiện nay 1 lữ đoàn cơ giới gồm 4 tiểu đoàn bộ binh cơ giới, 1 tiểu toàn giáp, 1 tiểu đoàn hỏa lực hỗ trợ, 1 tiểu đoàn kỹ thuật, công binh và 1 tiểu đoàn thông tin.
1 tiểu đòan bộ binh gồm 3 đại đội, mỗi trung đội có 13 xe chiến đấu bộ binh.
1 lữ đoàn giáp gồm 99 thiết giáp, 1 tiểu đàn pháo AAA, cùng thông tin, kỹ thuật... tổng cộng 2,200 lính
Loại xe chiến đấu bộ binh là Type 86, copy hàng Nga BMP-1. Pháo chính 73mm và 1 súng 30mm.
Xe bọc thép là type 89. Hỗ trợ cho nó là pháo binh 100m, phòng không...
Lữ đoàn phhòng không thì trang bị 57mm, 37mm. xe phòng không type 95 SPAAG.

Loại 95 SPAAG tương đương với ZSU-23-4M4, trang bị 4 súng 25mm tóc độ 1600/phút. Tên lửa tầm nhiệt QW-2. Để đơn giản cho bảo trì, xe có chung hệ thống với các xe khác như pháo tự hành 122mm

PLA-Type-95-SPAAG-1S.jpg


PLA-Type-95-SPAAG-2S.jpg



Type-95-SPAAG-Command-Vehicle-1S.jpg
 
Hạng D
3/5/09
2.214
53
0
Để chống lại tên lửa trong tầm gần, hệ thống súng tự động LD-2000 ra đời. Hó hoat động tương tự như hệ thống CIWS trên tàu chiến, Phalanx.
Tốc độ bắn 4600-5800/phút để tiêu diệt các tên lửa. Hê 5thống hoạt động độc lập nhờ rađa trên xe, nghe nói sau này còn trang bị thêm tên lửa phòng không tầm gần.
LD-2000-SPAAG-2S.jpg



LD-2000-Brochure-1S.jpg


Đây là loại trang bị tên lửa thêm.



LD-2000-SPAAGM-1S.jpg


phòng không 35mm, tầm bắn 3.2km.

CSSA-1-SPAAG-2S.jpg



PLA-AAA-Type-90-Towed-35mm-1S.jpg



CSSA-1-SPAAG-1S.jpg



Oerlikon-GDF-35mm-AAA-Gun-1S.jpg
 
Hạng B2
25/12/08
414
1.459
93
theo em biết là bom BLU do 1 người Việt thiết kế ra hả bác sinhviengia? Hôm nào bác rảnh thì làm 1 bài về cái BLU này nhé, cho ae được mở rộng tầm mắt...hehe
 
Hạng C
24/7/09
995
107
63
Hà nội
Hệ thống đường tầu điện ngầm ở LX cũ. đặc biệt là Moscow là hầm trú ẩn hạt nhân lý tưởng. Nghe nói có cả 1 thành phố ngầm bí mật ở đó. Xe tăng. xe cơ giới chạy vô tư. TQ thì hồi nhỏ xem hoạ báo (TQ) cũng thấy nói đến việc xd hệ thống hầm tránh bom hạt nhân. Bác SVG có thông tin, post lên cho AE mở mang hiểu biết nhé. Thanks
 
Hạng D
3/5/09
2.214
53
0
thachit nói:
theo em biết là bom BLU do 1 người Việt thiết kế ra hả bác sinhviengia? Hôm nào bác rảnh thì làm 1 bài về cái BLU này nhé, cho ae được mở rộng tầm mắt...hehe

Bom là thứ em dốt, học hóa rất tệ, biết cái gì thì chia sẽ với bác :D
Bom này do bà Dương nguyệt Ánh sáng chế. tại sao nói bà làm 1 quả bom được vì vũ khí được sx trong 1 nhóm?
Bà Ánh thực ra làm việc cho hải quân, thuộc trung tâm chế tạo vũ khí.
Năm 2001 Mỹ lo ngại Bắc hàn có bom nguyên tử nên họ soạn 1 kịch bản nếu cần thiết phải có cách trị những đường hầm của BH. Do đó họ yêu cầu trung tâm vũ khí chế 1 laọi bom đánh tầng hầm này. BQP đòi hỏi cần 3 năm để hòan tất.
Tuy nhiên sau đó xảy ra vụ 11/9. Mỹ cần đánh Afgha hơn là BH. Do đó ra chỉ tiêu hoàn tất nhanh hơn, chỉ 3 tháng. Họ nhận thấy bom cần 4 phần: vỏ xuyên bê tông, hệ thống dẫn đường chính xác, ngòi nổ và chất nổ.
Phần vỏ bom sẽ dùng loại BLU109 có thể xuyên 2 mét bê tông. Phần dẫn đường và ngòi nổ thì dùng bình thường. Duy nhất thuốc nổ hiệu quả trong hầm thì chưa lọai nào có. Bom phát quang hút oxy thì cũng chỉ hoạt động trên mặt đất, gặp ngõ ngách cũng không hiệu quả.
Khi đó họ mới mời bà Ánh phụ trách phần chất nổ. và sau 2 tháng họ thử nghiệm quả bom này. Lần đầu rất hiệu quả nhưng những cải tiến sau này còn giúp nó mạnh hơn.

Loại này đặc biệt hơn do nó có 3 giai đoạn nổ. sau khi xuyên phá sẽ có bộ phận kích nổ sau. Đợt nổ đầu sẽ tạo đám mây các hợp chất lan tỏa cả 3 km với áp suất cao, và sau đó làm tụt áp xuất ở trung tâm vụ nổ, đủ sức hút 1 người vào đó. Nhờ điều này làm cho không khí bị hút hết về trung tâm. Nó sẽ phản ứng nổ với hợp chất trong đám mây kia tạo nên sức ép và sức nóng lan tỏa mọi ngõ ngách.
 
Hạng B2
26/8/04
466
2.885
93
@sinhviengia: quả là không nên coi thường phụ nữ, nghe nói bà Ánh đại diện cho Mỹ tham gia hội nghị về Bomb mìn của NATO
 
Hạng D
3/5/09
2.214
53
0
Bà Ánh là chuyên gia hàng đầu, thuộc dạng tài sản quý của quốc gia nên việc đại diện cho Mỹ là bình thường. bà ấy cũng thuộc diện bảo vệ cấp cao, không thôi chắc tèo rồi.

Nói về thành phố ngầm. Anh có 1 cái thời chiến tranh lạnh: Wiltshire’s Secret Underground City.
Sâu 100 feet và chứa được 4,000 người, chủ yếu dành cho chính phủ. Có đầy đủ nước uống, hậu cần duy trì trong 3 tháng.
Sau chiến tranh lạnh họ vẫn giữ bí mật, để dành cho tương lai. Tuy nhiên không hiểu lý do gì họ lại công bố. Có lẽ họ đã có 1 cái tốt hơn?
Về LX thì em không rõ. Có điều để xd 1 tp to và duy trì cho nó vài tháng thì rất tốn kém. càng to thì càng khó bí mật, khả năng chống đỡ nếu bị lộ cũng phải cao, nên xu hướng chung là họ dùng hệ thống mạng nhện cách biệt.