em thì ko cho mượn xe máy, cho mượn đt, hồi đó cấp 3 mà có được cái nókia 6100 là đã lắm rồi, thằng này nó nói tao vừa mất đt, sợ ba mẹ biết nên muợn của em đỡ 1 bữa, ai ngờ nó đem đi cầm rồi cá độ đá banh, rồi nó đưa em 1tr3 (giá hồi đó là hơn 2tr), nói để từ từ tao trả, 1 tháng sau em đòi thì nó nói "hông có tiền, ai biểu mày ngu ráng chịu." em nổi khùng định ăn thua đủ thì bạn em can, nói thằng này nó có bảo kê, mày đụng nó thì sợ mày vô BV, nên từ đó em đành ôm nhục vụ đó luôn. Giờ ai mượn mỏ gì thì em phải coi chừng, đời nó khốn nạn dễ sợ.
thanhmap nói:em thì ko cho mượn xe máy, cho mượn đt, hồi đó cấp 3 mà có được cái nókia 6100 là đã lắm rồi, thằng này nó nói tao vừa mất đt, sợ ba mẹ biết nên muợn của em đỡ 1 bữa, ai ngờ nó đem đi cầm rồi cá độ đá banh, rồi nó đưa em 1tr3 (giá hồi đó là hơn 2tr), nói để từ từ tao trả, 1 tháng sau em đòi thì nó nói "hông có tiền, ai biểu mày ngu ráng chịu." em nổi khùng định ăn thua đủ thì bạn em can, nói thằng này nó có bảo kê, mày đụng nó thì sợ mày vô BV, nên từ đó em đành ôm nhục vụ đó luôn. Giờ ai mượn mỏ gì thì em phải coi chừng, đời nó khốn nạn dễ sợ.
Bác như vậy vẫn còn tốt vì để biết được người bạn thế nào rẻ quá.
sport nói:Đề nghị bác TYOT chia sẻ kinh nghiệm đê !
Em cũng ngán ba cái cái vụ mượn này ! Bạn bè nhờ gấp không đưa thì hơi bị khó, mà gặp trúng người không có tinh thần trả nợ thiệt là oải !
Cũng dễ thôi bác. Qua đau thương ta mới lớn lên ạ.
Kinh nghiệm của em là ta phải rèn phản xạ nhanh như điện xẹt. Hễ thấy kẻ đáng ghét, bất lịch sự nào đó mà đang ấp úng, gãi đầu gãi tai thì ngay lập tức phải nặn một câu chuyện để mà nói với hắn rằng xe mình bận... Tuy nhiên không phải lúc nào cũng xuông sẻ vì mấy tên này cũng láu cá lắm. Thay vì hỏi mượn xe thì hắn sẽ hỏi mình vu vơ kiểu như ngày mai bác có kế hoạch đi đâu không? không à, cho em mượn xe nhé...Để đối phó với mấy tên khôn lỏi này thì bác lại phải tăng trình lên. Phù... mệt quá.
Người bị mượn xe chính là người bị hại đủ đường: Va quẹt, chạy hết xăng rồi trả xe, xe bị hư thắng, cháy côn (vì lâu lâu mấy cha này mới chạy xe nên cứ chân côn mà rà) nhưng khi trả xe coi như không có gì, đến khi mình lên xe thì cảm giác lái khác hẳn, cứ như không phải xe của mình.
Nói chung đồ dùng, nhất là máy móc em ngại mượn và cho mượn lắm. Nhiều khi mới đổ xăng xong, bạn nó mượn cái xe (gia tài của em), mình không cho cũng kì, mà cho mượn rồi, chạy về em nhìn cái đồng hồ xăng nó cón có 1 vạch nhấp nháy, nhìn mà buồn. Nói ra thì ng ta bảo keo kiệt, có mấy chục ngàn bạc... Thế nên em rất hạn chế mượn đồ, có mượn thì cố mà bảo quản nó cẩn thận, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa.
huanlt nói:Nói chung đồ dùng, nhất là máy móc em ngại mượn và cho mượn lắm. Nhiều khi mới đổ xăng xong, bạn nó mượn cái xe (gia tài của em), mình không cho cũng kì, mà cho mượn rồi, chạy về em nhìn cái đồng hồ xăng nó cón có 1 vạch nhấp nháy, nhìn mà buồn. Nói ra thì ng ta bảo keo kiệt, có mấy chục ngàn bạc... Thế nên em rất hạn chế mượn đồ, có mượn thì cố mà bảo quản nó cẩn thận, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa.
Cái kiểu mượn như vậy em cũng ghét lắm, nói chung người mượn hơi thiếu tế nhị
Chắc bạn bác muốn để lại cho bác vài kỷ niệm ấy mà!Chia buồn cùng bác!Em thì cho bạn mượn đi chơi, vừa ra đầu đường (em còn chưa vào nhà) nghe...Đùng,em lao ra, trời ạ, cơm heo lênh láng ra đường, thì ra là thằng bạn phóng nhanh quá, tông luôn bà chở 4-5 thùng cơm heo, hên quá, chỉ trầy xe mà không có gì,nếu không thì toi!thế là em lấy xe lại luôn...
Một cách dễ từ chối nhất là hoãn binh, ko bao giờ hứa ngay (nếu thật sự ko muốn cho mượn). Gặp thằng bán láu cá rào trước đón sau kiểu "mai mày có đi đâu ko, không à, tao mượn xe nhé" thì cứ "ok, nhưng để tao về hỏi lại bà cả xem bả có cần xe ko đã rồi phone lại cho mày". Kết quả phone thế nào các bác cũng đoán được.