- Tags
- buồn ngủ
Chia buồn cùng bác chủ vì thiệt hại kinh tế, nhưng chúc mừng bác tai qua nạn khỏi, mạng người là quan trọng và mọi người trên xe bác an toàn, tết nay vẫn vi vu ăn tết vui vẻ.
Cám ơn bác đã chia sẽ clíp cho mọi người rút kinh nghiệm.
Em đã từng buồn ngủ do đi chơi xa về mệt mỏi, lúc đó em bật lạnh hết cở và xoay cửa gió vào mặt và chuyển từ nhạc sang nghe đài FM, nhưng chỉ chạy đc 70km em phải nghỉ vào quán uống nước, vì máy lạnh xỉa vào mặt mà về đau tai cả ngày, em thắc mắc là sao ko sổ mũi mà là đau tai khi chỉa máy lạnh vào
Cám ơn bác đã chia sẽ clíp cho mọi người rút kinh nghiệm.
Em đã từng buồn ngủ do đi chơi xa về mệt mỏi, lúc đó em bật lạnh hết cở và xoay cửa gió vào mặt và chuyển từ nhạc sang nghe đài FM, nhưng chỉ chạy đc 70km em phải nghỉ vào quán uống nước, vì máy lạnh xỉa vào mặt mà về đau tai cả ngày, em thắc mắc là sao ko sổ mũi mà là đau tai khi chỉa máy lạnh vào
cơ bản là nếu không từng bị tai nạn do buồn ngủ thì ko ai biết ngưỡng ngủ gật của mình ở đâu, mà tới lúc biết thì luôn có tai nạn. nhiều lúc ngủ gật giật mình ngóc dậy thì vẫn chưa gọi là đến ngưỡng. ngưỡng là khi cảm giác điều khiển tứ chi ngũ quan bắt đầu yếu dần rồi lịm hẳn, do não đã bắt đầu tự ngắt kết nối và shutdown bất kể lý trí ra lệnh hay chất kích thích mạnh cỡ nào.
thực tế anh em ôm vô lăng luôn cố chạy, ráng chạy khi bắt đầu phát cơn buồn ngủ vì nó còn dễ kiểm soát, bằng nhiều cách. cơn càng mạnh thì lý trí càng gồng lên chống. nhưng với mức độ tăng dần thì đến một lúc kịch trần bản thân não tự ngừng hoạt động rơi vào trạng thái ngủ thực vật. nghĩa là tứ chi ngũ quan vẫn đang trong vị trí hoạt động, chỉ ko thể chi phối điều khiển hay nhận phản hồi được nữa, thậm chí một số trường hợp còn ngủ mở mắt thao láo.
thường là tai nạn đến khi tài xế rơi vào trạng thái ngủ vô thức, hoàn toàn mất kiểm soát. nói cách khác là ngủ mà ko biết mình đang ngủ.
túm lại vẫn 1 câu quen thuộc: buồn ngủ thì tấp vào nghỉ. nhưng quan trọng là phải định cho mình một mức ngưỡng trước khi quyết định có cố chống chọi cơn buồn ngủ hay không.
riêng em thì chưa bị ngủ lần nào but buồn ngủ cùng cực thì có, nhất là cao tốc liên khương và cao tốc long thành dầu giây đoạn QL51-DG. em cam đoan là chỉ cần có hiện tượng nhoè, mất tiêu cự mắt là em nhảy vô lề kiếm chỗ nghỉ. đi qua đi lại, đi... xè cũng đc, hút thuốc, uống nước, la hét nhảy nhót các kiểu cũng đc, miễn khôi phục mức tập trung tối thiểu để chạy tiếp và binh phương án điểm dừng nghỉ gần nhất để ngả lưng chợp mắt thư giãn. mất thêm vài chục phút cũng đc, còn đỡ hơn gây hậu quả rồi có hối cũng ko kịp.
thực tế anh em ôm vô lăng luôn cố chạy, ráng chạy khi bắt đầu phát cơn buồn ngủ vì nó còn dễ kiểm soát, bằng nhiều cách. cơn càng mạnh thì lý trí càng gồng lên chống. nhưng với mức độ tăng dần thì đến một lúc kịch trần bản thân não tự ngừng hoạt động rơi vào trạng thái ngủ thực vật. nghĩa là tứ chi ngũ quan vẫn đang trong vị trí hoạt động, chỉ ko thể chi phối điều khiển hay nhận phản hồi được nữa, thậm chí một số trường hợp còn ngủ mở mắt thao láo.
