Đọc vụ của cụ Phúc Minh lại nhớ chuyện của nhà cháu tối 4/3.( chuyện của nhà cháu có hậu hơn )
Tối 4/3 khoảng 21g nhà cháu đi làm = 2b dọc đường Trường Sơn thấy một em đang loay hoay đề ... máy chưa nổ... tạt vào định giúp.. vừa hay xe em ấy nổ
.. thế la... chạy luôn.. tuy nhiên nhìn gương hậu thấy em ấy chưa bật đèn ( chắc mới ngồi xe mấy lần ) nên chạy chậm lai... định nhắc . Chắc em ấy thấy nhà cháu láng vào láng ra nên ... sợ .... kéo ga chạy luôn.. càng đuổi càng chạy...
... Tới Trần Quốc Hoàn thì kịp, vừa kịp nói " bật đèn lên" em ấy bật lên thì đằng trước 1 XXX đã bước 1 bước xuống đường rồi vì thấy ẻm bật đèn nên đành quay lại ( chỗ này XXX hay đứng canh xe 4b rẽ trái từ Phan Thúc Duyện sang )!!!!
Nhà cháu vừa rẽ vào cơ quan ( ngay đấy ) vừa nghĩ " may quá.. chậm 20 giây thì ... thôi xong!!
"
Vậy đấy, trên đường thì việc thấy cần giúp cứ giup... kệ người ta nghĩ gì thì nghĩ các cụ ạ!!!
Tối 4/3 khoảng 21g nhà cháu đi làm = 2b dọc đường Trường Sơn thấy một em đang loay hoay đề ... máy chưa nổ... tạt vào định giúp.. vừa hay xe em ấy nổ
Nhà cháu vừa rẽ vào cơ quan ( ngay đấy ) vừa nghĩ " may quá.. chậm 20 giây thì ... thôi xong!!
Vậy đấy, trên đường thì việc thấy cần giúp cứ giup... kệ người ta nghĩ gì thì nghĩ các cụ ạ!!!