Tự tại
Santa Barbara Harbor vốn là nơi nhộn nhịp với các hoạt động tàu thuyền và ngư dân, vậy mà trong khoảnh khắc này, dường như thời gian đang ngừng lại. Chiếc phao nổi lặng lẽ trôi giữa mặt nước xanh biếc, trở thành “sân khấu” bình yên cho bầy chim trú ngụ. Đám bồ nông có kẻ đứng trầm tư, có kẻ giương cánh, có kẻ đơn giản nằm nghỉ, tất cả đều mang vẻ an nhiên, như đang tận hưởng nhịp sống chậm rãi của đại dương.
Phía xa, bóng một cánh chim đang bay vút lên trời, như biểu tượng của sự tự do tuyệt đối. Trong không gian rộng lớn, thiên nhiên khoáng đạt này, không có áp lực của cuộc sống thường nhật, không có sự vội vã, chỉ có sự bình yên và tự tại.
Có những lúc, con người chúng ta cũng mong mình được như cánh chim kia, tự do bay giữa trời, hay như đàn bồ nông lặng thinh trên mặt nước, sống một đời nhẹ nhàng, vô ưu. Tự tại không chỉ là một trạng thái của ngoại cảnh, mà còn là sự tĩnh lặng trong tâm hồn. Giữa những xô bồ của cuộc sống, học cách buông bỏ, tìm về chính mình, và lắng nghe hơi thở của thiên nhiên, ta sẽ tìm thấy sự bình yên thật sự…
Lặng thinh sóng vỗ triền miên,
Phao trôi chậm rãi nối miền bình yên.
Bồ nông đứng giữa thiên nhiên,
Một trời tự tại, ưu phiền tan bay.
Cánh chim vút thẳm trời mây,
Nhẹ như thoát khỏi đọa đày trần gian.
Ngồi đây nghe gió miên man,
Thả hồn theo sóng, ngút ngàn trời xa.