Re:Off XNL khẩn cấp - vợ chồng VDH mong diện kiến các bác XNL Trung ương.
Gần tới Huế, em theo đường vào nội thành vì thấy đường đẹp, vẫn đi chậm và quan sát tất cả những nơi còn đèn sáng và có dấu hiệu lốp xe. Cách sông Hương chừng 2km thì gặp 1 tốp các chú áo vàng đang đưa tay vẫy lại. Sao lại đen thế chứ, mà em tự nhủ mình có mắc gì đâu.
Thì ra các chú dừng xe lại để giúp cho 1 chàng sinh viên đi quá giang về Huế. Có lẽ anh chàng này về thăm nhà, hết tiền đi xe (em hỏi thăm thì biết) đang đi bộ về qua đó gặp các chú được các chú tận tình giúp đỡ. Em lại thêm chút hi vọng là chàng thổ dân này biết đâu giúp mình xử lý được vụ thay lốp. Nhưng cho tới Huế thì cũng chẳng có hàng nào. Em theo QL chạy, dừng xe trước 1 hàng lốp vì thấy xếp chồng lốp xe con, đóng cửa rồi, gọi theo số cố định trên biển không được. Gọi số di động sau một hồi thì được trả lời là không có. Chán. Huế mộng mơ chẳng giúp gì được cho em và 2 bà vợ tội nghiệp. Lúc này chừng 3h sáng. Nghỉ lại thì không có hứng, em bèn nhắm hướng Đông Hà phồn hoa thẳng tiến với hi vọng có điều kỳ diệu xảy ra. Nhưng chẳng có gì mới mẻ trong hành trình Bắc tiến. Em cứ bò trên quốc lộ với tốc độ 50 - 60 km/h, bỏ lại sau lưng các thị trấn, thị tứ mà em chẳng buồn xem mình đã tới đâu.
Thêm vài chục km thì cơn buồn ngủ kéo đến, lại theo kịch bản cũ, kiếm 1 cây xăng không hoạt động, rộng rãi, vợ chồng em hạ kính, ngả ghế làm một giấc cái đã. Lúc này khoảng 4-5h gì đó. Đặt chuông báo thức sau đó chừng 1 tiếng vì em dự định có mặt tại Đông Hà khi trời sáng để còn chuẩn bị cho Mon của em về nhà trai theo đường mòn HCM khúc phía Bắc.
Giấc ngủ mới ngọt ngào làm sao. Em tỉnh dậy khi đã bắt đầu thấy chút ánh sáng báo hiệu kết thúc của màn đêm. Lần này thì nhắm thẳng Đông Hà chạy. Tới đất Đông Hà thì trời đã sáng hẳn, cỡ 6.30 sáng.
Em lại lần mò cửa hàng lốp. Đây rồi, chỗ này thấy có cả số di động còn thêm món "Cứu hộ 24/24". Gọi điện thì được hướng dẫn ghé cửa hàng ngay đó và gọi người dậy vì trong đó có lốp với thông số của xe em. 3 cậu thanh niên đang thòm thèm với giấc ngủ thì bị em đánh thức. Mang lốp vào thợ xem, tiện thể em ghi hình luôn thì nó thế này
Cửa hàng này nhỏ quá, chẳng thấy đồ nghề gì. Mấy thợ tìm mãi cũng không thấy quả lốp mà người chủ nói. Em đành bơm thêm chút hơi cho lốp dự phòng và cho các chú 10k. Thế là trời cũng sáng thêm chút và ngày mới đang dần hiển hiện.
Lúc này thì kinh nghiệm đã được đúc rút qua trải nghiệm thực tế. Không thể kỳ vọng vào các hàng lốp dọc Quốc lộ đối với xe 4 chỗ ở dải đất miền trung này. Sở dĩ em mất công như vậy là vì cách đây vài năm trong 1 lần ngẫu hứng đi dã ngoại em đã thuê 1 em Lacetti tự lái chạy từ HN qua Thái Nguyên - Bắc Kạn - Tuyên Quang rồi trở về lối Việt Trì. Sau những cung đường hiểm ác thì em phải thay 1 lốp khi vỡ dọc đường. Về tới gần Vĩnh Yên thì vỡ thêm 1 lốp nữa. Sau 1 số cuộc điện thoại cho người thân, kể cả chủ xe thì có giải pháp là thuê 1 xe máy, chở quả lốp vỡ đi dọc quốc lộ kiếm lốp thay. Lần đó may cho em là chỉ đi chừng 10 km là đã kiếm được 2 quả lốp cũ thay luôn cho 2 quả đã vỡ rồi....
Trở lại với Đông Hà, em chạy dọc QL, thêm 1 quãng là thấy 1 hàng rất lớn phía bên phải đường. Ông bà chủ mới mở cửa hàng. Tuy nhiên, lốp cho em em lại không có. Họ liền mách cho em lên phía trên có đại lý của Michelin. Chạy qua bên kia, hỏi có liền. Tham khảo giá với bác Petrol ở SG thì thấy giá hợp lý rồi. Tiện thể thay luôn đôi lốp trước cho yên tâm hẳn trên cung đường về. Tiện thể em nhờ thợ kiểm tra và đảo luôn cặp lốp sau. Thợ nói cặp này mòn không đều rồi, cần phải đảo. Xong xuôi thì đã cỡ 8h. Lúc này vợ chồng em đã kịp xin nghỉ phép ngày Thứ hai với lý do bất khả kháng không về kịp. Lúc này cơ quan mới biết bọn em vào SG rước vợ 2.
Đây là cửa hàng Michelin có địa chỉ tại 324 Lê Duẩn. Bà cả và bà 2 đang được đảo lốp sau:
Tiện thể em chụp luôn 2 phát gầm xe xem cung đường đã qua liệu có để lại dấu ấn gì không (chủ yếu làm tư liệu sau về HN nếu cần sẽ so sánh).