Cao hổ mà giá đó thì hi vọng được 10% chất lượng nhoé!Cục này tầm 1 lạng (37,8gr) cao hổ. Giá tầm 700$.
700 mà mới chỉ 10% vại 100% phải 7000 cơ ah, vãi nhỉCao hổ mà giá đó thì hi vọng được 10% chất lượng nhoé!
Mấy thằng mỷ nó o rãnh đâu bác , nó chỉ hỏi đi làm gì ? Ở đâu ? Ở bao lâu ? Rồi đõng bác dấu 6m , hành lỹ bác nhập cảnh rồi mới lấy thì nõ biết gì mà hỏi
Bác xlcc này nói đúng nè, em có visa Mẽo 1 năm, đến 30/12 hết hạn, đi Mẽo 2 lần trong năm nay, lần đàu đi hồi tháng 2, giờ đi lần 2 giữa tháng 11, coi như còn 1.5 tháng là hết, qua hải quan mẽo nó cũng hỏi nhiều hơn lần 1.
Thường là đi một mình nó hỏi kinh lắm, đi với cả gia đình hoặc tour thì nhanh lắm. Em chuẩn bị sẵn rồi, chiến thoai.
Trong khi chờ đợi nên chú ý quan sát mấy thèn đi trước xem thế nào. Có 2 thanh niên da vàng đi trước bị nó bắt vô phòng phỏng vấn riêng, ối, xúi quẩy mềnh chọn line này gặp thèn khó tính đây. Em tiến lên đưa PP kẹp tag vé máy bay cho nó (chú ý ko kẹp o3ma vào như khi về đến TSN nhé)
Thèn hq này Mẽo trắng, còn trẻ, khá lẹp chai (mềnh thích ai lẹp chai nên xếp vô line này để gặp ảnh)
- Chàng hq lẹp chai: (lật từng trang pp ra xem) đi làm gì du?
Em: mần ăn + chơi bời
- Chàng hq lẹp chai: bao lâu?
Em: khoảng 1w về, nhá cái vé khứ hồi cho ảnh coi
- Chàng hq lẹp chai: du mua bán gì vại ?
(Thằng này hỏi gì lắm, còn cả hàng dài sốt ruột phía sau chờ đợi, thây kệ, mềnh ko việc gì vội, chỉ qua đây phịch gái thôi mà).
Em: (ko trả lời thẳng câu hỏi của ảnh mà nói) tao đi gặp khách hàng, rồi nhá cái email đã in sẵn ra giấy của thằng kh hẹn gặp ở New York tại địa chỉ cty nó xyz, thời gian gặp abc... không nên nếu toạc ra mua bán gì thì nó hỏi sâu vô nữa là tèo cmnl.
- Chàng hq lẹp chai: mở ra đọc, rồi lại săm soi nhìn mặt e, e nheo mắt đá mi với ảnh mấy cái, miệng cười mím chi cọp hù ảnh, tự dưng ảnh cười phá lên, làm em giật cả mềnh, theo bản năng di truyền của giống Việt, em toét miệng cười hềnh hệch lại với ảnh mà cũng chẳng biết mềnh cười lý do giề.
DCM, hóa ra đâu phải chỉ có dân Việt mới cười ngu ngơ đâu, thằng Mẽo này cũng cười ngớ ngẩn mà hem có lý do.
- Chàng hq lẹp chai: (nghiêm mặt ngay lại cũng bất ngờ như lúc bật cười làm em tưởng ảnh phát hiện thằng kh chơi khăm viết vớ vẩn giề đó trong email, mịa có khi nào nó cho mềnh một quả lừa hem). Mày có đem qua hàng mẫu, catalogue gì hem?
Em: hem có, tao show hàng on nai thoai.
- Chàng hq lẹp chai: ở đâu vại du?
Em: (câu này dễ òm) nụ cười phảng phất trên môi và từ tốn lấy cái booking hotel ra
- Chàng hq lẹp chai: OK, chỉ vào cái camera ra hiệu em nhìn vào đó để ảnh chộp hềnh.
Em: lại theo bản năng dòng giống Việt, nhìn vào camera và lại toét miệng cười mà éo bít tại sao mềnh cười, sao lúc nào cũng cười được hề.
(À mà sao ko thấy ảnh kiu lấy vân tay như mấy thèn đi trước hỉ? Có bác nào biết lý do hem?)
