also @ huybgNamdaiduong nói:Đọc thấy Phước An em giật cả mình. Tìm lại 3 trang mà em có thấy bác nào đề cập đến đâu??? Em tò mò tí vì em cũng ở P.Ahuygb nói:@bác Captivative: vụ ở Phuớc An là sao bác? Không tiện post thì pm dùm em với.
Là trực trặc nhỏ của cá nhân e thôi. Ko tiện mở thớt nên post lên đây luôn :
- Sáng CN, trả phòng khách sạn tại tp BMT, theo lịch xuống Phước An đón 2 người e đi ăn sáng rồi về SG.
- Trên đường đi, theo thổ địa thì từ km 15 mới hết nội thị. xxx hay đứng để đón tải từ ngòai vào tp BMT. Nên sau km 15, bắt đầu đạp, có chỗ lên được 7, 80km. Nhưng đường nhỏ nên cũng chạy ko đáng kể; chắc pác rành đường từ tp BMT theo QL 21, 2b nhiều, bóp còi ko né...
- Đổ dốc 22; pác biết dốc 22 là dốc sâu nhất, trước mặt là 1 đôi nam chở nữ, chạy khoảng 70km; e đoán, vì e chạy 60. E bóp còi liên tục nhưng ko né vào lề. Tay này 2b mà chạy cách lề khoảng 1m!!!. Xuống gần 1/2 dốc, ko biết do linh tính hay tâm linh zì zì đó, trong đầu e chợt vang lên ý nghĩ...chạy kiểu này coi chừng tai nạn.
- vừa lên dốc khoảng 20m thì lúc đó trên dốc có 2 tải; loại 10 tấn đổ xuống, xe e theo đà, vượt 2b kia. E có khoảng 4 thằng cháu chạy tải ở BM này, tụi nó cảnh báo e rằng, tải ở đây chỉ canh trái, chấp nhận mất "tai" chớ ko bao giờ nhường để lọt lề vì xe luôn chở quá tải. Lọt lề là chổng gọng. Trong xe, lúc nào cũng chuẩn bị vài cặp chiếu hậu, cần thì thay ngay...Cũng dông dài thêm là có dạo BMT tổ chức trạm cân nhưng cánh xe tải biểu tình, đậu chình ình ở trạm cân làm kẹt xe nên đơn vị liên quan dẹp luôn. Thực hư thế nào thì e chưa kiểm tra, nhưng phải nói là tải chạy rất ghê và có lẽ rất cứng tay lái.
- Lúc vượt, e nghe có tiếng sột nhẹ nhưng do tập trung canh trái nên ko để ý. Khi lên hết dốc chạy 1 đoạn, liếc chiếu hậu phải, ko thấy 2b đâu mà thấy 1 xe khách 30 chỗ chạy sau; rất gấp, bật đèn báo nguy, 2 lơ cửa trước, sau đều đứng ra cửa vẩy tay. E nghĩ là vẩy xe e nên signal tấp vào lề.
- Xuống xe, xe khách cũng đậu trước xe e. Câu đầu tiên e nghe mà muốn đứng ko vững luôn :"xe ông wệt, làm 2b ngã xuống đường phía sau kìa. Chắc thằng cha mặc đồ bộ đội chết quá".
- Nghe xong, thật là e đi ko vững, phóng lên depart xe quay lại chỗ cũ. Lúc đến người đã bu đông đen. Đúg là 2b e thấy lúc vượt. Người đà ông; trên dưới 40 đang đứng gọi mobile. Người đàn bà thì ngồi phệt dưới đất, miệng có máu. E đến chỗ người đàn bà : tôi đưa chị vào bệnh viện ngay để kiểm tra. Ko có tiếng trả lời. Còn người đàn ông lắc đầu, xua tay : ko đi đâu cả, chờ CA áh...E nhận ra cả hai là người Dân tộc (theo cách gọi ở đây. Trước giải phóng gọi là người Thiểu số).
- Lúc đó quả thật e quá rồi. Ko biết hậu quả sẽ ra sao nhưng tinh thần là muốn đưa cả hai vào bệnh viện để sơ cấp cứu ngay. E cũng gọi điện thoại báo tin cho mấy thằng cháu ở đây biết tình hình e đang gặp phải. 1 thanh niên tốt bụng tại địa phương nói với e : anh nên thương lượng, đưa vài triệu rồi đi, để lâu rất rầy rà. Đối với người kinh thì dễ chớ mấy ông dân tộc này mệt mõi lắm đó.