thường là tai nạn đến khi tài xế rơi vào trạng thái ngủ vô thức, hoàn toàn mất kiểm soát. nói cách khác là ngủ mà ko biết mình đang ngủ.
túm lại vẫn 1 câu quen thuộc: buồn ngủ thì tấp vào nghỉ. nhưng quan trọng là phải định cho mình một mức ngưỡng trước khi quyết định có cố chống chọi cơn buồn ngủ hay không.
riêng em thì chưa bị ngủ lần nào but buồn ngủ cùng cực thì có, nhất là cao tốc liên khương và cao tốc long thành dầu giây đoạn QL51-DG. em cam đoan là chỉ cần có hiện tượng nhoè, mất tiêu cự mắt là em nhảy vô lề kiếm chỗ nghỉ. đi qua đi lại, đi... xè cũng đc, hút thuốc, uống nước, la hét nhảy nhót các kiểu cũng đc, miễn khôi phục mức tập trung tối thiểu để chạy tiếp và binh phương án điểm dừng nghỉ gần nhất để ngả lưng chợp mắt thư giãn. mất thêm vài chục phút cũng đc, còn đỡ hơn gây hậu quả rồi có hối cũng ko kịp.
Phải thừa nhận là cái giờ 12:00-2:00 trưa cực kỳ buồn ngủ, Em cũng đã từng mất kiểm soát vài giây, may mà ko sao, thế nhưng tấp vào lề lại không thể ngủ dc, lên đường lại lim dim tiếp.
Mừng cho bác chủ và gia đình. Xem clip mà lạnh teo chym lun. e cũng đã từng như bác và hậu quả là con xe demo của công ty méo mỏ lun
E từng đi xe 29 chỗ của cơ quan ra ĐN, trên đg đi có 1 đoạn tài xế xin phép cả xe ngủ tầm nửa tiếng để lấy sức vì quá mệt và buồn ngủ sau chuyến miền Tây trước đó 1 ngày. Tất nhiên là mn trên xe đều đồng ý, cả xe xuống quán cafe ven đường để nghỉ ngơi. Sau đó thì tiếp tục hành trình đến nơi AN TOÀN.
Rất hoan nghênh ý thức của các bác tài ntn, vừa đảm bảo an toàn cho mình và hành khách.
bản thân e cầm lái cũng đã có chút KN cho mình, lái xe tầm 2 tiếng ( từ SG-VT ) có thể đi 1 mạch. Đi tầm 5-6 tiếng ( SG-ĐL) ít nhất phải dừng xe nghỉ ngơi 1-2 chặng.
Túm váy, phải SỢ CHẾT MỚI SỐNG LÂU, ANH HÙNG THƯỜNG DIE SỚM ạ, he he...
Rất hoan nghênh ý thức của các bác tài ntn, vừa đảm bảo an toàn cho mình và hành khách.
bản thân e cầm lái cũng đã có chút KN cho mình, lái xe tầm 2 tiếng ( từ SG-VT ) có thể đi 1 mạch. Đi tầm 5-6 tiếng ( SG-ĐL) ít nhất phải dừng xe nghỉ ngơi 1-2 chặng.
Túm váy, phải SỢ CHẾT MỚI SỐNG LÂU, ANH HÙNG THƯỜNG DIE SỚM ạ, he he...
Hạng D
Em người Bắc nên đi đâu xa là thủ sẵn bình trà đặc, nóng ( 700ml) trên xe, đối với em là có tác dụng. Tuy nhiên khi cảm thấy không chịu nổi là tấp vô lề, bụi cây để máy nổ, hé kính xíu chợp mắt 20~30ph là OK.
Em rất ít khi ghé cafe võng vì thời gian nghỉ ít mà NV bưng nước ra, rồi tính tiền, rồi khách khứa ồn ào không ngủ được nên tốt nhất là ngủ luôn trên xe, dặn người đi chung giữ yên lặng giùm...
Em rất ít khi ghé cafe võng vì thời gian nghỉ ít mà NV bưng nước ra, rồi tính tiền, rồi khách khứa ồn ào không ngủ được nên tốt nhất là ngủ luôn trên xe, dặn người đi chung giữ yên lặng giùm...
giá Pajero tăng nhẹ..
http://www.bonbanh.com/Xe-Mitsubishi-Pajero-V6-2005-351654.html
em gửi xem chơi thôi nha các bác.. đừng chém em
http://www.bonbanh.com/Xe-Mitsubishi-Pajero-V6-2005-351654.html
em gửi xem chơi thôi nha các bác.. đừng chém em