Hạng D
3/5/17
1.050
94.151
113
Nguồn: FB
Bài viết dành cho những người trên 30 - số 4.
1. Phàm trên đời nếu lỡ bị ngã xuống hố, không nên đổ lỗi cho ai. Trước hết là tại ta, bởi trước khi ngã ta luôn có sự lựa chọn - ít nhất là chọn không đi vào con đường ấy.

2. Nếu đã là tại ta thì đừng đổ lỗi hay trách móc ai, kể cả ta, mà hãy tìm giải pháp. Hoảng loạn, kêu khóc, mất kiểm soát bản thân, đạp đầu người khác để trèo lên... chỉ làm tốn năng lượng, mất thời gian, có khi gây hại cho mình và cho nhau... sẽ dẫn đến kết cục tồi tệ hơn. Giữ bình tĩnh, tỉnh táo tính toán, tạm quên quá khứ, quên nguyên nhân... thả lỏng, thực dụng, lựa chọn cách hành xử, dành năng lượng, trí tuệ cho việc tính toán: sẽ thoát hiểm bằng cách nào? Bao lâu? Cái giá phải trả? Phải làm sao để tồn tại, sống sót cho đến khi có cơ hội thoát? Có thể làm gì để cơ hội thoát dễ dàng hơn?

3. Quan trọng hơn cả là xác định: Ai/cái gì là người ta có thể tin và dựa vào tuyệt đối? Ai/cái gì là kẻ thù, mối đe doạ của ta? Ai/cái gì ta vừa tin vừa không? Khi dấn thân vào nơi nguy hiểm, tốt nhất là hoặc đi với người tuyệt đối trung thành với ta hoặc với kẻ thù. Bởi với người trung thành ta biết luôn có thể dựa vào họ khi cần trợ giúp, với kẻ thù ta sẽ luôn đề phòng cảnh giác để không bị hại. Nên tránh nhất là những thứ nửa này nửa kia, có thể là bạn cũng có thể là thù: ta không thể biết khi nào có thể dựa vào và khi nào phải cảnh giác - khi họ giúp, ta tưởng họ mưu hại ta nên nhận cũng nửa vời, khi họ hại ta ta lại tưởng họ giúp nên mất cảnh giác nhận đòn trọn bộ - vô cùng tệ hại.

Nếu đã lỡ rơi xuống hố, nguyên tắc ứng xử là gì?
1. Đừng làm gì để cho cái hố sâu thêm.
2. Nếu đó là hố phân thì hãy ngậm miệng lại.
3. Nếu trong hố có hổ báo, rắn rết thì hãy tập sống chung với chúng một cách hài hoà. Đừng cố biến hổ báo rắn rết thành người - vô ích. Nhưng chớ có biến mình thành hổ báo, rắn rết... Bởi khi ra khỏi hố rất khó trở lại làm người.
4. Hãy làm gì có lợi cho bản thân nhất lúc này, giờ này, ngày này... hãy đặt ra các chương trình, mục tiêu ngắn hạn và đủ SMART để đi đến mục đích dài hạn.
5. Cuối cùng: không bao giờ là không có giải pháp hay lối thoát. Vấn đề nằm ở mục đích và cái giá ta chấp nhận trả./. ====================
Mỗi bước chân trên đường đời là vạn biến, tuỳ tâm ứng biến.
“ Thịnh suy như giọt sương đọng trên lá cỏ ban mai”.
 
Hạng D
11/1/11
2.356
2.413
113
Earth
Sao 2 mốc 31- 33, 49-51 khắc nghiệt vậy. Có lý giải nào về mặt khoa học hay tâm linh không? Sao không là 40, 60....
Mình cũng như Bác thôi, ko lý giải đc
chờ cao nhơn CNL giải thích vậy...!
 
