Em cũng bị mấy lần hồi mới tập lái, lâu rồi không bị lại.
Phần nhiều cũng do điều kiện giao thông nữa, đứng giữa 2 hàng cont là y như rằng
Phần nhiều cũng do điều kiện giao thông nữa, đứng giữa 2 hàng cont là y như rằng
Để em đi xét nghiệm giới tính ngay bi giờ đây kkkkBác chủ lãng mạn nhề, tả như lều văn nữ.
Lại thêm xe sau kèn nữa thì càng tin mình bị tụt rồi, bác hoảng quá nên đạp tùm lum luôn, em đã nói mờ. Lúc đó mới biết mình phản xạ nó cuống làm sao kkkkkChuyện này ai cũng từng bị. Nhưng chỉ có chủ thớt là nói ra đầu tiên.
Em bị 1 lần kẹt xe trên cầu vượt Chơ Cầu. q12. Lần đó vã mồ hôi vì đứng giữa dốc lên của cầu, xe sau bóp kèn um sùm( vì thấy xe em không chịu chạy) em thì tưởng xe tuột nên họ bóp kèn.
Em rú ga khói mit mù cùng lúc đạp côn, kéo thắng tay, lu xa bu luôn.
Nhiều lần khác cũng gặp ảo giác này nhưng toàn là ngồi xe khách.
Mình cũng bị vài lần nhưng ấn tượng nhất là có lần dừng đèn đỏ, về N, chắc ăn chân vẫn đạp phanh, bổng nhiên bà xã ngồi ghế phụ la oai oải "anh vô nhằm số de rồi xe đang lùi kìa...", giật bắn mình vội vàng chụp cần số và may là chân vẫn đạp thắng nên dậm mạnh hơn..., nhìn kỹ lại thì vẫn đang ở số N mà ta..., hóa ra bà xã bị ảo giác do xe bên làn trong di chuyển lên, hú hồn... Như vậy mọi người ngồi trên xe đều có thể bị ảo giác chứ kg chỉ riêng người cầm tài.Lại thêm xe sau kèn nữa thì càng tin mình bị tụt rồi, bác hoảng quá nên đạp tùm lum luôn, em đã nói mờ. Lúc đó mới biết mình phản xạ nó cuống làm sao kkkkk
Em chẳng biết xe bác tiến lên hay lùi lại,,, kệ mịa nó, nhưng văn bác hay thật, thời trẻ chắc cũng: "một tay bẻ gãy mấy cành phù dung".Buổi sáng ra khỏi nhà chở con đi học sau đó đi làm, như thường lệ đt tự động kết nối để nghe nhạc cho mấy ba con ....tỉnh ngủ (khổ trẻ con nước mình bị thức dậy sớm đi học nên chúng bớt chiều cao đi một phần, khoa học nói vậy. Chiều cao TB của dân Việt cải thiện chậm hơn mấy nc châu á khác).
H nay là một bài của Vicky Nhung tối hôm qua nghe dở nên nay chơi nốt. Nội dung quá buồn cho một cuộc tình, đại loại là anh yêu em mà em lại không yêu anh, em đi yêu một người khác và người đó cũng không yêu em .... Hết bài ba cha con không ai nói với ai một lời, đến cổng trường chỉ vẫy tay tạm biệt.
Chiếc xe sau đó cứ như là chế độ lái tự động (em vẫn kiểm soát an toàn nhá) bò đến cty, đang đi thì thấy đèn báo xăng, lại vô cây xăng quen .. cũng như lái tự động.
Em vào đổ trước xếp hàng bên trái, một bác innova đến xếp sau, em xong lên xe nổ máy vào số D Và khởi hành.
Bỗng thấy xe lùi lại rất nhanh, em cũng rất nhanh nghĩ ngay là mình vào nhầm số R mất rồi. Trong tích tắc như 1 phản xạ không đk em đạp lút chân phải vào bàn đạp, chắc là phanh vị em luôn để chân phanh khi vào số D chưa kịp qua chân ga( bác nào trải qua sẽ hiểu khi bấn loạn thì độ chính xác k còn nữa và không ghi nhớ đc hành động tức thời, an toàn hay nghuy hiểm chỉ phụ thuộc vào bản năng phản xạ vô thức có chuẩn không mà thôi).
Đồng thời dồn toàn lực đẩy cần số về P đến như là vỡ cái hộp số luôn.
Nhưng ô hay không gian vẫn ắng lặng như tờ chứ không phải tiếng xe va đụng như em mường tượng, và tiếng nhạc lại cất lên lần này là SơnTùng MTP.. "anh sai rồi, anh sai rồi xin em một lầ hãy nói em yêu anh, ...và anh vẫn ở đây ngóng chờ em...."
Sau vài giây tiếp theo là em định thần lại ôi may quá xe em vẫn chưa nhúc nhich gì mà là cái xe bên tay phải nó khởi hành và vụt đi quá nhanh, nên em bị ảo giác. Lần 1 trong đời lx.
Em thú nhận là đã hơi đãng trí vô thức và đã may mắn tuy vậy phản xạ cũng khá tốt nên giả sử nhầm số R. thì cũng k sao. Share các bác. Chúc một tuần tốt lành.
Chuyện thật của em mà, cảm ơn bác quá khen. Bác chưa bị như vậy bao giờ ???Em chẳng biết xe bác tiến lên hay lùi lại,,, kệ mịa nó, nhưng văn bác hay thật, thời trẻ chắc cũng: "một tay bẻ gãy mấy cành phù dung".