Em muốn chia sẻ với các bác về hình huống mà em gặp sáng hôm qua. Sáng chủ nhật, theo thường lệ em chở bà cả đi chơi . Thay vì đi bãi trước hay bãi sau ở Vũng tàu, em chạy lên đỉnh núi nhỏ theo đường Viba. Các bác nào ở VT thì đều biết con đường này , khi chạy lên gần tới đỉnh thì view tuyệt đẹp, một bên nhìn xuống biển và một góc VT, một bên là sườn núi với cây cỏ. Đường uốn khúc quanh co liên tục , tạo cảm giác như đang ở đà lạt. Nói chung là rất thơ mộng. Chỉ có một điều là đường rất hẹp, chỉ khoảng 5m, 5m rưỡi , lại không có lề vì một bên là hố sâu có taluy thấp và một bên là sườn núi. Cuối con đường là một doanh trại bộ đội và con đường coi như kết thúc ở đây , phải trở đầu đi xuống.
Sáng hôm qua , lúc lên thì không có vấn đề gì nhưng khi xuống thì có sự cố nhỏ xảy ra. Khi em đang đi xuống với tốc độ chỉ khoảng 25km/h ( em đang gài số 2 và không đạp tí ga nào), vừa qua một góc cua về phía bên phụ thì em nghe tiếng va chạm nhỏ phía cánh cửa bên phụ. Nhìn qua thì thấy một bác đi 2B đi cùng chiều mặc quần áo bộ đội đang loạng choạng tay lái và sau đó xe bị đổ nhưng bác đó kịp nhảy ra ( không ngã cùng theo xe). Xin mô tả thêm là em đang đi phía phần đường bên phải , nghĩa là phần đường còn lại từ hông xe em đến ta luy chỉ còn lại dưới 1m. Khi đổ dốc , đường quanh co và khuất tầm nhìn thì rõ ràng em không thể lấn lane ra giữa được.
Em vội tấp xe vào lề và cùng bà cả xuống xe đi về phía bác bộ đội. Lúc này bác ấy đã dựng xe lên rồi , sau đó một tay gọi đt và một tay thì đang bóp mắt cá chân ( có lẽ bác bị đau khi nhảy ra khỏi xe). Khi em tới cách bác khoảng 2m thì em nghe bác ấy đang nói vào đt , nguyên văn như thế này: “ tao bị đụng xe ở giữa dốc, mày điều gấp mấy thằng xuống đây ngay, nhanh lên[/b]”. Em nhìn nhanh hiện trường và phán đoán như thể này: bác 2B vượt xe em ngay tại góc cua gấp ( cái đoạn mà cây cối mọc trùm qua đường và bọn khỉ hay xuống- chắc các bác VT biết), phần đường còn lại rất hẹp và có thể em cũng hơi khép góc ( cái này em không chắc lắm vì em không để ý kính chiếu hậu và cũng đang “ phiêu” vì đang mở hoà tấu bài Danube xanh). Vì góc cua bất ngờ và bác 2B không có đủ bán kính cua cần thiết nên đã chạm tay lái vào hông xe em, kèm theo bác có thể phanh gấp đúng khúc cua nên xe đã lảo đảo và bị ngã.
Đánh giá thiệt hại thì không có gì, xe máy không bị sao cả , bác ấy cũng không trầy xước gì bên ngoài , nhưng có thể hơi bị “quê” vì đổ xe.
Trở lại tâm trạng em lúc ấy, em cũng hơi hoảng vì biết rằng trong mấy phút nữa thôi sẽ có 4,5 chú tân binh tràn trề nhiệt huyết cách mạng sẽ đổ xuống hiện trừờng ( chỉ cách doanh trại khoảng 800m đến 1 km gì đó thôi). Cái đầu CPU 258 của em tính rất nhanh và bảo em như thế này: em có 60s để giải quyết ổn thoả với bác ấy. Nếu sau 60s mà giải quyết vẫn chưa xong thì em sẽ cùng bà cả vào xe ngay và chạy tiếp xuống dốc (lúc đó em cũng chưa nghĩ ra là chạy đi đâu, sau này em nghĩ nên chạy đến đồn CA gần nhất) nhưng phải rời đi ngay.Nếu bác ấy cố giữ em lại , thì xin lỗi em đành thất lễ với bác và sử dụng các hành động cần thiết trong mức kiềm chế được để chạy xe rời khỏi hiện trừong. Rõ ràng em không thích phải đàm phán ở nơi vắng vẻ không có người đi đường ( không có “ dư luận quốc tê’ ủng hộ ) và phía bên kia có thể là 4,5 cái đầu nóng và cũng không rõ diễn biến sự việc.
Nghĩ là làm ngay, em bước tới bên bác và với một bộ mặt thành khẩn nhất, giọng nói truyền cảm nhất, cả body language ( cầm lấy tay bác lắc lắc làm hoà )..em bắt đầu nói rất nhanh: đại ý là: bác có sao không, cũng do đường hẹp quá, góc cua gấp, em không để ý, cũng không có thiệt hại gì , anh em với nhau cả, bác thông cảm , em xin lỗi .. bla..bla…Bác ấy không nói gì với em cả , chỉ móc đt ra gọi lại và nói: “ thôi tao xong rồi , bảo bọn nó không cần xuống nữa” . Em thở phào , cám ơn bác ấy và rút ngay. May quá , thành công ngay từ bước đầu tiên . Mọi việc đã xử lý êm đẹp .
Bài học và kinh nghiệm rút ra:
- Về phần em, từ sau phải cẩn thận hơn nữa . Chỗ đường vắng vẻ thì không nên lơ đễnh . Lưu ý nhìn kính chiếu hậu mỗi khi chuyển hướng. Giả sử có long leg bên cạnh thì phải nâng mức cảnh giác lên cấp độ cao hơn.
- Về phần bác ấy ( nếu bác có đọc được), thì bác không nên vượt những chỗ cua gấp, khuất tầm nhìn , đường hẹp và nhớ bóp còi trứoc khi vượt. Về thái độ , thì mặc dù bác không có một lời nói hay cử chỉ gì bất nhã với em nhưng em cũng không phục lắm khi bác chưa nghe câu hỏi mà đã có lựa chọn gọi đt cho người thân. Không biết lúc đó bác gọi vào số trực ban thật hay bác nói vào máy không để doạ em , vì thấy bác đã nói chuyện được ngay sau vài giây từ khi bấm nút… Nói chung cũng cảm ơn bác đã xử sự đúng mực , không đẩy sự việc đi xa quá mức cần thiết.
Em cũng muốn các bác tư vấn để có giải pháp chuẩn bị trước nếu giả sử trong trường hợp có va chạm và có thiệt hại xảy ra ( chẳng hạn có thương tích , xe hư hỏng tương đối[/i]) nhưng người bị nạn phía bên kia vẫn còn đủ sức để gọi chi viện và đội chi viện bên kia sẽ đến trong vòng 3-5 phút.[/i] Em nghĩ tình huống như thế này có thể dễ xảy ra với bất kì ai. Trong trường hợp này chúng ta phải có quyết định nhanh và thực hiện ngay.
Phương án sẽ như thế nào ( đúng pháp luật nhé) và giảm thiểu rắc rối nhất. Mong các bác tư vấn.