Dạo này mình có xu hướng thích xúc xích hơn ốp la..!chê Ola à, @wuynhzu
Đang ko biết làm sao.
Dạo này mình có xu hướng thích xúc xích hơn ốp la..!chê Ola à, @wuynhzu
Làm cảnh sát là hết đường binh rồi đó anh, chứ học ngành thư sinh ai muốn cầm súng đâu anh. Không có đội nào tìm hiểu tâm lý tội phạm trong phim đâu anh, sở cảnh sát chọn ai có bằng cử nhân để tiến cử lên chức thôi, ưu tiên bằng tâm lý học hoặc tư pháp hình sự. Còn tụi đổi ngành là học điều dưỡng, chụp X-ray, hoặc thậm chí là đi làm ... nail đó anh; nghề tâm lý khó sống lắm.Đi làm cảnh sát thì chắc vào đội "Tìm hiểu tâm lý tội phạm". Ngành khác chắc cũng sẽ sử dụng tương tự chứ ko phải là rẽ hướng khác.
Bác sĩ nào ghê vậy anh, bên em tính theo buổi, mỗi buổi tầm 1 tiếng, thường không quá $100/buổi cho bệnh nhân có bảo hiểm. Trả tiền mặt có thể rẻ hơn nữa. Dĩ nhiên cũng tuỳ người, ca bệnh, mặt bằng ... nhưng giá $300-$600 thì thật là mình chưa nghe bao giờ.Bên Can là 300$ hay 600$ cho 1 lần gặp bs tâm lý đó a.
Liên hệ a cà rốt nhéDạo này mình có xu hướng thích xúc xích hơn ốp la..!
Đang ko biết làm sao.
bác tiễn con mẹ đấy đi là đúng bàiLù mía, cái đứa thông minh mà biếng học mình khích tướng nó khác.
Thằng nhỏ thì chậm, học trước quên sau mà suốt ngày 2 cô trò nó ngồi hô khẩu hiệu: cố gắng học giỏi, quyết tâm thành thiên tài...
Làm thằng nhỏ ảo tưởng.
Y như bọn đa cấp.
hãi thiệc chớ.
Nếu học để ra đi làm bs trị liệu thì khá chua. Còn học xong để dạy bọn có tí tiền cách sống, cách cân bằng cuộc sống thì có khi sẽ hốt bạc.Anh nào biết về ngành này hoặc có người quen chém giúp em với. Đa tạ các anh!
Ngành này 10-15 năm nữa, ở VN cơ hội việc làm tốt hơn giờ nhiều ko mí anh? Tình hình hiện giờ em thấy có vẻ cũng chưa nhiều người chọn ngành này lắm.
Nếu học ĐH ở VN thì hiện trường nào đào tạo về ngành này tốt ạ? Nếu không thì ngoài VN cũng đc ạ.
Cà rốt tập thể hình.Liên hệ a cà rốt nhé
Tâm lý của đa số ng mình là ăn chắc mặc bền, em hiểu mà vì bản thân em cũng vậy. Nên là cứ theo truyền thống cho chắc, ko dám thử thách hay đối mặt với cái mới.Tui uống hai mấy lon rồi, giờ đủ tỉnh táo hầu chuyện cô nè.
Nếu học sinh nam thì cô so với Hoàng Quý Phước hợp lý hơn, nữ thì so với Ánh Viên. Cái chữ "nhẽ nào" của cô nó vô cùng lắm, mà nếu có ngang Quý Phước, Ánh Viên thì có chắc tốt? Cô biết Quý Phước, Ánh Viên, Huy Hoàng xếp hạng bao nhiêu thế giới không? Thể thao đỉnh cao khắc nghiệt lắm, nếu theo chuyên nghiệp thì buộc phải là 1 trong vài người giỏi nhất Việt Nam, 1 trong vài chục người giỏi nhất thế giới(trừ bóng đá, có thể đứng trong top vài chục ngàn là ngon rồi). Chưa kể có thể lúc nhỏ rất giỏi, thần đồng, lớn lên chững sớm. Giỏi nhất Việt Nam chưa chắc ăn ai huống gì mới nhất thành phố tuổi nhỏ.
Mẹ bé có lý khi cho bé theo nghiệp văn hóa đó cô.
"Ai cũng là con ếch, chỉ khác nhau về độ lớn cái miệng giếng". Mấy chú em giang hồ bày tui câu đó, tui thấy hay nên bắt chước.
Tui xin lỗi vì nói vậy có lẽ hông "tâm lý" lắm với phụ nữ như cô nhe.
Giờ tui uống bốn mấy lon rồi, vẫn còn tỉnh trả lời cô.Tâm lý của đa số ng mình là ăn chắc mặc bền, em hiểu mà vì bản thân em cũng vậy. Nên là cứ theo truyền thống cho chắc, ko dám thử thách hay đối mặt với cái mới.
Còn nêu Ánh Viên ra là ví von thế thôi chứ cái mục đích cuối cùng là được sống với chính mình chứ ko phải là cái bóng của ba mẹ. Nhiều em học theo sở thích của ba mẹ chứ không phải sở trường của bản thân, đến khi đủ lông đủ cánh, đủ đam mê là bỏ cả một khoảng thời gian dài lãng phí và làm lại từ đầu.
Không thử thì sao biết đúng hay không anh?Giờ tui uống bốn mấy lon rồi, vẫn còn tỉnh trả lời cô.
Cô nói gì cũng đúng hết, nhưng đam mê có chắc đúng hông? Hồi xưa tui mê văn thơ nhạc họa, cuối cùng nhận ra mình hông có khiếu, đi làm bốc vác lại đúng sở trường. Tui mà theo văn thơ nhạc họa chắc giờ trình cũng ngang ông @Jeans là cùng.
Việt Nam ta có em Nguyễn Anh Khôi, tui đánh giá tiềm năng còn có thể hơn Lê Quang Liêm nhưng chắc cũng chỉ chơi cờ cho vui, không hoàn toàn theo chuyên nghiệp.
Thử lỡ sai thì phí mất mấy chục năm cô à.Không thử thì sao biết đúng hay không anh?