so sánh mãi vẫn chả thấy con q5 2.0T hơn dc con MDX điểm nào? q5 bé hơn, máy lì hơn, giá rẻ hơn, nội thất chán hơn, tăng tốc chậm hơn. hết. chả hiểu sao chủ thớt cứ khăng khăng cái q5 cho MDX hít khói nhỉ? =)) chắc tài xế MDX thấy cái Q5 háo thắng nên ko chấp đây mà =))
Em xem bài này lại nhớ bác Zinger đấy ạmec_gl450 nói:so sánh mãi vẫn chả thấy con q5 2.0T hơn dc con MDX điểm nào? q5 bé hơn, máy lì hơn, giá rẻ hơn, nội thất chán hơn, tăng tốc chậm hơn. hết. chả hiểu sao chủ thớt cứ khăng khăng cái q5 cho MDX hít khói nhỉ? =)) chắc tài xế MDX thấy cái Q5 háo thắng nên ko chấp đây mà =))
Hiiiiiiiii,đúng là dân lâu năm có khác mà,ủng hộ bác Mer_gl,còn bác Auto.....,bác cần em xem lại cái gì,em sẵn sàng xem lại cho,chả phải bác kêu Q5 tăng tốc thì MDX mất tích còn gì,bác nói khả năng tăng tốc,em nói thật,bác càng cãi càng hố nặng rồi,xin lỗi nhưng em nói thật,chính bác mới là người phải xem lại thông tin của mình,mời bác xem xem thằng Q5 hơn cái gì,so sánh khác phân khúc mà nói hoài,Như bác GL nói, Q5 bé hơn,rẻ hơn,máy yếu hơn(kể cả Turbo cũng vậy),giá rẻ hơn(125k-phiên bản S-line so với 154k-phiên bản sport and entertaiment của mdx)???Vậy hơn bằng niềm tin à??????Bao nhiêu anh em giàu kinh nghiệm nói rồi,đã sai nhè còn ngoan cố!!!!!!!!!!!!
q5 e chạy 1 tuần rồi đẩy gấp rồi. chán ko thể tả Range Rover Autobiography h đưa vào lò bên Cali độ rồi bác. độ Body kit của Kahn.
ông ở ngoải ấy qua check luôn con Audi với bác Autohouse xem thực hư có như bác ấy nói komec_gl450 nói:q5 e chạy 1 tuần rồi đẩy gấp rồi. chán ko thể tả Range Rover Autobiography h đưa vào lò bên Cali độ rồi bác. độ Body kit của Kahn.
dù sao thì chủ thớt cũng PR bản thân thành công rồi. làm e nghĩ đến mấy ca sĩ lá cải tự sướng = scandal
xin phép nói thẳng dù có là sự thật thì với giọng điệu của bác chủ thì tầm của bác với thương hiệu Audi sang trọng và lịch lãm nó còn 1 khoảng cách rất xa!!!
====
@GL450: mình rất mê LR, nếu bác có một thớt nhật kí độ con RR của bác mình rất hoan nghênh lót dép học hỏi
xin phép nói thẳng dù có là sự thật thì với giọng điệu của bác chủ thì tầm của bác với thương hiệu Audi sang trọng và lịch lãm nó còn 1 khoảng cách rất xa!!!