Sau đó đến chỗ lấy hành lý ký gởi, vác theo cái vali bự chà bá, nhưng nhẹ hều bên trong chỉ có mì tô để ăn bồi dưỡng thêm cho phẻ sau khi chịch xong mỗi tối (chờ lúc ẻm ngủ say thì mềnh nấu mì ăn, chứ lúc đó đói thấy mịa có gì ăn đâu, đồ ăn mẽo ko hợp khẩu vị thua xa mì tô nhóe)
À, chú ý vụ mì, không được mang mì súc vật qua mẽo, thịt chà bông, chả lụa ...., chỉ mang mì có hềnh bầu, cua, cá, tôm thoai, nó khui vali mà thấy in chữ pork là nó vứt ngay và luôn vô sọt.
Chỉnh sửa cuối:
vòng vo mãi mà vỡn chưa thấy chịt, thức trắng đim roài. cái này nghi câu viêu nừa tìnhBác xlcc này nói đúng nè, em có visa Mẽo 1 năm, đến 30/12 hết hạn, đi Mẽo 2 lần trong năm nay, lần đàu đi hồi tháng 2, giờ đi lần 2 giữa tháng 11, coi như còn 1.5 tháng là hết, qua hải quan mẽo nó cũng hỏi nhiều hơn lần 1. Thường là đi một mình nó hỏi kinh lắm, đi với cả gia đình hoặc tour thì nhanh lắm. Em chuẩn bị sẵn rồi, chiến thoai.
Nó : đi làm gì?
Em: mần ăn + chơi bời
Nó: bao lâu?
Em: khoảng 1w về, nhá cái vé khứ hồi cho nó coi
Nó: mua bán gì vại?
(Thằng này hỏi gì lắm, còn cả hàng dài sốt ruột phía sau chờ đợi, thây kệ, mềnh ko việc gì vội, chỉ qua đây phịch gái thôi mà).
Em: (ko trả lời thẳng câu hỏi của nó mà nói) tao đi gặp khách hàng, rồi nhá cái email đã in sẵn ra giấy của thằng kh hẹn gặp ở New York tại địa chỉ cty nó xyz, thời gian gặp abc... nếu nói mua bán gì thì nó hỏi sâu vô nữa là tèo cmnl.
Nó: mở ra đọc, rồi lại săm soi nhìn mặt e, e nheo mắt đá mi với nó mấy cái, miệng cười mím chi cọp hù nó, tự dưng nó cười phá lên, làm em giật cả mềnh, theo bản năng di truyền của giống Việt, em toét miệng cười hềnh hệch với nó mà cũng chẳng biết mềnh cười lý do giề.
DCM, hóa ra đâu phải chỉ có dân Việt mới cười ngu ngơ đâu, thằng Mẽo này cũng cười ngớ ngẩn mà ko có lý do.
Nó: (nghiêm mặt ngay lại cũng bất ngờ như lúc bật cười làm em tưởng nó phát hiện thằng kh chơi khăm viết vớ vẩn giề đó trong email, mịa có khi nào nó cho mềnh một quả lừa hem). Mày có đem qua hàng mẫu, catalogue gì hem?
Em: hem có, tao show hàng on nai thoai.
Nó: OK, chỉ vào cái camera ra hiệu em nhìn vào đó để nó chộp hềnh.
Em: lại theo bản năng dòng giống Việt, nhìn vào camera và lại toét miệng cười mà éo bít tại sao mềnh cười, sao lúc nào cũng cười được nhuể.
Sau đó đến chỗ lấy hành lý ký gởi, vác theo cái vali bự chà bá, nhưng nhẹ hều bên trong chỉ có mì tô để ăn bồi dưỡng thêm cho phẻ sau khi chịch xong mỗi tối (chờ lúc ẻm ngủ say thì mềnh nấu mì ăn, chứ lúc đó đói thấy mịa có gì ăn đâu, đồ ăn mẽo ko hợp khẩu vị thua xa mì tô nhóe)
Hên xui nhe bác. Nhiều thằng hải quan dở hơi lắm.Mấy thằng mỷ nó o rãnh đâu bác , nó chỉ hỏi đi làm gì ? Ở đâu ? Ở bao lâu ? Rồi đõng bác dấu 6m , hành lỹ bác nhập cảnh rồi mới lấy thì nõ biết gì mà hỏi
Có lần em bay qua vào tháng 1, gặp thằng hải quan trời thần
HQ: Mày có biết mày nhập học mùa Fall không? Sao Winter mày mới qua?
Em: Tao học mùa Fall rồi, tao về VN chơi xong qua lại.
HQ: I-20 ghi mùa Fall, giờ là tháng 1, là mùa Winter, tại sao giờ mày mới qua.
Em: Tao học Fall ...
HQ (ngắt lời): Đi theo bố, secondary check.
Em chửi thầm: bà mịa gặp thằng ngố dồi.
Đang đi thì em nói: mày mở passport ra coi được không? Trong đó có đóng dấu hồi tháng 9.
