Khì khì !Cám ơn bác Ngọc VWgerman đã tặng cho vespa và anh em một bài viết cảm nhận về những chuyến phượt rất cảm xúc .
Đi trong mưa và nhất là những cơn mưa rừng nhiều cảm xúc xen lẫn thú vị và chút mạo hiểm . Ngồi trong xe hơi cảm nhận bớt đi một phần so với người đi moto như các tay phượt kia nhưng cảm xúc độc hành lầm lủi trong cơn mưa giăng giăng rất thú vị
Đi mưa trong rừng Trường sơn cảm giác khá mạo hiểm khi có thể bất chợt bất cứ lúc nào con đường bạn đang đi cũng có thể sạt lở, mọt lượng lớn đất đá trên núi đổ xuống hoặc có khi một cơn lũ rừng băng qua đường với chiều rộng hơn trăm mét chiều cao ngập khoảng trên một mét và kéo dài khoảng vài tiếng mới rút . Lúc ấy chỉ bó tay đứng nhìn thiên nhiêngiận dữ cản đường
Ôi đi trong mưa rừng là một cảm giác thú vị
Có lúc cũng đành thúc thủ ..ngồi nghe tiếng mưa lòng tái tê kiểu như vầy
Còn một cảm giác nữa đó là đi đêm trên đường Trường sơn bằng oto . Một cảm giác rờn rợn khi nhìn những hàng cây hai bên đường cùng bóng tối , có khi phải dừng lại bước ra khỏi xe lúc ấy...chỉ cần chưa đầy một phút là bạn phải nhảy ngay lại vào xe vì cảm giác bóng tôi và gió rừng ập đến lạnh lẻo đến rợn người . Nhưng những đêm trăng bạn đi trên đường Trường sơn lại rất cảm xúc . Vespalangbat trích lại một đoạn viết của Ducko một tay Phượt có hạng đi cùng vespalangbat hôm du Xuân trên đường về dọc tuyến Trường sơn
" Đêm hôm ấy, lần đầu tiên gã được đi trong ánh trăng giữa rừng Trường Sơn. Trăng đầy đặn, vằng vặc rọi sáng con đường hun hút, xua đi bóng tối rờn rợn của núi rừng, thứ bóng tối từng làm gã sợ hãi mà dừng bước trong một lần xuyên Việt khác. Gã cứ muốn đi nữa, đi nữa trong ánh sáng lung linh đêm Nguyên Tiêu. Con đường trước mặt đen thẫm, vút dài trong đêm như một nét mực phóng túng của họa sĩ thư pháp. "