====
@GL450: mình rất mê LR, nếu bác có một thớt nhật kí độ con RR của bác mình rất hoan nghênh lót dép học hỏi
theo em hiểu thì thế này,bác này vừa đi xem Fast Five về, đến đèn xanh đèn đỏ, đạp hết ga thấy mấy chiếc kia bị bỏ lại,nên kết luận "tụi nó thua mình",
Em chạy Q7 4.2 mà chưa bao giờ chạy max trên 120.đi đường trường bị mấy bác Civic hay Camry vượt hoài chứ gì,ai cũng như chủ thớt thế nào bên box camry có bài "Camry 3.0 bỏ xa Q7 4.2"
Bác muốn đua draf chọn đúng người "máu" như bác,giao kèo trước chạy từ đâu đến đâu mới công bằng
mà bác nói Q5 2.0 ăn đứt MDX 3.7 em thấy phiêu phiêu sao ấy
Em chạy Q7 4.2 mà chưa bao giờ chạy max trên 120.đi đường trường bị mấy bác Civic hay Camry vượt hoài chứ gì,ai cũng như chủ thớt thế nào bên box camry có bài "Camry 3.0 bỏ xa Q7 4.2"
Bác muốn đua draf chọn đúng người "máu" như bác,giao kèo trước chạy từ đâu đến đâu mới công bằng
mà bác nói Q5 2.0 ăn đứt MDX 3.7 em thấy phiêu phiêu sao ấy
Với tôi, trò chạy xe ‘úp vỉa’, ‘đập lửa’ bằng xe hai bánh đã chả còn hấp dẫn. Nếu ai xem đua những năm 95-97 chắc hẳn còn nhớ tôi: áo ba đờ xuy đen dài, chạy 'xe còi' Kawasaki Max; ấy nhưng, đường đua Bờ Hồ - Cửa Nam vòng nào tôi chả cầm cờ.
Tôi là H.S.
‘Ăn Tràng Thi, Bà Triệu đâu bằng cướp vỉa Cảm tử’, câu cửa miệng của dân đua xe Hà Nội và cũng là câu tôi tâm đắc - vỉa Cảm tử danh bất hư truyền luôn là nơi dân đua thể hiện khả năng 'đàn anh' của mình. Nhưng với tôi, vỉa Cảm tử đã không còn sự thách thức; hàng trăm lần 'cướp vỉa' cầm cờ đoàn đua, tôi đã thuộc từng vết lõm của con đường này!
Nhưng đó là xe máy. Đã từ lâu tôi chuyển sang chơi xe hơi. Từ BMW 645Ci đến Mercedes Benz S65 AMG hay GL 550 đều qua tay tôi cả. Nhưng cảm giác phấn khích tột đỉnh của thú đua xe trộm tôi vẫn chưa có được với xe bốn bánh. Có lẽ một lúc nào đấy tôi sẽ ‘đập lửa chùm’ với Aston Martin DB9 tại vỉa Cảm tử! Dân chơi sẽ còn phải nhắc tới tôi!
Ngày đó đến.
2 giờ sáng ngày 05/12, ăn đêm trên Hàng Đậu xong, tôi cùng hai chiến hữu lượn một cua Hà Nội đêm. Theo đường Trần Nhật Duật về Tràng Tiền, chúng tôi rẽ phải ra Bờ Hồ. Đường đêm vắng tanh, tiếng nổ của động cơ 6.0 V12 rền âm âm giục giã. Có lẽ phải làm một đúp thôi! Xưa Kawasaki Max tôi chạy vòng Bờ Hồ luôn dưới một phút, giờ với DB9 xem sao?
Tôi không dùng chuyển số trên vô lăng, bởi lẽ đường Việt Nam khó có chỗ nào để DB9 thỏa sức với số tự động, đừng nói chuyển số tay. Với công suất 450 mã lực, nhưng động cơ 6.0 của xe tôi cho mô-men xoắn 336 lb/ft (cực đại 420 lb/ft ở 5000 vòng/phút) ngay từ 1500 vòng/phút - xe giật đùng đùng ngay khi vẩy chân ga và chỉ cần một cú miết ga kim đồng hồ tốc độ đã dựng ở 150km/h! Thôi cứ số tự động cho lành.
Thoát cua Tràng Tiền - Đinh Tiên Hoàng, tôi đạp nhẹ chân ga, con thú DB9 đã hực lên 130km/h. Ngang cửa Bưu điện Bờ Hồ tôi tớp nhẹ phanh, xe giảm xuống 120km/h - chỗ này có gờ mấp mô, dân đua 2 bánh không sao, nhưng xe tôi sẽ bị “dập đít” nếu không ngớt ga vì gầm thấp. Từ đây đến vỉa Cảm tử “đủ đất” cho xe lên 180km/h, tôi ước tính. Xiết mạnh chân ga, chiếc xe như ngóc đầu lên, hộp số đảo từ 3 về 2, kim vòng tua động cơ gần như giật bắn lên 5000 vòng/phút, tốc độ lên 150 km/h khi xe ngang tượng đài Lý Thái Tổ.