- 20 phút sau thì người của 2bên : của e và của 2b đều đến và...đến đông. 1 thằng cháu ze xe e lại theo hướng về Phước An. Sau đó nói với người đàn ông 2b : giờ anh lên xe để tui đưa vào bệnh viện khám bệnh, còn xe anh bị gãy phụt cho lên xe cày, anh cho 1 người đi theo để trông xe tại nơi sửa chữa. 1 người "nhà" của 2b nói : ko được, phải chờ CA lập biên bản, ko tin được người kinh đâu!!!
- Sau gần 15 phút thuyết phục, e bế chị người dân tộc này; cùng thằng cháu khiêng 2 chân lên xe. Sau đó, ...díu người nam lên xe vào bệnh viện.
- Tại BV, e làm các thủ tục nhập viện, chụp phim, sơ cứu...tại hiện trường, mấy thằng cháu cùng CA làm biên bản và đưa xe 2b đi sửa. Tại BV, càng lúc càg căng. Bên 2b đòi phải đưa 2người bị va quệt đi BV tư. Họ đòi đưa vào 1 TT medic duy nhất, tư nhân mới mở tại tp BMT. Trong khi ông trưởng khoa phụ trách ca này nói răng chỉ va quệt nhẹ, cần tỉnh dưỡng vài ngày là ok. Còn nếu chuyển viện thì phải chuyển theo tuyến có nghĩa là từ huyện phải lên tỉnh. Bên 2b; lúc này người nhà của họ cũng select đươc 1 cô rành tiếng Việt, nói : vào BV tư mới tốt, BV nhà nước ko tốt. (Người Kinh; hoặc ít ra là e trong trường hợp này ít có ai dám nói câu này!!!). Ông BS trưởng khoa nổi khùng nhưng vẫn còn kềm chế : ko theo tuyến, gia đình muốn đưa về thì tùy.
- Tình hình vẫn căng cho đến 11:30.Các nhà tư vấn bên e nói : 1 là chú và tòan thể ae rút hết, chỉ để lại 1 ngươi liên lạc và giao dịch với họ. 2 là đem xe về nhà. E thì cũng ko ngán gì, vì e đã hành xử có trách nhiệm, tuy nhiên đây là 1 ý kiến tư vấn có ý hay của nó nên e nghe theo. đến 12H thì...quân số 2bên rút hết. Trước khi ra về, e cho người nhà mua cơm nước và đưa cho 2 người, mỗi người 500K để họ dùg theo ý họ. 1 chuyện vui :sau khi đưa 2 người đi siêu âm, sơ cứu và nhập viện. Lúc 2 người đã nằm trên giường, e đưa cho người nam 1 hộp sữa, nhét ống hút vào, đở anh ta dậy và nói :"nâm beh cho đỡ mệt". Lúc đó người đàn ông đan nằm trợn mắt nhìn e còn cả phòng thi cười ầm lên. Có tiếng nói bên cạnh : nâm eh cha ơi, ko phải nâm beh"!!!. Ohô, trước đây, e có tình cờ xem qua cuốn từ điển Êđê-Việt thì nâm eh là uống nước còn nâm beh là uống rượu!!!Cũng như tiếng Tày : kin nậm là uống nước, ăn nước, còn kin hi là ...ăn ...nồn vậy...
