Cái này là cá chép sông ở Mỹ. Ở Mỹ họ không ăn cá chép, nó là sinh vật ngoại lai, du nhập từ châu Á, sinh sản vô cùng nhanh và ăn tạp, ăn toàn bộ thảm thức ăn của các loại cá khác, do không ai ăn nên nó phát triển tốc độ rất nhanh, đe dọa đến các loài cá khác, hàng năm chính phủ Mỹ phải thuê các công ty đánh bắt và tiêu hủy loại cá này. Chẹp ở Việt Nam thì câu đc 1 con hơi khó, cá chép tinh ranh vô cùng, những người câu chép là hàng cao thủ.Làm một chuyến đến đây đi anh!
Mình rất khoái đọc các bài viết về câu cá trắm đen. Loại này cũng tinh khôn vô cùng! Ngày xưa cấp 3 thằng bạn mình câu được 1 con chép hơn 5 kí, một con trắm 7,8 kí, câu trộm của hồ nhà nước nuôi, bị đuổi chạy vào nhà mình. Con trắm đó to mà nó thọc 1 tay vô miệng cá để giữ, một tay vác chạy... Con chép thì cái vảy nó to bằng miệng ly uống rượu.Cái này là cá chép sông ở Mỹ. Ở Mỹ họ không ăn cá chép, nó là sinh vật ngoại lai, du nhập từ châu Á, sinh sản vô cùng nhanh và ăn tạp, ăn toàn bộ thảm thức ăn của các loại cá khác, do không ai ăn nên nó phát triển tốc độ rất nhanh, đe dọa đến các loài cá khác, hàng năm chính phủ Mỹ phải thuê các công ty đánh bắt và tiêu hủy loại cá này. Chẹp ở Việt Nam thì câu đc 1 con hơi khó, cá chép tinh ranh vô cùng, những người câu chép là hàng cao thủ.
Trắm đen thì còn dữ nữa, nó là loại cá khôn nhất trong các loai cá. Ở ngoài bắc có môn câu lục, các cao thủ câu lục chỉ ước trong đời dính 1 em trắm đen trên 10kg là mãn nguyện. Đã có người phải phục con trắm đen 2 năm trời, ngày nào cũng mang thính ra thả đúng một chỗ đó, ròng rã 2 năm trời mới dám thả lưỡi xuong, con đó hình như trên 30kg, còn có người ở hồ Tây phải mất cả tạ thính trong một ngày mới câu được 1 conMình rất khoái đọc các bài viết về câu cá trắm đen. Loại này cũng tinh khôn vô cùng! Ngày xưa cấp 3 thằng bạn mình câu được 1 con chép hơn 5 kí, một con trắm 7,8 kí, câu trộm của hồ nhà nước nuôi, bị đuổi chạy vào nhà mình. Con trắm đó to mà nó thọc 1 tay vô miệng cá để giữ, một tay vác chạy... Con chép thì cái vảy nó to bằng miệng ly uống rượu.
Hồi trẻ, anh nên học ĐH Hàng Hải, thì bây giờ đỡ phải hỏi như thế nàynhắm hướng hải đăng để xác định bờ thì em ko bàn
nhưng vẫn ko hiểu nhìn trời, nhìn trăng, sao thế nào để định vị 1 điểm giữa biển trong điều kiện đi khá xa bờ & ko còn cái gì khác làm mốc
Thấy anh cũng có vẻ dân HH hửĐi biển ven bờ thì xác định vị trí bằng phương pháp địa văn, tức là quan sát các đỉnh núi hay mũi đá độc lập, sau đó dùng la bàn đo phương vị tới các vị trí đó, giao của hai hay 3 đường phương vị cho ta vị trí của người quan sát.
Đi xa bờ thì dùng phương pháp thiên văn, đo độ cao của sao rồi cũng tính toán để tìm ra phương vị.
Nói chung là ngày xưa đi biển dựa vào kinh nghiệm của thuyền trưởng và các thiết bị rất xưa như
la bàn từ
máy 1/6 (sextant);
Còn bây giờ phụ thuộc hoàn toàn vào máy móc và tín hiệu GPS
Em cũng đan ở 79, định xin chân điếu đóm mà anh còm thế này thì phải làm sao?Anh xem còm 47 của mình nha. Thật sự mình không dám, nguy hiểm lắm.
Em cũng thường đi đò 3, 4 tiếng ra đảo và ngủ bè nhiều rùi