Năm đó em thì đang học lớp 2, em ở khu tập thể ngân hàng vì mẹ em làm ở đó. Khu tập thể trong ngân hàng luôn
Ấn tượng duy nhất là buổi chiều hôm đó đi học về thì trước cửa Ngân hàng người bâu đông như kiến, công an vây chặt cổng, nội bất xuất ngoại bất nhập.
Lúc đó em lạ lắm, chả biết cái gì cả.
Nhưng cái tính láu táu em đi vòng ra phía đằng sau chổ có rẫy cafe em chui lỗ hàng ra vào ( lỗ này là cái lỗ em hay trốn đi chơi - em gọi nó là có lỗ bí mật mà - chỉ có mấy đứa trong tập thể em mới biết thôi)
Mình chui vào trong ngân hàng được thế là hiên ngang đi lờn vờn trước mắt mấy chú công an kiểu như khoe mình tự nhiên xuất hiện vậy đó ( đoè mẹ, ai mà biết sau đó minh bị giam lỏng luôn)
Lúc đó ngộ lắm nha. Toàn bộ cán bộ ngân hàng kể cả mẹ em cũng biến đi đâu hết, toàn bộ nhân viên là người lạ từ đâu tới không. Em lúc đó đâu có biết về phải tự nấu cơm chờ mẹ về như mọi lần nhưng chờ hoài chả thấy về... nhưng lạ là hôm nay em được xuống nhà ăn của ngân hàng ăn, ăn thoả thích lại có nhiều món nữa chứ, vậy là mình khỏi phải ăn cơm, khỏi phải rửa bát,,,, Sướng
Tối hôm đó mẹ em cũng không về, mấy cô mấy chú công an chắc sợ em buồn hay sao thế là rủ em lên phòng làm việc chơi. Mẹ ơi cái phòng đó ngày nào em chả lên, em thuộc từng cái bàn cái tủ, nhưng hôm nay toàn bộ cái phòng đó Tiền chất cao như núi, nhìn đâu cũng thấy tiền là tiền...
Buổi tối lần đầu tiên trong đời và cho đến nay là duy nhất em ngủ trên một cái giường kê bằng Tiền các bác ạ.
Ngày hôm sau đáng lẽ vẫn bị nhốt ( giam lỏng) thì em vẫn luồn lỗ chó để đi học như bình thường vì đến hôm đó vẫn chưa cho mở cổng...
Cứ như vậy 2 , 3 hôm sau gì đó em nhớ là bắt đầu cho đổi tiền nhưng là đổi ở các cơ quan khác - họ mượn cơ sở của các cơ quan làm chỗ giao dịch - chứ ngân hàng vẫn là nơi cất tiền, niêm phong tiền cũ ( 1 tuần sau đó thì chở đi đâu hết sạch).
Lác đác 1 vài người quen cũng chạy về nhà lấy đồ rồi lại đi. Lúc đó em nghe nói là đổi tiền gì đó mà 10 đồng thành 1 đồng, em cũng hân hạnh được mấy cô chú ở cơ quan cho mấy đồng để đi học ăn quà. Nhớ hôm cầm ra căng tin không biết mua bán thế nào luôn, mấy bà căng tin xúm lại ngó ngó nghiêng nghiêng gì đó, rồi cũng mua được vài thứ linh tinh gì đó em cũng chả nhớ
Sau bữa đó em có được gặp mẹ em 1 lần vì đang ở chỗ khác đếm tiền.
1 tuần sau đó thì mẹ em mới về.
Lần đầu tiên em được thấy cái nồi cơm nấu hôm tuần trước nó mốc xanh luôn. Do cả tuần rồi được ăn xả láng ở căng tin.
Lạ là mẹ em chẳng la em gì cả! hehehe