Năm 2000, chuyến đi ra nước ngoài lần đầu tiên trong đời là đi Ấn Độ, xuống sân bay đi theo người ta, ko biết là phải đóng cái dấu nhập cảnh vào hộ chiếu rồi mới ra, cứ thế đi thẳng qua, cũng không ai hỏi gì. Sát hôm quay về VN mới phát hiện ra, mất 200$ tiền ngu phí để nó đóng lại cho cái dấu nhập cảnh.
Năm 2012 đi châu âu, bay từ Franfurt sang Nice, mua vé qua mạng, google và chọn hành trình có vé rẻ nhất, mua của 1 bọn bán online ở nước ngoài, nó bán cho cái vé có transit qua sân bay nào đấy ở UK, thời gian bay tuy dài hơn xíu nhưng rẻ nên mình chọn mua, đâu biết transit ở UK cũng phải xin visa. Ra sân bay Đức đã đóng dấu xuất cảnh vào hộ chiếu rồi rồi, đến khi ra máy bay nó kiểm tra hộ chiếu không có visa UK nên nó không cho lên máy bay, phải nhập cảnh lại vào Đức, an ninh sân bay nó gọi vào hỏi han kiểm tra đủ thứ, giải thích mãi nó mới đóng dấu cho nhập cảnh vào lại, nó bảo không thấy ai chọn mua cái vé máy bay với hành trình bay như thế. Vào lại sân bay Đức rồi,ra quầy vé mua lại vé máy bay khác, mua 1 chiều nó tính giá bán mắc hơn 2 chiều, bảo nó bán cho vé 2 chiều rồi tao sẽ bỏ chiều quay lại nó dứt khoát không bán. Cuối cùng phải mua vé online thì thẻ VCB bị từ chối không thanh toán được, may có 1 thẻ HSBC dự phòng thì xài được. Kỷ niệm nhớ đời.
Năm 2019, ở Đức, bỏ ba lô trên xe đi ăn tối, xe đậu trong bãi gửi xe, bị nó đập kính, lấy mất balo, mất toàn bộ giấy tờ, một ít tiền và máy tính xách tay, về lại VN bằng giấy thông hành.