- 12H, tụ tập ở nhà 1 ông anh để ăn cơm và thành lập...bộ tư lệnh để xử lý vấn đề này cho êm đẹp cả 2 bên vì e ko có thời gian, thứ Hai e phải có mặt ở SG. Nhiều ý kiến đã đưa ra, e ko tiện nói ở đây. E chỉ chốt lại và phân công : "chiều nay, cỡ 2H, anh 5 (người thay mặt e đến BV để xử lý vấn đề này, vì theo các ae nói là e ko nên xuất hiện, bên kia họ sẽ làm mạng (từ địa phương có nghĩa như làm mình làm mẫy, ăn vạ,đòi tiền...), sẽ liên hệ BV lo các thủ tục để nếu chuyển viện thì phải theo tuyết nhà nước. Còn 2 cô e của e thì thương lượng với 2 nạn nhân để nếu họ nhận chi phí và bãi nại để ta còn về SG. Một số chi tiết mà tôi có được khi chuyện trò với anh nạn nhân này :ông này chỡ bà chị đến 1 buôn gần Phước An để là đám cưới cho con, xe ông ta ko có biển số và ông ta cũng ko có bằng lái. Mức đền bù thuốc men tôi nghĩ cỡ 5 triệu là chấp nhận được + sửa xe tân trang lại như cũ hoặc tốt hơn 1 tí cho người ta+ thuốc men theo toa, viện phí, taxi về nhà, sau vài hôm nữa họ lên lấy xe thì phải có quà thăm hỏi
- 14:30, cô em của e gọi về : họ ko đồng ý, cương quyết đòi chuyển lên bệnh viện tư (TT Medic tại tp BMT). Chiều nay, người của họ đông hơn buổi sáng". e hỏi : còn bên mình.-Chỉ có 3 người. E nói : " tiếp tục thương lượng, đưa thêm cho anh ta 1 triệu và chị kia 500K, ko cần giấy tờ gì cả, nói rằng thôi cố gắng nằm lại điều trị vài hôm, mình có người nhà chăm sóc phục vụ cơm nước".
- 14:45 : Bác sĩ : chúng tôi ko thể ký giấy chuyển bệnh nhân đến TT y tế tư.-Đại diện bên 2b : chúng tôi sẽ tự đi đên đó.-BS: người nhà và bệnh nhân phải ký vào hồ sơ : tự nguyện xin xuất viện.
- 15:00 : cô em của e gọi về : họ đòi xuất viện. Ko cho họ cũng đi, đã ký vào hồ sợ xuất viện theo nguyện vọng của gia đình.
Lúc này e cũng rối vì nghĩ răng bên 2b họ căn cứ vào cái gì để cương như vậy trong khi họ ko nắm được e cái gì cả. hay họ có...gốc lớn bên UB, CA??? hay họ định chơi...giang hồ. Từ Phước An chỉ có 2 con đường để về SG,theo e biết : hoặc theo đường QL 21 qua đèo Phương hoàng, hoặc theo QL 14...
E nói với cô e : đề xuất với họ số tiền đã bàn, ko bao gồm số tiền đã đưa, ko bao gồm tiền sửa xe...và tất cả tiền đã chi...số tiền này phải có ...biên nhận, ghi vài chữ đại khái là đã nhận tiền và đồng ý bãi nại, ok - Kết quả, sau một hồi đấu tranh câu chữ, biên nhận và tiền đã được 2 bên nhận. Đại diện bên e thuê 1 taxi cho 2 nạn nhân về. Xem như câu chuyện rủi ro kết thúc.
- Qua sự việc này e rút ra mấy điều sau :
1.Đường từ tp BMT đến Phước An có 3 con dốc nguy hiểm và nói chung trên toàn tuyến đương, khi có xe đi, đổ dốc ngược chiều, tốt nhất nên chạy chậm lại nhường cho 2b, vì 2b ko bao giờ nép vào sát lề dù bạn bấm còi cả tỉ lần
2.Va chạm với người Dân tộc do ngôn ngữ bất đồng nên phức tạp hơn rất nhiều so với người kinh.
3.Nếu bạn ko có thời gian, tốt nhất nên thương lượng, chịu chi phí và BH ko thanh toán cho bạn còn hơn là chờ CSGT. Vì khi CSGT đến, theo quy trình (ở đây; Phước An, BMT) ít nhất 3 ngày bạn mới lấy xe ra được.
4. Phải làm công tác sơ cấp cứu thật tốt và tiếp xúc thật chân tình, lịch thiệp nếu ko, khi người nhà của bạn chưa đên bạn dễ bị ...va chạm, ma sát lắm.
5. cuối cùng : lái xe là 1 công việc nặng nhọc. E phải thú nhận là thời điểm đó e ko tâp trung cao độ và toàn diện. Nếu cảnh giác, e rà thắng để tập trung bên tay trái với các xe tải đang đổ dốc và nhường cho 2b chạy trước.