PhD confirmed
Hạng F
14/9/09
9.794
1.085
113
55
Cười thấm thía

Đọc truyện cười, đôi khi không chỉ là để cười, để thư giãn. Mà có thể, đằng sau những mẩu chuyện ấy là một bài học, một thông điệp đến từ cuộc sống.
Câu chuyện thứ nhất: Một cậu học trò lớp ba viết rằng cậu muốn trở thành một diễn viên hài trong bài tập làm văn của mình. Thầy giáo Việt Nam phê: "Không có chí lớn", còn thầy giáo người nước ngoài nói: "Thầy chúc em mang tiếng cười cho toàn thế giới".

Là người lớn, chúng ta nên khuyến khích, cổ vũ hơn là đặt ra những yêu cầu quá cao đối với trẻ con. Hơn thế, chúng ta hãy mở rộng khái niệm thành công để trẻ con thoải mái tung đôi cánh ước mơ của mình.

Câu chuyện thứ hai: Ăn cơm xong, mẹ và con gái rửa chén bát trong bếp, bố và con trai ngồi xem ti vi. Bỗng nhiên có tiếng đổ vỡ dưới bếp, sau đó im bặt. Con trai nói: "Con biết chắc mẹ vừa làm bể chén bát", bố hỏi: "Tại sao con chắc như thế?", con trai trả lời: "Vì không nghe tiếng mẹ la".

Chúng ta luôn đánh giá người khác và đánh giá bản thân qua những tiêu chuẩn nào đó, thường khó khăn với người khác nhưng lại rất dễ dãi đối với mình.

Câu chuyện thứ ba: Người ăn mày nói: "Bà có thể cho tôi xin một ngàn không?", người qua đường trả lời: "Nhưng tôi chỉ có năm trăm", người ăn mày bảo: "Vậy bà thiếu tôi năm trăm nhé".

Nhiều người trong chúng ta luôn cho rằng ông trời mắc nợ mình, cho mình không đủ, không tốt nên lòng tham đã che mất thái độ biết ơn.

Câu chuyện thứ tư: Người vợ đang nấu ăn trong nhà bếp, người chồng đứng bên cạnh nhắc nhở: "Cẩn thận, coi chừng khét!", "Sao em bỏ ít muối thế?, "Ơi kìa, nước đã sôi rồi, em cho thịt vào đi". Người vợ bưc bội: "Anh làm ơn đi ra ngoài giùm em! Em biết nấu ăn mà!". Người chồng mỉm cười: "Ừ, có ai bảo em không biết nấu ăn đâu. Anh chỉ muốn em hiểu được cảm giác của anh như thế nào khi đang lái xe mà em ngồi bên cạnh cứ lải nhải".

Học cách thông cảm người khác không khó, chỉ cần chúng ta đặt mình vào hoàn cảnh của người khác.

Câu chuyện thứ năm: A nói với B: "Khu nhà tôi vừa dọn về một ông hàng xóm bất lịch sự. Tối hôm qua, đã gần một giờ sáng rồi mà ông ta còn qua đập cửa nhà tôi rầm rầm". B hỏi: "Thế anh có báo cảnh sát không?". A trả lời: "Không, tôi mặc kệ ông ta, xem ông ta như thằng điên vì lúc ấy tôi đang tập thổi kèn saxophone".

Chuyện gì cũng có nguyên nhân, nếu biết trước lỗi của mình thì hậu quả sẽ khác đi. Tuy nhiên, chúng ta lại thường ít khi thấy mình sai, nhưng lại dễ dàng thấy người khác sai.

Câu chuyện thứ sáu: Hai cha con đi ngang qua một khách sạn 5 sao. Trông thấy một chiếc xe hơi xịn rẽ vào, cậu con trai nhận xét:
-Những người ngồi trên chiếc xe ấy đều có trình độ học vấn rất thấp!
Người cha ôn tồn đáp lại:
-Người vừa phát biểu câu ấy là người hiện trong túi không có lấy một đồng xu!

Con người thường có thái độ "ghen ăn tức ở", khi nói ra điều gì, nhận xét việc gì đều thể hiện trình độ và "đẳng cấp" của mình. Bởi vậy hãy thận trọng!

Câu chuyện thứ bảy: Có hai đoàn khách nước ngoài đến tham quan một địa điểm du lịch sinh thái. Do trời mưa nên đường dẫn vào khu "Kỳ hoa dị thảo" lầy lội. Người hướng dẫn của đoàn thứ nhất bảo: "Xin lỗi quý khách, chúng ta không thể đi tiếp". Còn người hướng dẫn đoàn thứ hai suy nghĩ một thoáng rồi nói: "Để quý khách thấy rằng việc tìm kiếm kỳ hoa dị thảo khó khăn như thế nào, Ban giám đốc công ty đã cố tình tạo con đường lầy lội cho quý khách có thêm cảm xúc thực tế".

Hoàn cảnh khác nhau, quan điểm khác nhau sẽ nhìn một sự vật không giống nhau. Tư tưởng kỳ lạ như thế đấy bạn ạ! Nếu bạn chịu suy nghĩ thì quyền quyết định hoàn cảnh nằm trong tay bạn.

Câu chuyện thứ tám: Một phụ nữ vào tiệm kim hoàng, trông thấy hai chiếc vòng đeo tay giống nhau như đúc, một chiếc giá 2 triệu, một chiếc giá 20 triệu. Không chần chừ, bà ta liền lấy chiếc 20 triệu vì nghĩ rằng đắt tiền chắc chắn sẽ là đồ tốt. Khi vừa quay lưng bước đi, bà nghe nhân viên nói với nhau: "Không ngờ chỉ vì đính sai bảng giá mà chúng ta lời đến 18 triệu đồng!".

Hãy xem, lắng nghe và kiểm định. Đó là lời khuyên trong câu chuyện này. Có nhiều thứ tưởng vậy, thấy vậy, nghe vậy mà không phải vậy, đừng vì chủ quan, tin vào suy nghĩ của mình mà lầm to.

Câu chuyện thứ chín: Hai vợ chồng vào xem triển lãm tranh của các họa sĩ trẻ, trong đó có một bức tranh của con trai họ. Người vợ đi rất nhanh, mắt chỉ kịp lướt vào tên của tác giả ở mỗi bức tranh. Một lúc sau không thấy chồng, người vợ quay lại tìm. Người chồng đang đứng trước một bức tranh say sưa ngắm nhìn. Bức trang ấy lúc nẫy người vợ đã xem qua. Bà bực bội nói: "Ông đứng đó làm gì vậy? Sao không đi tìm bức tranh của con mình?". Người chồng quay sang nhìn vợ: "Đây là tranh của con mình nè, nó quên ký tên trên bức tranh".

Trong cuộc sống, có người chỉ lo chạy băng băng nên đã không thể tìm thấy thứ mình cần tìm, đánh mất cơ hội được thưởng thức hoa nở hai bên đường.

Câu chuyện thứ mười: Tại buổi lễ tốt nghiệp ở một trường cấp hai, thầy hiệu trưởng đọc tên học sinh xuất nhất trong năm học. Đọc đến lần thứ ba mà vẫn không thấy ai đi lên sân khấu. Thầy hiệu trưởng nhìn xuống, hỏi cậu học sinh xuất sắc đang bình thản ngồi bên dưới:
-Em không nghe thầy gọi tên à?
Cậu học sinh đứng lên, lễ phép:
-Dạ, thưa thầy em đã nghe. Nhưng em sợ các bạn chưa nghe thấy ạ!

Danh và lợi đã vô tình trở thành chiếc lồng nhốt chúng ta vào trong ấy. Chúng ta luôn giáo dục con em mình phải cố gắng học thật giỏi, phải trở thành nhân vật xuất sắc nhất nhưng lại ít khi dạy các em tính khiêm tốn
 
PhD confirmed
Hạng F
14/9/09
9.794
1.085
113
55
Giờ thì cười đờ mi:

Tuyển 6 nhân viên nam, tuổi từ 20-28. Làm việc trong giờ hành chính.
Lương khởi điểm 8 triệu, cơm ăn 3 bữa, bóp dzvú cả ngày...

Hồ sơ xin gửi về:

Công ty Bò Sữa Nông Trường Ba Vì.
 
PhD confirmed
Hạng F
14/9/09
9.794
1.085
113
55
Đề bài: "Hãy miêu tả một con vật nuôi trong nhà".