Không buông ga, tay tôi ghì chặt vô lăng để chuẩn bị cho khúc cua “định mệnh” - với một số chiến hữu kém may mắn; riêng tôi sẽ “ôm vỉa” Cảm tử với tốc độ cao nhất có thể! Tiếng động cơ V12 đang gào lên gắt gỏng; tốc độ đã 160km/h. Kim đồng tốc độ động cơ dựng ngược ở 6000 vòng/phút, xe nhảy số 3. Vẫn ‘tẹt ga’, tốc độ lên 170km/h khi xe băng ngang tòa nhà Điện lực Hoàn Kiếm. Tôi ‘gạn’ lái phải, cho xe bám sát lề chuẩn bị cắt cua.
Chợt trong ánh đèn pha run rẩy vì tốc độ, một khối trắng đỏ như bay thẳng mắt tôi: biển báo sửa đường! Không ngớt ga - trong đua xe, ‘ăn cua’ mới là tuyệt kỹ của dân chuyên nghiệp, tôi chỉnh lái sát tấm biển. 175km/h! Giật lái trái để ôm cua, tôi cứng đờ người: chiếc xe vẫn lao như điên loạn về phía tượng đài Cảm tử!
Tôi đã không tắt hệ thống ổn định xe điện tử DSC!
Lúc này DSC với cảm biến đo góc lái, tốc độ và kiểm soát độ bám đã không cho phép xe văng đuôi vào cua đẹp như phim Tokyo drift! Tôi ghì lái trái bất lực nhìn gốc đa đền Bà Kiệu đang bay tới. Nỗ lực cuối cùng của tôi chỉ giúp xe không bắn thẳng vào tượng đài Cảm tử. Chiếc DB9 đập lốp lái bên phụ vào vỉa hè đá, một loạt tiếng nổ chát chúa vang lên: lốp phải nổ, các túi khí nổ.
Mắt nổ đom đóm và cũng không thể nhìn thấy gì vì khói bụi, đầu óc lùng bùng mất cả phút, tôi từ từ mở mắt: không còn thấy bóng dáng siêu xe DB9 đâu, chỉ thấy mùi ẩm mốc của “siêu xe” Lada 2107 đã lâu không chạy. Giật bắn mình, hóa ra tôi đã ngủ quên và chợt mơ thấy mình là chủ xe Aston Martin DB9!
Neu che'm gio thi chem that that mot ti (sr vi cai unikey nha em bi dien, ko type tieng Viet dc)
Tôi là H.S.
‘Ăn Tràng Thi, Bà Triệu đâu bằng cướp vỉa Cảm tử’, câu cửa miệng của dân đua xe Hà Nội và cũng là câu tôi tâm đắc - vỉa Cảm tử danh bất hư truyền luôn là nơi dân đua thể hiện khả năng 'đàn anh' của mình. Nhưng với tôi, vỉa Cảm tử đã không còn sự thách thức; hàng trăm lần 'cướp vỉa' cầm cờ đoàn đua, tôi đã thuộc từng vết lõm của con đường này!
Nhưng đó là xe máy. Đã từ lâu tôi chuyển sang chơi xe hơi. Từ BMW 645Ci đến Mercedes Benz S65 AMG hay GL 550 đều qua tay tôi cả. Nhưng cảm giác phấn khích tột đỉnh của thú đua xe trộm tôi vẫn chưa có được với xe bốn bánh. Có lẽ một lúc nào đấy tôi sẽ ‘đập lửa chùm’ với Aston Martin DB9 tại vỉa Cảm tử! Dân chơi sẽ còn phải nhắc tới tôi!
Ngày đó đến.
2 giờ sáng ngày 05/12, ăn đêm trên Hàng Đậu xong, tôi cùng hai chiến hữu lượn một cua Hà Nội đêm. Theo đường Trần Nhật Duật về Tràng Tiền, chúng tôi rẽ phải ra Bờ Hồ. Đường đêm vắng tanh, tiếng nổ của động cơ 6.0 V12 rền âm âm giục giã. Có lẽ phải làm một đúp thôi! Xưa Kawasaki Max tôi chạy vòng Bờ Hồ luôn dưới một phút, giờ với DB9 xem sao?
