Hạng B1
5/12/11
92
1
0
Hạng B2
21/3/05
184
0
0
Khì khì !Cám ơn bác Ngọc VWgerman đã tặng cho vespa và anh em một bài viết cảm nhận về những chuyến phượt rất cảm xúc .
Đi trong mưa và nhất là những cơn mưa rừng nhiều cảm xúc xen lẫn thú vị và chút mạo hiểm . Ngồi trong xe hơi cảm nhận bớt đi một phần so với người đi moto như các tay phượt kia nhưng cảm xúc độc hành lầm lủi trong cơn mưa giăng giăng rất thú vị
Đi mưa trong rừng Trường sơn cảm giác khá mạo hiểm khi có thể bất chợt bất cứ lúc nào con đường bạn đang đi cũng có thể sạt lở, mọt lượng lớn đất đá trên núi đổ xuống hoặc có khi một cơn lũ rừng băng qua đường với chiều rộng hơn trăm mét chiều cao ngập khoảng trên một mét và kéo dài khoảng vài tiếng mới rút . Lúc ấy chỉ bó tay đứng nhìn thiên nhiêngiận dữ cản đường
Ôi đi trong mưa rừng là một cảm giác thú vị

Có lúc cũng đành thúc thủ ..ngồi nghe tiếng mưa lòng tái tê kiểu như vầy

tặng bác Vespalangbat

Còn một cảm giác nữa đó là đi đêm trên đường Trường sơn bằng oto . Một cảm giác rờn rợn khi nhìn những hàng cây hai bên đường cùng bóng tối , có khi phải dừng lại bước ra khỏi xe lúc ấy...chỉ cần chưa đầy một phút là bạn phải nhảy ngay lại vào xe vì cảm giác bóng tôi và gió rừng ập đến lạnh lẻo đến rợn người . Nhưng những đêm trăng bạn đi trên đường Trường sơn lại rất cảm xúc . Vespalangbat trích lại một đoạn viết của Ducko một tay Phượt có hạng đi cùng vespalangbat hôm du Xuân trên đường về dọc tuyến Trường sơn

" Đêm hôm ấy, lần đầu tiên gã được đi trong ánh trăng giữa rừng Trường Sơn. Trăng đầy đặn, vằng vặc rọi sáng con đường hun hút, xua đi bóng tối rờn rợn của núi rừng, thứ bóng tối từng làm gã sợ hãi mà dừng bước trong một lần xuyên Việt khác. Gã cứ muốn đi nữa, đi nữa trong ánh sáng lung linh đêm Nguyên Tiêu. Con đường trước mặt đen thẫm, vút dài trong đêm như một nét mực phóng túng của họa sĩ thư pháp. "

