Cách này cũng mới nè các bác.trichuong nói:Chạy xe đường dài mà buồn ngủ thì tốt nhất là tấp vô lề ngủ tý rồi đi tiếp là an toàn nhất. Cỏn trong trường hợp bất khả kháng mà phải đi tiếp thì có mẹo nhỏ thế này các bác:
- Hạ nhiệt độ máy lạnh hết cở và hướng gió xuống chân, tháo hết giày vớ ra để hai bàn chân lạnh thì tránh buồn ngủ rất hiệu quả.
Vậy à bác? Thanks bác nhé.nguoiphutinh nói:Dạ không bác.
Em nhớ hình như đèo đâu chừng 40km hà. Còn lại là đường núi và đường bình thường thôi.
Lần sau trả lời, bác trích dẫn dùm em và thiên hạ, để không biết bác đang trả lời cho ai cả.
Mẹo này chỉ có tác dụng với bác tài nào không biết uống trà!
Trước khi khởi hành, ngoài việc chuẩn bị thể lực, ngủ nghỉ, bác tài mang theo 1 chai nước suối nhỏ đựng trà thật đặc, lâu lâu nhấp 1 ngụm, sẽ không buồn ngủ trong vòng 12h.
Bấy nhiêu đủ chạy SG - ĐN rồi nhé.
Tuy nhiên, phương pháp hiệu quả nhất vẫn là tấp ngay vào nơi an toàn ngủ khoảng 15-30 phút.
Trước khi khởi hành, ngoài việc chuẩn bị thể lực, ngủ nghỉ, bác tài mang theo 1 chai nước suối nhỏ đựng trà thật đặc, lâu lâu nhấp 1 ngụm, sẽ không buồn ngủ trong vòng 12h.
Bấy nhiêu đủ chạy SG - ĐN rồi nhé.
Tuy nhiên, phương pháp hiệu quả nhất vẫn là tấp ngay vào nơi an toàn ngủ khoảng 15-30 phút.
Tùy theo cơ địa và kinh nghiệm đường trường mà mổi bác tài có cách chống buồn ngủkhác nhau, nhưng máy móc cũng cần nghỉ thì con người cũng vậy, ráng đến lúc nào đó sẽ đuối và không còn nhanh lẹ khi xử lý tình huống, tốt nhất chạy ráng đến nơi an toàn rồi ngủ cái coi, chừng 15 -30 phút sẽ tỉnh lại và lên đường.Cố sức lái trong khi buồn ngủ gần giống như mấy tay nhậu xỉn mà không chịu mình xỉn, người ngoài nhìn vào mặt biết liền,thấy "khác khác".
Bác nói khá chí lý.scrlinh nói:Tùy theo cơ địa và kinh nghiệm đường trường mà mổi bác tài có cách chống buồn ngủkhác nhau, nhưng máy móc cũng cần nghỉ thì con người cũng vậy, ráng đến lúc nào đó sẽ đuối và không còn nhanh lẹ khi xử lý tình huống, tốt nhất chạy ráng đến nơi an toàn rồi ngủ cái coi, chừng 15 -30 phút sẽ tỉnh lại và lên đường.Cố sức lái trong khi buồn ngủ gần giống như mấy tay nhậu xỉn mà không chịu mình xỉn, người ngoài nhìn vào mặt biết liền,thấy "khác khác".
Một chút kinh nghiệm bản thân.
Tôi trước đây là lái xe tải đường dài. Thường đi từ Tiền Giang, HCM đến Lạng Sơn (chỡ trái cây giao qua cửa khẩu Tân Thanh Cho Trung Quốc).
Một mình ôm xe đi suốt 55 giờ. Hai ngày, ba đêm ngồi dính trên ghế lái.
đêm đầu và ngày đều thì không có gì phải nói. đêm thứ hai thì cũng phê phê nhưng còn tỉnh được nhờ nghe cải lương, hài kịch, nhạc sôi động, nhạc đỏ......và những thứ nước uống kích thích, tăng lực...........
