Re:Mỹ Sơn - Linh Ứng Tự - Ngũ Hành Sơn
Ngày 02/5/2012 Huế - Cầu Ngói Thanh Toàn - Đại Nội
Ngủ một đêm 01/5/2012 ở ĐN (KS Sunny Beach Hotel - Đặt qua bác Tú ở Nemo Travel - Phòng mới sạch đẹp, ăn sáng đúng kiểu Miền Trung rất ngon, giá phòng 600.000đ/đêm. Có F1 lớn đi cùng nhưng KS cũng không tính thêm phụ thu, chỉ tính thêm 30.000đ ăn sáng. Thanks bác Tú
)
Tạm biệt Đà Nẳng
<span style=""color: #f0910e;"">Đà Nẳng trong nắng mai - Nhìn từ Sunny Beach Hotel - Bán Đảo Sơn Trà</span>
<span style=""color: #f0910e;"">
</span>
<span style=""color: #5a72a5;"">Đường Nguyễn Tất Thành nối TP ĐN với đường vào đèo Hải Vân.</span>
<span style=""color: #000000;"">Do lần đầu đến Huế bằng đường bộ nên mình đi theo đường qua đèo Hải Vân để biết "Nam Thiên Đệ Nhất Hùng Quan" như thế nào...</span>
Đường quan ải xưa nay chỉ còn xe tải chở hàng cấm qua hầm (chở chất cháy, hóa chất...) và xe máy cùng một ít xe du lịch nên thông thoáng và dễ đi. Tuy có xa hơn và hiểm trở nhưng bù lại ta sẽ có được nhìn thấy những cảnh quan mà không phải nơi nào cũng có....
<span style=""color: #3b0395;"">Nam thiên Đệ nhất Hùng quan...</span>
[style="color: #3b0395;"]
[/style]
Phần kiến trúc ngày nay ta còn thấy của Hải Vân Quan tuy mới được xây từ thời vua Minh Mạng triều Nguyễn, nhưng đây là một địa điểm lịch sử của công cuộc Nam Chinh. Từ những lần chinh chiến của thời Lý và sau đó với cao điểm là:
Sau cuộc hôn nhân Việt - Chiêm của Công Chúa Huyền Trân và Vua Chế Mân thì phần đất nầy đã thuộc Đại Việt. Thế nhưng sau đó khi vua Chế Mân Mất , trong cuộc chiến tranh Việt - Chiệm dài gần 30 năm (1367-1396)... thì đây chính là cửa ngỏ của chinh phạt và hận thù. Qua cuộc chiến nầy, hai nước đã mất hai vị vua anh hùng cùng bỏ mình vì nước trên sa trường nơi đất đối phương !!! (Trần Duệ Tông 1377 - Chế Bồng Nga 1390) Cho nên theo thiển ý, chữ "Hùng Quan" chắc ngoài lý do cao xa hiểm trở của núi trời chắc còn có ý về những người chiến binh đã một lần qua con đèo nầy mà không hẹn ngày trở lại.
Ngày nay, núi vẫn xanh và mây trời, sóng nước vẫn dạt dào...nhưng hiềm gì sự "đẩy đưa" giữa hai địa phương Đà Nẳng và Huế nên nơi nầy vẫn chưa được "đối đãi" như đúng với vai trò "Đệ Nhất Hùng Quan" của nó....
<span style=""color: #3b0395;"">Nhìn về phía Vịnh Lăng Cô thuộc Thừa Thiên Huế.</span>
[style="color: #3b0395;"]
[/style]
<span style=""color: #3b0395;"">Đầm Cầu Hai - nhìn từ QL1</span>
Đến địa phận Xã Hương Thủy thì mình rẽ vào TL3 để đi về phía thôn Thủy Thanh, nơi có chiếc cầu Ngói Thanh Toàn nổi tiếng và cung theo lời "dụ" của một ông bạn già.
<span style=""color: #008080;"">Dừng chân cầu ngói Thanh Toàn </span>
<span style=""color: #008080;""> Gió sông thời mát gió đồng thời thơm </span>
QuangDung1955
<span style=""color: #0000ff;"">Đường vào Cầu ngói Tanh Toàn TL3</span>
[style="color: #0000ff;"]
[/style]
<span style=""color: #a934ca;"">Một vùng lúa vàng ngút mắt....nơi mà những hạt lúa đã được ươm vàng bằng những lời ca ru hay nhất thế giới... để xưa kia chắt lọc lại thành những hạt gạo ngự tiến vua và bây giờ vẫn là những hạt gạo vàng làm ra những "bánh trái" vào hàng ngon nhất nước ([style="color: #003366;"]cái nầy là nói thiệt</span>).[/style]
[style="color: #a934ca;"]
[/style]
<span style=""color: #003366;"">Cầu Ngói Thanh Toàn</span>
Chiếc cầu bắt ngang con một nhánh nhỏ của con sông Như Ý nối Sông Hương của Kinh Thành Huế đến Đầm Cầu Hai và cửa Tư Hiền. Chiếc cầu với vẻ đẹp hoàn mỹ về kiến trúc lại nằm giữa một không gian cảnh quan rất trữ tình vốn đã dành cho khách nhàn du một cái nhìn diễm lệ...Tuy nhiên chính những con người ở đây, nếu ta chịu khó nhín chút thời gian và ít lòng cầu thị để "tiếp kiến" họ thì ta mới thấy "một đèo heo hút mộng những tâm hồn" của người xứ Thủy Thanh - Hương Thủy. Họ, những chị phụ nông chân đất, chất phác như từ ngàn xưa mà vẫn giữ chân chất trong lòng mình những lời ca ru tuyệt vời của riêng xứ thần kinh và cũng là của ngàn năm văn minh lúa nước Đại Việt ta...Phuni tui may mắn là lúc lọt lòng đã được mẫu thân nuôi bằng sữa mẹ và tiếng hát ru êm giấc ngủ...Nên khi về đây, nghe được mệ Kình (Nguyễn Thị Kình) và những nghệ nhân "bất dương danh" diễn tấu các khúc ca ru khi xay lúa, lúc giã gạo...lúc vui "xa nước", lúc buồn vọng phu...thì chợt thấy như mình đượcc đánh thức đến những phần sâu kín nhất của hồn quê. Cái mà bấy bâu nay, vì phận tha hương vì nợ áo cơm....tưởng chừng như đã dần đi vào mai một. Xin cảm ơn các chị ngàn lần...
Thế mới hay, khi hạ bút mấy câu "Nước Việt ta vốn là một nước văn hiến đã lâu..." người xưa đã có cơ sở chứ không phải là một kiểu đại ngôn hư huyễn. Chỉ riêng việc đưa những lời ca trữ tình, chan chứa lòng người vào thời gian làm những việc đồng áng hay nội trợ....người Việt (xưa) đã chứng tỏ họ biết sống một cách "nhân văn" như thế nào...
<span style=""color: #003366;"">Xay lúa</span>
<span style=""color: #003366;"">Sàng gạo</span>
Đạp "Xa Nước": Ta hãy để ý nét say sưa trong tiếng ca hò của bà chị dù đang làm một trong những việc nặng nhọc nhất của nghề nông xưa.