Tôi không dùng chuyển số trên vô lăng, bởi lẽ đường Việt Nam khó có chỗ nào để DB9 thỏa sức với số tự động, đừng nói chuyển số tay. Với công suất 450 mã lực, nhưng động cơ 6.0 của xe tôi cho mô-men xoắn 336 lb/ft (cực đại 420 lb/ft ở 5000 vòng/phút) ngay từ 1500 vòng/phút - xe giật đùng đùng ngay khi vẩy chân ga và chỉ cần một cú miết ga kim đồng hồ tốc độ đã dựng ở 150km/h! Thôi cứ số tự động cho lành.
Thoát cua Tràng Tiền - Đinh Tiên Hoàng, tôi đạp nhẹ chân ga, con thú DB9 đã hực lên 130km/h. Ngang cửa Bưu điện Bờ Hồ tôi tớp nhẹ phanh, xe giảm xuống 120km/h - chỗ này có gờ mấp mô, dân đua 2 bánh không sao, nhưng xe tôi sẽ bị “dập đít” nếu không ngớt ga vì gầm thấp. Từ đây đến vỉa Cảm tử “đủ đất” cho xe lên 180km/h, tôi ước tính. Xiết mạnh chân ga, chiếc xe như ngóc đầu lên, hộp số đảo từ 3 về 2, kim vòng tua động cơ gần như giật bắn lên 5000 vòng/phút, tốc độ lên 150 km/h khi xe ngang tượng đài Lý Thái Tổ.
Không buông ga, tay tôi ghì chặt vô lăng để chuẩn bị cho khúc cua “định mệnh” - với một số chiến hữu kém may mắn; riêng tôi sẽ “ôm vỉa” Cảm tử với tốc độ cao nhất có thể! Tiếng động cơ V12 đang gào lên gắt gỏng; tốc độ đã 160km/h. Kim đồng tốc độ động cơ dựng ngược ở 6000 vòng/phút, xe nhảy số 3. Vẫn ‘tẹt ga’, tốc độ lên 170km/h khi xe băng ngang tòa nhà Điện lực Hoàn Kiếm. Tôi ‘gạn’ lái phải, cho xe bám sát lề chuẩn bị cắt cua.
Chợt trong ánh đèn pha run rẩy vì tốc độ, một khối trắng đỏ như bay thẳng mắt tôi: biển báo sửa đường! Không ngớt ga - trong đua xe, ‘ăn cua’ mới là tuyệt kỹ của dân chuyên nghiệp, tôi chỉnh lái sát tấm biển. 175km/h! Giật lái trái để ôm cua, tôi cứng đờ người: chiếc xe vẫn lao như điên loạn về phía tượng đài Cảm tử!
Tôi đã không tắt hệ thống ổn định xe điện tử DSC!
Lúc này DSC với cảm biến đo góc lái, tốc độ và kiểm soát độ bám đã không cho phép xe văng đuôi vào cua đẹp như phim Tokyo drift! Tôi ghì lái trái bất lực nhìn gốc đa đền Bà Kiệu đang bay tới. Nỗ lực cuối cùng của tôi chỉ giúp xe không bắn thẳng vào tượng đài Cảm tử. Chiếc DB9 đập lốp lái bên phụ vào vỉa hè đá, một loạt tiếng nổ chát chúa vang lên: lốp phải nổ, các túi khí nổ.
Mắt nổ đom đóm và cũng không thể nhìn thấy gì vì khói bụi, đầu óc lùng bùng mất cả phút, tôi từ từ mở mắt: không còn thấy bóng dáng siêu xe DB9 đâu, chỉ thấy mùi ẩm mốc của “siêu xe” Lada 2107 đã lâu không chạy. Giật bắn mình, hóa ra tôi đã ngủ quên và chợt mơ thấy mình là chủ xe Aston Martin DB9!
Neu che'm gio thi chem that that mot ti (sr vi cai unikey nha em bi dien, ko type tieng Viet dc)
dumbass LR: xe h nằm trong xưởng bên Cali rồi bác ạ. em lại mới về VN. h em còn chả bik tiến độ tới đâu rồi =))