Ban ngày thì không nói, nhưng đêm thứ ba thì đúng là cực hình. nhiều lần muốn lật ngang ngủ cho đã nhưng trời đày nên phải lái tiếp. Nói chung là vừa ngủ, vừa lái. nói chuyện với người đi chung mà giật mình tỉnh lại không nhớ mình nói gì........ Cám ơn trời hôm nay vẫn còn sống, không ở tù. khuyên các bạn, đừng cố gắn thức và lái tiếp khi buồn ngủ. Bạn sẽ ngủ gục lúc nào không biết đâu. nếu phải cố gắn lái thì nên nói chuyện, cãi lộn , kể chuyện với người đi cùng,.........cần có người giám sát để tránh gây hậu quả nghiêm trọng khi ngủ gục. nếu không thì hãy ngủ ngon đi vài giờ rồi lái tiếp./.
Tôi trước đây là lái xe tải đường dài. Thường đi từ Tiền Giang, HCM đến Lạng Sơn (chỡ trái cây giao qua cửa khẩu Tân Thanh Cho Trung Quốc).
Một mình ôm xe đi suốt 55 giờ. Hai ngày, ba đêm ngồi dính trên ghế lái.
đêm đầu và ngày đều thì không có gì phải nói. đêm thứ hai thì cũng phê phê nhưng còn tỉnh được nhờ nghe cải lương, hài kịch, nhạc sôi động, nhạc đỏ......và những thứ nước uống kích thích, tăng lực...........
Ban ngày thì không nói, nhưng đêm thứ ba thì đúng là cực hình. nhiều lần muốn lật ngang ngủ cho đã nhưng trời đày nên phải lái tiếp. Nói chung là vừa ngủ, vừa lái. nói chuyện với người đi chung mà giật mình tỉnh lại không nhớ mình nói gì........ Cám ơn trời hôm nay vẫn còn sống, không ở tù. khuyên các bạn, đừng cố gắn thức và lái tiếp khi buồn ngủ. Bạn sẽ ngủ gục lúc nào không biết đâu. nếu phải cố gắn lái thì nên nói chuyện, cãi lộn , kể chuyện với người đi cùng,.........cần có người giám sát để tránh gây hậu quả nghiêm trọng khi ngủ gục. nếu không thì hãy ngủ ngon đi vài giờ rồi lái tiếp./.
Mấy vụ tai nạn gần đây là do chủ xe ép quá nên tài xế lái cố, ngủ gục rồi gây tai nạn thảm khốc.hungtambmc nói:Một chút kinh nghiệm bản thân.
Tôi trước đây là lái xe tải đường dài. Thường đi từ Tiền Giang, HCM đến Lạng Sơn (chỡ trái cây giao qua cửa khẩu Tân Thanh Cho Trung Quốc).
Một mình ôm xe đi suốt 55 giờ. Hai ngày, ba đêm ngồi dính trên ghế lái.
đêm đầu và ngày đều thì không có gì phải nói. đêm thứ hai thì cũng phê phê nhưng còn tỉnh được nhờ nghe cải lương, hài kịch, nhạc sôi động, nhạc đỏ......và những thứ nước uống kích thích, tăng lực...........
Ban ngày thì không nói, nhưng đêm thứ ba thì đúng là cực hình. nhiều lần muốn lật ngang ngủ cho đã nhưng trời đày nên phải lái tiếp. Nói chung là vừa ngủ, vừa lái. nói chuyện với người đi chung mà giật mình tỉnh lại không nhớ mình nói gì........ Cám ơn trời hôm nay vẫn còn sống, không ở tù. khuyên các bạn, đừng cố gắn thức và lái tiếp khi buồn ngủ. Bạn sẽ ngủ gục lúc nào không biết đâu. nếu phải cố gắn lái thì nên nói chuyện, cãi lộn , kể chuyện với người đi cùng,.........cần có người giám sát để tránh gây hậu quả nghiêm trọng khi ngủ gục. nếu không thì hãy ngủ ngon đi vài giờ rồi lái tiếp./.
Dạ bác cho em xin lỗi ạ. Vì em ở bên Cam vô bằng laptop mà không có con chuột nên làm chuyện gì cũng khó.binh_thuduc nói:Vậy à bác? Thanks bác nhé.nguoiphutinh nói:Dạ không bác.
Em nhớ hình như đèo đâu chừng 40km hà. Còn lại là đường núi và đường bình thường thôi.
Lần sau trả lời, bác trích dẫn dùm em và thiên hạ, để không biết bác đang trả lời cho ai cả.
Cái này hay nè. Nhưng chưa biết có bác nào dùng thử qua chưa vậy?koup1911 nói:có cái này hay nè
Last edited by a moderator: