Đã bao giờ bạn nghe một điệu nhạc và cảm giác mình muốn viết một điều gì đó nhưng dường như bất lực hay chưa? Đã bao giờ trong đêm vắng lặng, một mình trong căn phòng với nỗi buồn chênh vênh rồi dường như khóc nức nở khi tiếng violon vang lên? Đó chính là cảm giác của tôi mỗi khi nghe âm nhạc của Secret Garden, lắng nghe những giai điệu nhẹ nhàng thuộc về tâm tư còn dang dở…
Lần đầu tiên tôi nghe Secret Garden là một ngày mưa, một buổi chiều buồn... Trốn tránh cuộc sống xô đẩy bề bộn ngoài kia, một lần nữa tôi ngồi một mình trong phòng, những âm thanh sâu lắng từ Secret Garden lại tràn ngập không gian... Thả hồn mình vào từng nốt nhạc, tôi lang thang trong thế giới của riêng mình - khu vườn với ánh mặt trời ấm áp nhưng cô đơn, thanh thản nhưng vẫn buồn mênh mang...
Mỗi chúng ta cảm nhận Secret Garden theo một cách khác nhau, bởi mỗi tâm hồn lại là một khu vườn bí mật...