Hạng D
10/5/09
2.346
13.512
113
Sg
Bác am hiểu việc này rồi. Nói nhiều hơn giúp e được không.
Nói từ chuyên nghành khoa học tâm linh hơi khó hiểu, tôi nói ngôn ngữ bình dân cho ace dễ tỏ tường :
Trong Khoa học tâm linh, Thần quyền dựa trên thuyết Tam Tài (tức Thiên-Địa-Nhân), 3 yếu tố này có tác động tương hỗ, tương khắc với nhau tạo ra sự vật , sự việc...
Theo những qui luật nhất định.
Nói về con người, tức yếu tố "Nhân" : con người chúng ta có những thời điểm Nhân Khí mạnh mẽ, sức khỏe tốt , và có những thời điểm do tác động của Thiên Khí, Địa khí ảnh hưởng tiêu cực làm cho sức khỏe hao tán, tâm thần xao động, hành vi bất minh mà chuốt lấy hậu quả này tới hậu quả khác.
Trong thuyết Thần quyền, cổ nhân đã quan sát, chắc lọc, và hệ thống thành các mốc thời gian nhất định của Nhân Khí suy yếu mà đưa ra qui luật 31-33, 49-51 là như vậy.
 
Chỉnh sửa cuối:
Hạng C
28/2/12
893
2.036
93
HCM city
Mình năm nay nằm y cái mốc đáng sợ của đời người 49-51 nè! Mình sinh năm 69, có người nói 49 t, có người bảo 50t , thì thôi cái nào cũng trúng cả! Công việc làm ăn, gia đình cũng có vài thay đổi nhưng mình chẳng bao giờ quan tâm hay suy nghĩ về việc tuổi tác vậy nên mới có những tổn hao vậy, vì mình cảm thấy hơi hơi bị vô lý! Không phải là mình ko tin tâm linh mà do lối suy nghĩ đơn giản của mình là cứ cố gắng hết mức trong khả năng của mình và điều gì đến tất nó sẽ đến, cả điều tốt lẫn điều xấu! Có lo nghĩ hoặc cố gắng biết trước thì cũng ko thay đổi được gì nên cứ vui vẻ yêu đời và lạc quan vẫn là điều tốt nhất nên làm cho bản thân.
 
Hạng D
4/7/09
4.254
7.265
113
Sài Gòn
E hiểu, vì e cũng toàn bị bạn bè đâm chọc sau lưng, hại thì chưa vì e k có làm ăn lớn nh mất tiền vì tụi nó hoài, cố gắng vượt qua và sống tàn nhẫn vào bác ạh, đó là nh j e rút ra đc đó ạh.
Ối, sao Nhím xúi người khác sống tàn nhẫn ?
 
Hạng B2
11/4/07
152
968
93
Em vừa về mo đầu năm,nhà xưởng em cũng đã bán vì thấy không có khả nằn cứu vãn, nếu cố làm thì chỉ thêm nợ, nợ nần thì cũng có chút ít và trong khả năng trang trải được.
Em giấu vợ mỗi khi em về quê ,cố tỏ ra bình thường, trên sg em vẫn chạy đôn chạy đáo để có tiền lo cho hai mẹ con và trang trải nợ nần .
Năm nay đúng năm tuổi mà mọi việc đều không thuận lợi, mặc dù em suy tính rất kĩ và lường hết mọi rủi ro nhưng cuối cùng vẫn trục trặc vì một lý do nào đó, hai dàn máy làm đã xong thì thu hồi tiền nhỏ giọt , dàn máy mới thì bàn giao xong vật tư nhưng không thể thi công vì chủ đầu tư tạm ngưng vì lý do nào đó .
Em vốn không tin vào tâm linh vì luôn tin thành bại do bản thân em ngu hay khôn mà thôi.
Nhưng hai hôm rồi em dao động, em suýt bị xe tải vượt đèn đỏ tông một lần,lần nữa là một thằng trẻ trâu chạy lấn tuyến.
Hai đêm rồi em thức trắng.
Hai đêm thức trắng thì bác nên uống thuốc ngủ, nếu bác thức trắng thêm 3-4 đêm nữa chắc chắn sẽ bị tâm thần phân liệt lúc đó tệ hại hơn nhiều. Làm ăn lổ vốn thì làm lại có gì mà quan trọng cùng lắm đi làm phụ hồ vẩn sống được mà. Bác về khai sạch với vợ thì sẽ hên trở lại. chúc thành công
 
  • Like
Reactions: VIETNAMRICES