Wimbledon: Bí ẩn mặt cỏ giúp Nadal đăng cơ</h1>
Nếu không có những thay đổi mang tính bước ngoặt trên mặt sân, có thể Rafael Nadal đã không thể 2 lần ngự trị trên ngai vàng Wimbledon.
Mặt sân của những ông vua tấn công
Ở thế kỷ trước, mặt sân cỏ ở nước Anh được trồng theo công thức 70% loại cỏ lùng (ryegrass) và phần còn lại là cỏ đuôi trâu đỏ (creeping red fescue). Đây là thứ cỏ mọc từ từ trên cát và không đều đặn, chính vì vậy sân cỏ không phải lúc nào cũng bằng phẳng và mịn màng như màu xanh êm ái thường thấy. Những cọng cỏ mọc lệch hay phần rễ đẩy đất trồi lên có thể ảnh hưởng đến quỹ đạo bay của trái bóng sau khi tiếp xúc mặt sân. Cộng thêm khả năng giữ nước của cỏ, mặt sân có độ mềm và khiến bóng vừa nhanh lại khá thấp, cũng như chuội xuống đất khiến các tay vợt khó khăn trong việc điều khiển cú đánh tiếp theo. Chính vì những đặc điểm đó, Wimbledon mới trở thành nơi tôn vinh những ông vua tấn công theo trường phái giao bóng – lên lưới (serve and volley).
Sân cỏ Wimbledon trước đây giúp Sampras thống trị nhờ serve and volley
Mặt sân cỏ ở Wimbledon được đánh giá là nhanh nhất so với những mặt sân khác và không phải là nơi để tạo nên những trận đấu đôi công dài hơi như ở mặt sân đất nện. Những quả giao bóng siêu tốc đã trở thành vũ khí chính để giúp những tay vợt như Pete Sampras trở thành tay vợt vĩ đại nhất tại Wimbledon với 7 lần vô địch (1993, 1994, 1995, 1997, 1998, 1999, 2000). Khả năng giao bóng có vận tốc cao và hiểm hóc cùng những kỹ năng bắt volley hoàn hảo trên lưới giúp tay vợt người Mỹ trở thành người bất khả chiến bại trên mặt sân cỏ và cho đến thời này của Kỷ nguyên mở vẫn chưa có ai san lấp được thành tích đáng nể này của Sampras.
Mặt sân của sự toàn diện
Từ khởi đầu thế kỷ 21, Wimbledon đã thay thế toàn bộ mặt cỏ mới với 100% loại cỏ lùng lưu niên (perennial ryegrass). Đây là loại cỏ bền hơn và “dai” hơn mẫu cỏ trước đó để đề phòng sự “hủy hoại” từ những tay vợt hiện tại, có lối chơi tấn công mạnh mẽ, di chuyển không ngừng và tạo nên độ “sát thương” mặt cỏ nhanh chóng hơn rất nhiều. Đất ở sân thi đấu cũng được thay đổi bằng đất sét trộn cát và điều này một phần đã ảnh hưởng đến sự thay đổi cấu tạo của mặt sân. Loại cỏ mới ở Wimbledon có đặc tính mọc đều và đâm rễ dày đặc khi hút nước. Và dù theo qui định chỉ xén cỏ ở mức 8mm nhưng chính bộ rễ này đã làm sân cỏ Wimbledon ngày một cứng hơn khi càng vào sâu giải đấu khi lượng nước tưới sân tăng lên từng ngày. Chính độ cứng khiến bóng chạm mặt sân sẽ nảy cao hơn và chậm đi hơn so với thời kỳ trước, vì thế sân cỏ Wimbledon thực tế không còn được Liên đoàn quần vợt thế giới xếp vào loại mặt sân nhanh nhất, giờ chỉ đứng giữa sân đất nện ở Roland Garros và sân cứng ở US Open.
Wimbledon hiện tại dành cho những tay vợt toàn diện
Đó là lý giải một phần nguyên nhân từ đầu thế kỷ 21, Wimbledon gần như đã triệt tiêu những tay vợt giao bóng - lên lưới thông thường. Ngoại trừ câu chuyện thần tiên của Goran Ivanisevic năm 2001, tay vợt nam duy nhất trong lịch sử vô địch nhờ suất đặc cách (wildcards), vẫn bằng lối chơi cổ điển đó thì đã không còn những mẫu tay vợt thuần khiết như vậy đăng quang tại Wimbledon. Những tay vợt toàn diện như Lleyton Hewitt (2002), Roger Federer (2003-2007, 2009), Rafael Nadal (2008, 2010) mới là chủ sở hữu của chiếc cúp vàng.
Khi mặt sân trợ giúp Nadal
Mặt sân cứng và chậm hơn mỗi khi vào sâu trong giải bỗng dưng lại trở thành cứu cánh cho Rafa, nhà ĐKVĐ của Wimbledon. Chính tay vợt người Tây Ban Nha cũng phải hào hứng công nhận càng những vòng đấu sau thì mặt sân Wimbledon lại nghiêng dần về… sân đất nện, bỏng nảy cao và đi từ từ hơn, quá thuận lợi cho những tay vợt có lối chơi phòng thủ. Hơn thế nữa với những tay vợt có cú đánh bóng xoáy topspin mãnh liệt như Nadal, đó là mặt sân càng trợ giúp anh có thể thi triển lối chơi sở trường của mình y như trên mặt sân đất nện.
Mặt sân phần nào đã giúp Nadal chinh phục cả mặt cỏ Wimbledon
5 mùa giải qua, Nadal đã đi tới 4 trận chung kết Wimbledon (mùa 2009 không tham dự) và vô địch 2 lần, đó là những minh chứng cho thấy “vua đất nện” hoàn toàn có thể làm bá chủ cả mặt sân cỏ vốn vẫn là khắc tinh của các chuyên gia đất nện. Tất nhiên không thể bỏ qua những nỗ lực tự thay đổi bản thân để thích nghi với những vòng quay bất tận của trái banh nỉ của Rafa nhưng hẳn cuộc cách mạng mặt sân ở Wimbledon từ đầu thế kỷ vô tình đã trợ giúp cho Nadal có thể bay cao trên sân cỏ như huyền thoại Bjorn Borg, Rod Laver ngày nào.