<span style=""color: #003366;"">Bà chị đã 75 tuổi trời nhưng cặp giò thì....các cầu thủ lão tướng chắc cũng phải dè chừng</span>
Nông dân cày đường nhựa
(chiếc ao tơi mưa kết bằng lá tuy trông "dãi dầu" nhưng khi mặc rất mát chứ không bí hơi như áo mưa nhựa bây giờ. CHắc vì thế mà tận bây giờ nó vẫn được các nông dân miệt ngoài nầy và đồng bằng Bắc Bộ '"trọng dụng")
Phút lắng lòng với nghệ nhân Nguyễn Thị Kình. Chị nhớ rất nhiều, tự sáng tác cũng khá và ca ngâm rất ngọt ngào, sâu lắng những bài ca dao, hát ru thật tuyệt vời của xứ Huế và đặc biệt là của làng Thủy Thanh - Hương Thủy. Chị đã được người ta coi như là người giữ hồn của một phần thi ca dân gian xứ Huế.
link: http://dulichhue.com.vn/modules.php?name=News&op=viewst&sid=4879
Xin giới thiệu một bài thơ của O Kình:
<span style=""color: #771ae4;"">Khóm Vân Tiêu</span>
<span style=""color: #771ae4;"">Gió chiều khóm chuối xác xơ</span>
<span style=""color: #771ae4;"">Thanh Toàn vắng khách em chờ đợi ai</span>
<span style=""color: #771ae4;"">hay là anh thấy đường dài</span>
<span style=""color: #771ae4;"">để em đợi mãi đợi hoài bóng anh</span>
<span style=""color: #771ae4;"">nhìn qua đồng lúa xanh xanh</span>
<span style=""color: #771ae4;"">màn sương buông xuống ngỡ anh đã về</span>
<span style=""color: #771ae4;"">Nguyễn Thị Kình</span>
Xin gửi mấy giòng thay một lời cảm ơn với đất và người xứ Thanh Toàn - Thủy Thanh - Hương Thủy.
<span style=""color: #1775a9;"">Hương Thủy Thanh</span>
<span style=""color: #1775a9;"">Thanh Toàn cầu ngói thu không</span>
<span style=""color: #1775a9;"">gió sông ru mát gió đồng ươm thơm</span>
<span style=""color: #1775a9;"">tư lương mùa khói thơm rơm</span>
<span style=""color: #1775a9;"">đâu giờ tấm mẳn nồi cơm gạo mình</span>
<span style=""color: #1775a9;"">LTN. 5/2012</span>
(còn tiếp)
Ngày 02/5/2012 Huế - Cầu Ngói Thanh Toàn - Đại Nội
Ngủ một đêm 01/5/2012 ở ĐN (KS Sunny Beach Hotel - Đặt qua bác Tú ở Nemo Travel - Phòng mới sạch đẹp, ăn sáng đúng kiểu Miền Trung rất ngon, giá phòng 600.000đ/đêm. Có F1 lớn đi cùng nhưng KS cũng không tính thêm phụ thu, chỉ tính thêm 30.000đ ăn sáng. Thanks bác Tú
Tạm biệt Đà Nẳng
<span style=""color: #f0910e;"">Đà Nẳng trong nắng mai - Nhìn từ Sunny Beach Hotel - Bán Đảo Sơn Trà</span>
<span style=""color: #f0910e;"">
<span style=""color: #5a72a5;"">Đường Nguyễn Tất Thành nối TP ĐN với đường vào đèo Hải Vân.</span>
<span style=""color: #000000;"">Do lần đầu đến Huế bằng đường bộ nên mình đi theo đường qua đèo Hải Vân để biết "Nam Thiên Đệ Nhất Hùng Quan" như thế nào...</span>
Đường quan ải xưa nay chỉ còn xe tải chở hàng cấm qua hầm (chở chất cháy, hóa chất...) và xe máy cùng một ít xe du lịch nên thông thoáng và dễ đi. Tuy có xa hơn và hiểm trở nhưng bù lại ta sẽ có được nhìn thấy những cảnh quan mà không phải nơi nào cũng có....
<span style=""color: #3b0395;"">Nam thiên Đệ nhất Hùng quan...</span>
[style="color: #3b0395;"]
[/style]
Phần kiến trúc ngày nay ta còn thấy của Hải Vân Quan tuy mới được xây từ thời vua Minh Mạng triều Nguyễn, nhưng đây là một địa điểm lịch sử của công cuộc Nam Chinh. Từ những lần chinh chiến của thời Lý và sau đó với cao điểm là:
Sau cuộc hôn nhân Việt - Chiêm của Công Chúa Huyền Trân và Vua Chế Mân thì phần đất nầy đã thuộc Đại Việt. Thế nhưng sau đó khi vua Chế Mân Mất , trong cuộc chiến tranh Việt - Chiệm dài gần 30 năm (1367-1396)... thì đây chính là cửa ngỏ của chinh phạt và hận thù. Qua cuộc chiến nầy, hai nước đã mất hai vị vua anh hùng cùng bỏ mình vì nước trên sa trường nơi đất đối phương !!! (Trần Duệ Tông 1377 - Chế Bồng Nga 1390) Cho nên theo thiển ý, chữ "Hùng Quan" chắc ngoài lý do cao xa hiểm trở của núi trời chắc còn có ý về những người chiến binh đã một lần qua con đèo nầy mà không hẹn ngày trở lại.
Ngày nay, núi vẫn xanh và mây trời, sóng nước vẫn dạt dào...nhưng hiềm gì sự "đẩy đưa" giữa hai địa phương Đà Nẳng và Huế nên nơi nầy vẫn chưa được "đối đãi" như đúng với vai trò "Đệ Nhất Hùng Quan" của nó....
<span style=""color: #3b0395;"">Nhìn về phía Vịnh Lăng Cô thuộc Thừa Thiên Huế.</span>
[style="color: #3b0395;"]
[/style]
<span style=""color: #3b0395;"">Đầm Cầu Hai - nhìn từ QL1</span>
Đến địa phận Xã Hương Thủy thì mình rẽ vào TL3 để đi về phía thôn Thủy Thanh, nơi có chiếc cầu Ngói Thanh Toàn nổi tiếng và cung theo lời "dụ" của một ông bạn già.
<span style=""color: #008080;"">Dừng chân cầu ngói Thanh Toàn </span>
<span style=""color: #008080;""> Gió sông thời mát gió đồng thời thơm </span>
QuangDung1955
<span style=""color: #0000ff;"">Đường vào Cầu ngói Tanh Toàn TL3</span>
[style="color: #0000ff;"]
[/style]
<span style=""color: #a934ca;"">Một vùng lúa vàng ngút mắt....nơi mà những hạt lúa đã được ươm vàng bằng những lời ca ru hay nhất thế giới... để xưa kia chắt lọc lại thành những hạt gạo ngự tiến vua và bây giờ vẫn là những hạt gạo vàng làm ra những "bánh trái" vào hàng ngon nhất nước ([style="color: #003366;"]cái nầy là nói thiệt</span>).[/style]
[style="color: #a934ca;"]
[/style]
<span style=""color: #003366;"">Cầu Ngói Thanh Toàn</span>
Chiếc cầu bắt ngang con một nhánh nhỏ của con sông Như Ý nối Sông Hương của Kinh Thành Huế đến Đầm Cầu Hai và cửa Tư Hiền. Chiếc cầu với vẻ đẹp hoàn mỹ về kiến trúc lại nằm giữa một không gian cảnh quan rất trữ tình vốn đã dành cho khách nhàn du một cái nhìn diễm lệ...Tuy nhiên chính những con người ở đây, nếu ta chịu khó nhín chút thời gian và ít lòng cầu thị để "tiếp kiến" họ thì ta mới thấy "một đèo heo hút mộng những tâm hồn" của người xứ Thủy Thanh - Hương Thủy. Họ, những chị phụ nông chân đất, chất phác như từ ngàn xưa mà vẫn giữ chân chất trong lòng mình những lời ca ru tuyệt vời của riêng xứ thần kinh và cũng là của ngàn năm văn minh lúa nước Đại Việt ta...Phuni tui may mắn là lúc lọt lòng đã được mẫu thân nuôi bằng sữa mẹ và tiếng hát ru êm giấc ngủ...Nên khi về đây, nghe được mệ Kình (Nguyễn Thị Kình) và những nghệ nhân "bất dương danh" diễn tấu các khúc ca ru khi xay lúa, lúc giã gạo...lúc vui "xa nước", lúc buồn vọng phu...thì chợt thấy như mình đượcc đánh thức đến những phần sâu kín nhất của hồn quê. Cái mà bấy bâu nay, vì phận tha hương vì nợ áo cơm....tưởng chừng như đã dần đi vào mai một. Xin cảm ơn các chị ngàn lần...
Thế mới hay, khi hạ bút mấy câu "Nước Việt ta vốn là một nước văn hiến đã lâu..." người xưa đã có cơ sở chứ không phải là một kiểu đại ngôn hư huyễn. Chỉ riêng việc đưa những lời ca trữ tình, chan chứa lòng người vào thời gian làm những việc đồng áng hay nội trợ....người Việt (xưa) đã chứng tỏ họ biết sống một cách "nhân văn" như thế nào...
<span style=""color: #003366;"">Xay lúa</span>
<span style=""color: #003366;"">Sàng gạo</span>
Đạp "Xa Nước": Ta hãy để ý nét say sưa trong tiếng ca hò của bà chị dù đang làm một trong những việc nặng nhọc nhất của nghề nông xưa.
<span style=""color: #003366;"">Bà chị đã 75 tuổi trời nhưng cặp giò thì....các cầu thủ lão tướng chắc cũng phải dè chừng</span>
Nông dân cày đường nhựa
(chiếc ao tơi mưa kết bằng lá tuy trông "dãi dầu" nhưng khi mặc rất mát chứ không bí hơi như áo mưa nhựa bây giờ. CHắc vì thế mà tận bây giờ nó vẫn được các nông dân miệt ngoài nầy và đồng bằng Bắc Bộ '"trọng dụng")
Phút lắng lòng với nghệ nhân Nguyễn Thị Kình. Chị nhớ rất nhiều, tự sáng tác cũng khá và ca ngâm rất ngọt ngào, sâu lắng những bài ca dao, hát ru thật tuyệt vời của xứ Huế và đặc biệt là của làng Thủy Thanh - Hương Thủy. Chị đã được người ta coi như là người giữ hồn của một phần thi ca dân gian xứ Huế.
link: http://dulichhue.com.vn/modules.php?name=News&op=viewst&sid=4879
Xin giới thiệu một bài thơ của O Kình:
<span style=""color: #771ae4;"">Khóm Vân Tiêu</span>
<span style=""color: #771ae4;"">Gió chiều khóm chuối xác xơ</span>
<span style=""color: #771ae4;"">Thanh Toàn vắng khách em chờ đợi ai</span>
<span style=""color: #771ae4;"">hay là anh thấy đường dài</span>
<span style=""color: #771ae4;"">để em đợi mãi đợi hoài bóng anh</span>
<span style=""color: #771ae4;"">nhìn qua đồng lúa xanh xanh</span>
<span style=""color: #771ae4;"">màn sương buông xuống ngỡ anh đã về</span>
<span style=""color: #771ae4;"">Nguyễn Thị Kình</span>
Xin gửi mấy giòng thay một lời cảm ơn với đất và người xứ Thanh Toàn - Thủy Thanh - Hương Thủy.
<span style=""color: #1775a9;"">Hương Thủy Thanh</span>
<span style=""color: #1775a9;"">Thanh Toàn cầu ngói thu không</span>
<span style=""color: #1775a9;"">gió sông ru mát gió đồng ươm thơm</span>
<span style=""color: #1775a9;"">tư lương mùa khói thơm rơm</span>
<span style=""color: #1775a9;"">đâu giờ tấm mẳn nồi cơm gạo mình</span>
<span style=""color: #1775a9;"">LTN. 5/2012</span>
(còn tiếp)
Last edited by a moderator: