Hạng D
30/3/05
2.352
16.154
113
m ko đồng ý
a chứng minh xem
Chính xác!
Thời điểm này mà nói nhờ mối quan hệ của gia đình để tìm việc làm cho con thì khó, nếu không có năng lực thì thôi chẳng ai rước của nợ, trừ khi làm việc cho công ty gia đình.
 
Accountant
2/6/09
802
50.675
93
Mấy anh phỏng vấn nv có đọc hồ sơ không? Có coi nó tốt nghiệp trường gì không? Rồi có ktra coi cái trường nó học có ra cái đám ôn gì không?

Nhiều anh bảo phải học trường có học phí 50k/năm mới ok, điều này tương đối đúng nhưng thường những trường như vậy nó cũng kén chọn đầu vào, con mấy anh có đáp ứng được yêu cầu của nó không?

Trường dưới 50k/năm là không chất lượng? Chỉ có người tìm trường không đủ chất lượng để đánh giá mới nói vậy.

Rất nhiều trường trong top 100 thế giới có học phí dưới 50k/năm nhưng tuyển sinh rất khó khăn và VN cũng đâu ít người tài học các trường này.

Túm lại: gia đình các anh có chất lượng không? Con anh có chất lượng không? Rồi hãy nghĩ tới trường chất lượng.

Cái thằng người mà cùi bắp đừng hy vọng cho vô được cái trường "XỊN" để nó thành người xịn. Bó tay bó tay, than ôi than ôi
Anh Su ba chao @SubaruLover chỉ cần nói ngắn gọn là "24 giờ bay không làm thay đổi con người", sao anh nói dài dữ.
 
MEP Vaccine Hero
22/5/12
10.079
81.876
113
Em nghĩ đôi khi phải tạo ra nghịch cảnh cho tụi nhỏ á. Cái gì cha mẹ cũng dọn đường cho sẵn thì còn đâu là bản lĩnh, tự lập nữa. Nhỏ học quốc tế, du học cha mẹ lo, công việc cha mẹ kiếm,… thì cuộc sống nó đâu biết trân quý chuyện gì. Tất nhiên nhà giàu thì cứ mạnh dạn cho con mình sung sướng, thuận lợi chút. Nhưng cũng không nên o bế nhiều. O bế nhiều nó sẽ trở thành người hời hợt trước mọi vấn đề á.
em họ m
giàu
1 con
cho du học, học giỏi
về chả thèm làm, toàn lấy tiền nhà ăn chơi

mẹ m
ko nghèo
nhưng giấu con mình
giả nghèo
làm mấy chị anh m phấn đấu chết mẹ

kinh nghiệm: ko bao giờ cho con m biết mình có tiền
 
Hạng D
18/3/08
1.584
13.443
133
Cũng may , năm nay có Covid nó cứu hết cái sĩ diện của hầu hết gia đình và DHS .
Cháu nó về vn học tiếp chứ bên kia dịch quá, lo lắn các Bác ạ ! Khổ, cháu nó ham học và giỏi lắm, lắm cơ mà giờ gặp cái xui xẻo này thì đành về vn học tiếp thôi ạ, cơ mà chán cái trường lớp ở vn không đủ kiến thức dạy làm cháu nó cứ nản nản muốn bỏ học !
Bên kia cháu nó cày suốt đêm, ngày ngủ.
còn về vn cháu chỉ cày ban ngày,
Còn ban đêm cháu nó đi ốp-nai !
 
Hiền
19/8/09
185
19.323
93
Danang City
Con anh nó đâu có Ngu ?
Em cũng nghĩ ko ai ngu ngơ đến mức nhà mình giàu mà mình ko nhìn ko biết đc
Hoặc phải định nghĩa lại thế nào thì đc gọi là Giàu
Chứ có ng nhà cửa công việc cũng ổn thôi, tích cóp mua đc cái xe hơi tự nhiên tự nghĩ or đc đám bạn gọi là giàu
Vãi cả giàu
 
Hạng B1
12/6/11
67
322
65
Bình Thạnh, TP.HCM
Mình có hai thằng con trai. Thằng con đầu thông minh nhưng ham chơi cho học trường quốc doanh; còn thằng thứ hai bị bệnh tự kỷ nhẹ nên cho học trường quốc tế. Lý do nó nghe,nói, hiểu tiếng Anh nhẹ nhàng còn tiếng Việt nói mười nó hiểu có...một hai.
Do thu nhập gia đình cũng không phải đại gia nên hai vợ chồng quyết định bán căn nhà phố mua 03 căn hộ chung cư. Một căn để ở và hai căn còn lại cho thuê để lấy tiền trang trải học phí cho các con. Vấn đề cốt lõi nhất khi cả hai vợ chồng đồng quan điểm: Gia tài để lại cho các con là tri thức ( không phải trí thức); vì có tri thức là các cháu có cần câu để tự kiếm cơm nuôi thân được, chứ để lại gia tài to tướng mà các cháu chỉ biết ăn chơi, đàn đúm thôi thì của cải to như núi cũng hết. Do vậy khi vô đại học vợ chồng tôi tùy theo sức học của các cháu mà góp ý định hướng chứ không can thiệp, ép buộc phải học nghành gì, trường nào.
Thằng con trai đầu thi đậu khoa Tài chánh ngân hàng- Đại Học Quốc tế- Đại học Quốc gia TP.HCM nhưng sau đó lại bỏ luôn mà chuyển qua cũng học khoa này tại trường RMIT. Học đến hết năm thứ hai cháu đủ điều kiện để chuyển sang học tại Úc nhưng học phí năm thứ 3 đóng như ở VN. Lúc này gay go đây! hai vợ chồng mình gọi cháu vào nói chuyện rõ của thừa kế của 2 con là mỗi đứa 01 căn hộ. Học tại đây thì bố mẹ lo, còn đi du học thì phải bán chuyển hết tiền vào tài khoản của con và con có trách nhiệm tự quyết định kinh tế cuộc sống của mình sau này. Cháu quyết định cần bán căn hộ và chỉ lấy đủ chi phí để sang Úc, phần còn lại gửi vào ngân hàng nhờ bố mẹ giử hộ. Qua Úc cháu chỉ đóng mổi tiền học phí và giử lại một số tiền trang trải ăn uống và chổ ở. Sau bốn năm cháu cũng hoàn thành xong đại học và cao học cháu đều vừa học, vừa làm tự trang trải lấy chi phí cho mình . Số tiền còn lại gửi từ năm xưa vẫn còn nguyên + thêm lãi trong ngân hàng cũng kha khá và cháu nói khoản này dành để..cưới vợ.
Thằng thứ hai thấy anh làm được cũng bắt chước y chang cũng vào RMIT nhưng học nghành IT năm thứ hai. Vừa qua, nếu không vướng dịch chắc cháu cũng đã qua Úc như thằng anh nó rồi. Vợ chồng mình lại sắp bán căn hộ thứ 2 cho thằng thứ hai.
Để được như ngày hôm nay vợ chồng mình cũng đã mệt mỏi với người thân khi bắt các cháu đi làm kiếm tiền từ dịp hè ở năm lớp 9,10,11. Công việc các cháu làm là chạy bàn, bưng bê tại các quán cơm chay, quán kem do những người bạn làm chủ. Họ những người đàm tiếu không biết những khoản tiền lương mà các cháu mang về là số tiền do vợ chồng mình đưa cho những người bạn để trả lương cho các cháu. Sau khi biết sự thật thì có số người lại nói vợ chồng mình NGU. Vợ chồng mình cũng chẳng cãi và thanh minh; vì hai vợ chồng mình muốn các cháu phải đổ mồ hôi công sức mới biết giá trị thật của đồng tiền chân chính khi kiếm được nó vất vả như thế nào!
Đến nay hai vợ chồng mình cảm thấy nhẹ lòng; vì các con đều ngoan, biết sống tự lập, biết quan tâm mọi người và hiếu thảo với cha mẹ thế là đủ rồi phải không các bạn?!
 
Chỉnh sửa cuối:
Chủ Tịch OSFI
27/3/06
9.348
159.236
113
www.phindeli.com
Mình có hai thằng con trai. Thằng con đầu thông minh nhưng ham chơi cho học trường quốc doanh; còn thằng thứ hai bị bệnh tự kỷ nhẹ nên cho học trường quốc tế. Lý do nó nghe,nói, hiểu tiếng Anh nhẹ nhàng còn tiếng Việt nói mười nó hiểu có...một hai.
Do thu nhập gia đình cũng không phải đại gia nên hai vợ chồng quyết định bán căn nhà phố mua 03 căn hộ chung cư. Một căn để ở và hai căn còn lại cho thuê để lấy tiền trang trải học phí cho các con. Vấn đề cốt lõi nhất khi cả hai vợ chồng đồng quan điểm gia tài để lại cho các con là tri thức ( không phải trí thức); vì có tri thức là các cháu có cần câu để tự kiếm cơm nuôi thân được, chứ để lại gia tài to tướng mà các cháu chỉ biết ăn chơi, đàn đúm thôi thì của cải to như núi cũng hết. Do vậy khi vô đại học vợ chồng tôi tùy theo sức học của các cháu mà góp ý định hướng chứ không can thiệp, ép buộc phải học nghành gì, trường nào.
Thằng con trai đầu thi đậu khoa Tài chánh ngân hàng- Đại Học Quốc tế- Đại học Quốc gia TP.HCM nhưng sau đó lại bỏ luôn mà chuyển qua cũng học khoa này tại trường RMIT. Học đến hết năm thứ hai cháu đủ điều kiện để chuyển sang học tại Úc nhưng học phí năm thứ 3 đóng như ở VN. Lúc này gay go đây! hai vợ chồng mình gọi cháu vào nói chuyện rõ của thừa kế của 2 con là mỗi đứa 01 căn hộ. Học tại đây thì bố mẹ lo, còn đi du học thì phải bán chuyển hết tiền vào tài khoản của con và con có trách nhiệm tự quyết định kinh tế cuộc sống của mình sau này. Cháu quyết định bán và lấy đủ chi phí để sang Úc, phần còn lại gửi vào ngân hàng nhờ bố mẹ giử hộ. Qua Úc cháu chỉ đóng mổi tiền học phí và giử lại một số tiền trang trải ăn và chổ ở. Sau bốn năm vừa học xong đại học và cao học cháu đều vừa học, vừa làm tự trang trải lấy chi phí cho mình. Số tiền còn lại gửi từ năm xưa vẫn còn nguyên + thêm lãi trong ngân hàng cũng kha khá và cháu nói khoản này dành để..cưới vợ.
Thằng thứ hai thấy anh làm được cũng bắt chước y chang cũng vào RMIT nhưng học nghành IT năm thứ hai. Vừa qua, nếu không vướng dịch chắc cháu cũng đã qua Úc như thằng anh nó rồi. Vợ chồng mình lại sắp bán căn hộ thứ 2 cho thằng thứ hai.
Để được như ngày hôm nay vợ chồng mình cũng đã mệt mỏi với người thân khi bắt các cháu đi làm kiếm tiền từ dịp hè ở năm lớp 9,10,11. Công việc các cháu làm là chạy bàn, bưng bê tại các quán cơm chay, quán kem do những người bạn làm chủ. Họ những người đàm tiếu không biết những khoản tiền lương các cháu mang về là số tiền do vợ chồng mình đưa cho những người bạn để đưa trả lương cho các cháu. Sau khi biết sự thật thì có số người lại nói vợ chồng mình NGU. Vợ chồng mình cũng chẳng cãi; vì hai vợ chồng mình muốn các cháu phải đổ mồ hôi công sức mới biết giá trị đồng tiền chân chính kiếm được nó.
Đến nay việc hai vợ chồng mình cảm thấy nhẹ lòng vì các con đều ngoan, biết sống tự lập, biết quan tâm mọi người và hiếu thảo với cha mẹ thế là đủ rồi phải không các bạn?!
Tuyệt