tặng bác Vespalangbat
 
Last edited by a moderator:
Hạng B2
21/3/05
184
0
0
Đi đường Trường sơn còn nhiều trải nghiệm vui lắm các anh em . Một trong những trải nghiệm cả Trường sơn đông và tây đó là có những đoạn vài chục cây số chẳng bóng người cũng không dân cư làng mạc hoặc chỉ là những ngôi nhà dạng du cư ,, một trải nghiệm khi đi cung đường này đó là " Xăng " bạn đừng chủ quan và phải luôn tính xe lúc nào cũng có đủ lượng xăng đủ đi hai trăm km và trong tầm cự ly đi được trăm cây số tranh thủ thấy bất cứ trạm xăng nào cũng phải vào đổ đầy bình để an tâm đó là oto còn nếu đi moto thì vespalangbat luôn kèm theo bên hông xe hai bình nước suối loại một lít hai lăm để dự phòng
Mình trích một đoạn nhật ký trong chuyến đi mới đây bằng chiếc Mer già
" Anh Gà nói với gã: "anh em mình đi như thế này chính là để tìm lại những cảm xúc phiêu lưu, chứ cung đường, cảnh vật thì còn gì nữa để mà kể lể..."
Cảm xúc của chuyến đi ngẫu hứng, cảm xúc chờ đợi những chuyện bất ngờ sẽ xảy ra. Cỗ xe già không có đồng hồ báo xăng. Cũng chỉ biết đại khái ngần ấy xăng sẽ đi được ngần ấy cây số. Đường đèo dốc tiêu hao nhiên liệu cũng vô chừng, không đoán định được. Nhỡ khi hết xăng dọc đường thì khổ. Vài chục cây số đường không có cây xăng là chuyện thường. Mà ức nhất là xe hết xăng khi còn cách cây xăng có 1km:21:. Thế nên một trong những chủ đề thường được bàn tán trong xe là "mình đã đi được bao nhiêu cây số rồi nhỉ" và "khi nãy mình đổ bao nhiêu xăng nhỉ". Vốn tính cẩn thận, chúng tôi thường đổ xăng đầy bình khi ước tính vẫn còn thừa xăng đi dăm bẩy chục cây nữa. Vậy mà cũng nhiều lần không khỏi thót tim. Thấy một cây xăng to, tấp xe vào, mở nắp bình xăng rồi đứng vươn vai vặn mình thư dãn trong thời gian chờ đợi. Quái, mãi chả thấy ai động tĩnh gì. Chạy tới chạy lui kêu người này, hỏi người kia. Cuối cùng nhận được câu trả lời rất thản nhiên: hết xăng rồi!
Đi nữa, đi mãi, gặp được một bản làng, hỏi thăm dân ở đấy: 26 cây số nữa, dưới chân đèo có cây xăng. Ô hô, dân ở đây nếu đi xe máy, chạy ra cây xăng, đổ xăng xong chạy về nhà thì hết quách nó lít xăng rồi còn đâ. Cố lết "cụ già" khó tính thêm gần 30 cây số nữa thì gặp một điểm dân cư khác. Nhìn ngược nhìn xuôi, nhìn lui nhìn tới cố lắm mới "phát hiện" ra cây xăng. Đó là cái chòi gỗ nhỏ, bé hơn cái bốt gác ở góc đường nơi trụ sở các cơ quan trọng yếu. Bên trong có một cái trụ xăng bơm tay, không có người, cũng không rõ có còn xăng hay không nữa. Thế là lại tiếp tục lên đường, bụng mình đói thì lo ít mà bụng "cụ" đói thì lo nhiều. Không hiểu nếu phải đẩy "cụ" dăm cây số đường đèo thì đời mình nó ra sao: "

2012726948571794965512.jpg


Đi xe cổ mà phải đổ bằng cây xăng cổ này thì đúng điệu pó tay
 
Last edited by a moderator:
Hạng C
15/3/12
529
8
18
Mercedes cổ biến số Sài Gòn ở Hà Nội


Mẫu xe sang được sản xuất khoảng cuối những năm 1950, đầu 1960 sơn màu đen, kiểu lưới tản nhiệt cỡ lớn, ba-đờ-sốc rời và hàng ghế trước kiểu liền dài.
mercedes-190_1.jpg


Mercedes 190 mang mã W120 được sản xuất từ 1953 đến 1962 và sử dụng động cơ 4 xi-lanh.
mercedes-190_2.jpg
Xe thuộc phân khúc sedan 4 cửa và từng được dùng làm xe taxi tại Đức.​
mercedes-190_5.jpg
mercedes-190_3.jpg
Kết cấu và thân xe thay đổi rất ít trong suốt thời gian sản xuất. Năm 1957, ngôi sao trên đỉnh mũi xe được Mercedes làm theo kiểu có thể tháo ra lắp vào. Theo một số báo cáo ghi nhận vào thời kỳ đó, sáng tạo này nhằm thỏa mãn yêu cầu tại một số thị trường xuất khẩu, đặc biệt là Thụy Sĩ, hoặc giúp giảm nguy cơ khiến người đi bộ bị thương trong trường hợp có va chạm.

mercedes-190_6.jpg
mercedes-190_9.jpg
mercedes-190_8.jpg
mercedes-190_10.jpg

Hàng ghế trước kiểu liền, thứ mới bị ngành công nghiệp ôtô Mỹ khai tử
Minh Thủy
Ảnh: Hoàng Hải
VNExpess
 
Last edited by a moderator: