Hạng C
3/10/07
832
15
18
Côn Đảo
RE: Bị vặt kính chiếu hậu bên trái

Trích đoạn: higher
em bị nhiều rồi bác, cái đầu em cũng lạnh lắm. nhưng thương em CAP mới dắt về, chạy chưa được 1000km mà đã ăn 2 vết sẹo (do 2b quẹt cách đó vài hôm nên bực mình lắm bác ơi. chứ em cũng biết cái thân phận 4b của mình, dù mình đi đúng mà bị chửi thì em cũng im ru, mặt lạnh như tiền á.
Trích đoạn: ntnminh
higher
Tập La'i





Bài viết đã đăng: 3
Ghi ngày: 12/12/2007
Status: offline em vừa mới đi đồng nai về. lúc đậu trên phà cát lái, em wên gập kiếng chiếu hậu. hix, em đang loay hoay tìm vài cái disce thì có 1 thằng ku đi ngang wa, không biết nó đi thế nào mà khi em ngó lên thì cái kiếng bên tài cụp vô 1 nửa, còn nó thì nhìn em, mặt lạnh như tiền. em nhấn nút chỉnh kiếng, nó kụp vào...kèm theo tiếng "răng rắc", huyết áp của em từ 70 nhip/ phút tăng lên 150 nhịp/phút (em cảm thấy máu chạy rần rần lên đầu ), em quay sang nhìn nó bằng cặp mắt hình viên đạn rồi nhấn nút 1 lần nữa, cặp kiếng từ từ bung ra êm dịu. em thò đầu ra kiểm tra có bị vết sẹo nào không, ơn trời, làn dza con CAP của em vẩn mịn màng. huyết áp của em giảm còn 100 nhịp/ phút.

tuy vậy, 10 phút sau huyết áp em tăng vọt lên 200 nhịp/ phút. chả là lúc em đang xuống phà, khoảng cách giửa xe em và thành phà rất hẹp (chắc chỉ lọt 1 người gầy nhom), thế mà từ sau lưng, 2 thằng boys chạy xe 2b chạy cái ào lên, len vào giữa, đầu xe nó lọt vào giữa, thấy không thể chay tiếp nên nó thắng cái két, mất đà, thàng ngồi sau gỏ vào thành xe em bình bình. "đá con mèo" tụi nó. nhà tụi nó cháy hay sao mà tụi nó chạy thế không biết. em dừng xe lại, đầu em như bốc hoả , đôi mắt lại biến thành hình viên đạn. liếc wa kiếng chiêu hậu, không có gì xãy ra với em CAP. em nhấn ga... tiếp tục bò ra khỏi bến phà, huyết áp 170 nhịp/phút .

Vụ này mới bị lần đầu còn nóng, mấy lần sau em toàn cười!!! Thông cảm đường xá VN chật hẹp, người đi 2 bánh thì máu đi nhanh!!! em hết nóng
[/quote]
Nghề của bác là viết chuyện trinh thám mới phải. Đọc những dòng bác viết mà em cũng muốn đứng tim . Thật hay và ly kỳ. Cảm ơn bác Hai ghẻ (em tạm dịch) .