RE: Con Cóc Đề "
Hề hề...bác Đề + Hailua Tiên sinh lại rinh tui về dĩ vãng xa xưa...
...hồi đó đó, lúc tui còn...con gái, trái đất còn trong cõi hồng hoang ý, xe hơi chưa có máy lạnh tràn lan như bi chừ...
Lúc đó, còn xài dynamo 1 chiều, thợ điện cà ạch cà đụi...tui thường xuyên toát mồ hôi với cái đề ! Khi máy đã nổ ngon lành,cái đề ứ chịu ngừng ; hoặc sau khi nghỉ tắt máy 30 phút, máy vẫn còn nóng, đề xong, phải lấy cán búa gõ gõ vô con cóc, hoặc gõ ngay vô thân đề, nó mới nhả ! Nên lúc nào cũng thủ sẵn cái "cờ-lê' : khi máy nổ rồi, phải lật đật mở nắp ca-pô, vặn bù-loong mở cọc âm accu ,cũng mất vài phút ! Khi chỉ có một mình đành phải làm vậy, chứ nếu tắt máy, chẳng có ai giúp đẩy xe ! Tới phà, mua vé xong, dù sắp hàng nối đuôi dài dằng dặc, cũng ứ dám tắt máy. Từ lúc mua vé - sắp hàng - lên phà - cho tới khi qua bên kia bờ, có khi gần cả giờ, cũng cứ để máy chạy suốt....Nhất là tới mùa hành hương đi Vía Bà Châu Đốc, hoặc Dinh Cô Long Hải,v.v...trên xe toàn lady + các bác lớn tuổi, mà cái đề trở chứng, oải chè đậu ! Còn mùa mưa, đang mắc lầy đất đỏ miền Đông nhão nhẹt,cái đề hư = xỉu !
Cái trái khế,bung ra kéo bánh đà quay,còn gọi là cái Bendix ( gọi theo tên của lão kỹ sư cha đẻ ra nó ), phải hông các bác ?...Lâu quá hổng trở về quá khứ,nên...hơi hơi quên ! Bây giờ, chỉ lo mỗi cái đề xe Dream 2 bánh,he he..
Nhiều khi,cái đề trở chứng,còn do cái " công tắt " máy : khi máy đã nổ,buông tay, đề vẫn quay, tốc độ lại chậm hơn tốc độ máy,trượt răng,nghe kêu rẹt rẹt...
Còn hiện tại,xe nào cũng ngon,bác tài...thất nghiệp, lúc nào cũng " mày râu nhẵn nhụi áo quần bảnh bao "; xách dùm laptop + bao gậy golf của sếp,ngó còn bảnh hơn sếp,he he...