Kiểu này mợ nó viết sách bán được đấy. Tình huống 1, 2 ,3 thì có thể chưa đúng lắm với bản thân tôi, nhưng số 4 là câu cửa miệng rồi. Xin hứa sửa đổi. Hehehehehe.NắngSG nói:Bác ơi, em đồ rằng ko phải do phương pháp sư phạm gì cả các bác ạ, vấn đề là ở chỗ "thịt gà nhà ko ngon thôi". Em xin trích dẫn vài tình huống chị em tập lái như sau (ghi chú: A là bụt ngoài và B là bụt nhà các bác nhé):
1. Khi kẹt xe mà vẫn để số cao:
A: Chị về số 1 đi chị.
B: Lại chết máy nữa giờ!!!
2. Khi chuyển lane mà quên si nhan:
A: Chị mở si nhan rồi từ từ sang nha.
B: Chuyển kiểu gì vậy? muốn thằng đằng sau nó phang đứt đầu hả?
3. Khi chạy hơi nhanh:
A: Chị giảm ga xíu đi.
B: Húc đít thằng kia kìa!
4. Cuối buổi tập:
A: Hôm nay chị cố gắng nhiều rồi đó, ráng xíu nữa là ra đường thôi à.
B: Lái kiểu này thì bảy năm nữa cũng ko tự mò ra đường được!
Em chưa bàn đến ngôn từ và âm lượng giọng nói của các bụt, nhưng điều thấy rất rõ là bụt ngoài luôn đưa ra chỉ dẫn kịp thời và cụ thể ( về số 1, mở si nhan, giảm ga v.v..) còn bụt nhà mình thì toàn đưa ra viễn cảnh điêu tàn để trấn áp, lúc tập xe thần kinh rất căng thẳng mà toàn nghe khủng bố thì càng thêm bấn loạn mà ko biết mình cần phải làm gì, xử lý sao... ấy nhưng mà! ngạc nhiên chưa? vẫn mấy cha bụt nhà này mà chuyển qua đào tạo "gà ngoài" thì giọng mấy chả chuyển tông ngọt ngào êm ái thành phương án A liền à...
Mợ nó nói đến "gà ngoài" thì tự nhiên nảy sinh ra sáng kiến "đổi công" với thằng bạn!!!!!!!!!