Hệ thống treo độc lập kiểu MacPherson ngày nay được áp dụng trên rất nhiều các mẫu xe và mỗi hãng xe thì lại có những kiểu MacPherson riêng cho mình. Vậy hệ thống treo này có từ khi nào và có những tác dụng gì?
Lịch sử hệ thống treo MacPherson
Năm 1949, chiếc xe Ford Vedette mới được trang bị hệ thống treo mang tên kỹ sư Eral S.MacPherson. Bằng việc cải tiến nhược điểm lắp ráp của hệ thống treo cũ khi giảm số điểm gắn với khung xe từ 4 điểm (2 thanh đòn hình tam giác nằm song song với nhau, liên kết qua thanh nối) xuống còn 2 điểm với ống nhún là phần dẫn hướng của hệ thống chỉ còn một thanh đòn ngang dưới gắn với trục bánh xe. Mặc dù chưa tạo sự ổn định thân xe nhưng chỉ cần đơn giản hóa hệ treo (hệ thống treo MacPherson có cấu tạo đơn giản chỉ có thanh đỡ dưới, trụ chống mâm bánh, giảm chấn, lò xo...) giúp giá thành sản xuất rẻ, khoang động cơ của loại xe dẫn động cầu trước được giảm nhẹ và giải phóng không gian động cơ.
Hệ thống treo MacPherson phát triển mạnh khi kết cấu khung xe liên khối (unibody) ngày càng sử dụng rộng hơn. Giảm xóc kiểu mới bỏ thanh đòn trên thay bằng lò xo cùng ống nhún, gắn với khung xe qua đệm cao su. Thay cho thanh ống ngang, người ta quay lại sử dụng thanh đòn hình tam giác có hai điểm tỳ. Lò xo được đặt lệch đi so với ống nhún và nghiêng vào phía trong, còn những cao su giảm chấn ở khớp tiếp xúc với khung được giữ nguyên. Những thay đổi này làm giảm đáng kể ma sát và độ mài mòn trong ống. Trong những năm 80 một loạt các đời xe Saab, Fiat được sử dụng hệ thống treo MacPherson như đời Type 4 và hệ sàn Tipo, Fiat Croma, Lancia Thema, Saab 9000, Tempra, Lancia Delta, Dedra...
Ngày nay hệ thống treo độc lập kiểu MacPherson được hầu hết các hãng xe áp dụng và cải tiến nhưng nhược điểm “bẩm sinh” của hệ thống treo Mac Pherson là bánh xe lắc ngang so với mặt đường và góc chụm không ổn định vẫn chưa được giải quyết triệt để.