Bài làm:

"Bà em nuôi một con đề.
Khi bà em bỏ lại về, mới cay."
 
Hạng D
1/9/10
1.665
55
48
0906 90 12 26
mợ tài nói:
Thong.Nguyen nói:
b e l l nói:
vì TDM mới được lên thành phố mà, phải có khẩu hiệu chứ
té ghế với cái ban ATGT thành phố Thủ Dầu này!!!!
Nếu những cách làm thế này mà hiệu quả "gây chú ý và giảm tai nạn giao thông" thì theo em cũng không có gì là không đựợc... Còn nhớ bên Mẽo, CS còn làm CS mô hình giống như đang đứng chốt để dọc đường để người tham gia gt tưởng nhầm mà bớt chân ga. Hoặc, viết 1 bảng thông báo đại khái là "Nơi bãi tắm tiên - Cấm đi chậm" để các bác tài tò mò đi chậm lại... và giảm tại nạn 1 cách hiệu quả cho cung đừong này.
Nếu ở ta mà làm vậy chắc khá nhiều ý cò....
 
Hạng B2
2/3/12
232
39
28
TP. HCM
www.facebook.com
Chê em chân ngắn có phải không?
May quần đỡ vải, đỡ tốn công
Chân ngắn nhưng mà duyên không ngắn
Có biết bao nhiêu kẻ ngóng trông

Chê em hơi béo có phải không?
Da mặt em mịn má em hồng
Căng chỗ cần căng, cong đúng đoạn
Chả đâu mà lẫn trong đám đông

Chê em thế có thích em không?
Xấu hổ thế nào anh cũng “không”
Nhưng em biết thừa ông tướng ạ
Thích thì nhận đi, còn nói không ♥

(st) Ad thấy mấy câu thơ dễ thương ghê!
 
Hạng F
17/8/09
7.874
343
83
Sài Gòn <---> Hà Nội
Trích nhật ký chàng trai 17 tuổi: “... Hôm nay, lần đầu trong đời mình làm chuyện ấy, lũ bạn mình hầu như đứa nào cũng đã biết hết, có đứa còn làm chuyện đó thường xuyên ... Lúc đầu mình cũng ngượng ngùng, xấu hổ... chả nhẽ mình lại “gìn giữ 3 năm, đem đốt một giờ”, ba mẹ mình mà biết mình dám làm chuyện ấy thì mình chắc chỉ còn nước chết... từ bé đến giờ đây là lần đầu tiên, nhưng cái cảm giác vụng trộm cũng thấy rất thú vị... Không biết nên rút ra lúc nào... Run quá... May mà lần đầu ấy được một đoạn nên cũng đỡ... Cô gái trẻ ấy cứ quan sát mình thật kỹ, thậm chí hơi mỉm cười như thông cảm cho sự ngây ngô, thiếu kinh nghiệm của mình, rồi cô ấy lại hết quay sang bên trái, rồi bên phải, mình cứ rút ra rồi lại đút vào liên tục, mồ hôi nhễ nhại... Ánh mắt của cô ấy làm mình vừa ngượng vừa sợ...<span style=""color: #ccffff;""> Ôi lần đầu tiên mình quay cóp, sợ toát hết mồ hôi. Đã vậy còn rút ra kết luận: Thời gian làm phao và việc quay cóp còn không hiệu quả bằng việc... học thuộc bài”!
24.gif
24.gif
24.gif
24.gif
24.gif
24.gif
</span>
Trích http://hcm.24h.com.vn/cuoi-24h/lan-dau-khong-thanh-cong-cua-boy-17-tuoi-c70a465588.html
 
Hạng D
4/1/08
1.243
541
113
Đồng cỏ
www.canhacungvui.vn
Im sorry!
Có một cuộc thi bắn:
Thèng Mỹ đặt quả dưa hấu lên đầu cô hoa hậu, lùi lại 100 mét. Pằng quả dưa vỡ tan: I m american!
Thèng Nhật lùn để quả táo lên đầu cô ấy lùi lại 110 mét và Pằng quả táo vớc làm đôi! I m japaness!
Thèng Việt Lam tiến lên đặt quả nho lên đầu cô ấy, lùi lại 150 mét và Pằng! Im sorry!