HQ mở ra xong nói: Shit. Dude, I'm sorry. I didn't look at it (pà mịa). Anyways, I requested a secondary check and you still have to go through them.
Bà mịa, vì lỗi của nó mà em ngồi phải qua secondary check, trên đường đi bà con nhìn em với ánh mắt ái ngại, cứ như là tội phạm .Sau đó đợi nửa tiếng trong phòng cách li chỉ vì thằng hải quan không thèm mở passport ra coi trước khi hỏi .
Trước khi được cho ra, cha sếp trong đó còn nói: Tao đíu hiểu tại sao mày lại vào đây
lão Ca3 văn cũng khá phết nhờBác xlcc này nói đúng nè, em có visa Mẽo 1 năm, đến 30/12 hết hạn, đi Mẽo 2 lần trong năm nay, lần đàu đi hồi tháng 2, giờ đi lần 2 giữa tháng 11, coi như còn 1.5 tháng là hết, qua hải quan mẽo nó cũng hỏi nhiều hơn lần 1.
Thường là đi một mình nó hỏi kinh lắm, đi với cả gia đình hoặc tour thì nhanh lắm. Em chuẩn bị sẵn rồi, chiến thoai.
Trong khi chờ đợi nên chú ý quan sát mấy thèn đi trước xem thế nào. Có 2 thanh niên da vàng đi trước bị nó bắt vô phòng phỏng vấn riêng, ối, xúi quẩy mềnh chọn line này gặp thèn khó tính đây. Em tiến lên đưa PP kẹp tag vé máy bay cho nó (chú ý ko kẹp o3ma vào như khi về đến TSN nhé)
Thèn hq này Mẽo trắng, còn trẻ, khá lẹp chai (mềnh thích ai lẹp chai nên xếp vô line này để gặp ảnh)
- Chàng hq lẹp chai: (lật từng trang pp ra xem) đi làm gì du?
Em: mần ăn + chơi bời
- Chàng hq lẹp chai: bao lâu?
Em: khoảng 1w về, nhá cái vé khứ hồi cho nó coi
- Chàng hq lẹp chai: du mua bán gì vại ?
(Thằng này hỏi gì lắm, còn cả hàng dài sốt ruột phía sau chờ đợi, thây kệ, mềnh ko việc gì vội, chỉ qua đây phịch gái thôi mà).
Em: (ko trả lời thẳng câu hỏi của nó mà nói) tao đi gặp khách hàng, rồi nhá cái email đã in sẵn ra giấy của thằng kh hẹn gặp ở New York tại địa chỉ cty nó xyz, thời gian gặp abc... nếu nói mua bán gì thì nó hỏi sâu vô nữa là tèo cmnl.
- Chàng hq lẹp chai: mở ra đọc, rồi lại săm soi nhìn mặt e, e nheo mắt đá mi với nó mấy cái, miệng cười mím chi cọp hù nó, tự dưng nó cười phá lên, làm em giật cả mềnh, theo bản năng di truyền của giống Việt, em toét miệng cười hềnh hệch với nó mà cũng chẳng biết mềnh cười lý do giề.
DCM, hóa ra đâu phải chỉ có dân Việt mới cười ngu ngơ đâu, thằng Mẽo này cũng cười ngớ ngẩn mà ko có lý do.
- Chàng hq lẹp chai: (nghiêm mặt ngay lại cũng bất ngờ như lúc bật cười làm em tưởng nó phát hiện thằng kh chơi khăm viết vớ vẩn giề đó trong email, mịa có khi nào nó cho mềnh một quả lừa hem). Mày có đem qua hàng mẫu, catalogue gì hem?
Em: hem có, tao show hàng on nai thoai.
- Chàng hq lẹp chai: ở đâu vại du?
Em: (câu này dễ òm) lại cười nhẹ và từ tốn lấy cái booking hotel ra
- Chàng hq lẹp chai: OK, chỉ vào cái camera ra hiệu em nhìn vào đó để nó chộp hềnh.
Em: lại theo bản năng dòng giống Việt, nhìn vào camera và lại toét miệng cười mà éo bít tại sao mềnh cười, sao lúc nào cũng cười được hề.
(À mà sao ko thấy nó kiu lấy vân tay như mấy thèn đi trước hỉ? Có bác nào biết lý do hem?)
Sau đó đến chỗ lấy hành lý ký gởi, vác theo cái vali bự chà bá, nhưng nhẹ hều bên trong chỉ có mì tô để ăn bồi dưỡng thêm cho phẻ sau khi chịch xong mỗi tối (chờ lúc ẻm ngủ say thì mềnh nấu mì ăn, chứ lúc đó đói thấy mịa có gì ăn đâu, đồ ăn mẽo ko hợp khẩu vị thua xa mì tô nhóe)