Chào các bác.
Cách đây 1-2 năm có đọc bài của bác nào chia sẻ về trường hợp người thân bị K phổi, rồi nhiều bác khác chia sẻ nhiều trường hợp người thân bị mắc bệnh tương tự. Đọc xong cảm giác cũng sợ thật sự, lo sợ một ngày nào đó những người thân yêu của mình cũng sẽ bị mắc bệnh thi không biết sẽ như thế nào. Và rồi nỗi lo của em rốt cục cũng thành sự thật...Bệnh nó tới ngay cái lúc mà chị em chuẩn bị hoàn thành hồ sơ bảo lãnh ba mẹ em qua Mĩ với chị, thật sự cả nhà e đều đang rất sốc...
Ba e năm nay 59t, có thói quen hút thuốc khoảng 45 năm nay. Cách đây hơn tháng ba em bị ho liên tục, uống thuốc ko hết nên đưa vào viện đa khoa Xuyên Á để bs cho xét nghiệm và chụp CT các kiểu thì phát hiện khối u trong phổi, lấy sinh thiếc và xét nghiệm thì bs BV ung bứu kết luận ung thư và yêu cầu nhập viện gấp để theo dõi và đưa ra phác đồ điều trị phù hợp.
Do trước đó 2 dượng của em bị gan và tuỵ lần lượt ra đi khá nhanh nên ba em ko muốn điều trị bằng hoá, xạ trị hay phẫu thuật mà uống thuốc Đông Y và nếu có như thế nào thì phước chủ may thầy, nhất quyết ko đi điều trị theo phác đồ của Tây y. Thế rồi đi uống thuốc của một thầy chuyên Đông y ở Lê Lư, Tân Phú được h 1 tháng thì cách đây 1 tuần, ba e lại bị trở nặng và ho có lẫn máu nên nhà em đưa ông vào bv Phạm Ngọc Thạch. Ở đó khoảng tuần để bs theo dõi và đọc hồ sơ bệnh án từ bvđk Xuyên Á chuyển qua thì bs dẫn em và mẹ ra riêng thông báo ba em đã ở giai đoạn cuối, đã di căn ra các hạch ở cổ, tiên lượng 6t -1 năm nữa nếu không điều trị gì.
Theo tư vấn của bác sĩ LĐT, chuyên khoa II bv Phạm Ngọc Thạch thì nếu ko chấp nhận đièu trị ở BV thì gia đình nên làm thủ tục để ba e về điều trị tại nhà bằng thuốc theo toa của bs, mỗi tháng khoảng hơn 10tr. Uống liên tục 1 tháng nếu có dấu hiệu đáp ứng thuốc tốt thì sẽ uống liên tục, còn nếu ko đáp ứng tốt thì bs sẽ chỉ định đổi thuốc khác... Vấn đề ở đây không phải là chuyện chi phí điều trị vì gia đình em cũng xác định phải rất tốn kém và em, chị với mẹ em cũng chuẩn bị tinh thần cho những trường hợp xấu nhất có thể xảy ra. Nhưng thực sự là nói vậy thôi chứ với lương tâm của một người con thì em nhìn tình hình sức khoẻ của ba em ngày càng đi xuống em rất đau lòng nhưng cũng không biết phải làm sao. Vừa cảm thấy mình bất lực vừa cảm thấy hối hận vì lúc đọc bài chia sẻ của các bác e có bảo ba em bỏ thuốc và đi tầm soát ung thư nhưng ông không chịu nghe, bảo sống chết có số cả rồi. Em chỉ ước giá như lúc đó em kiên quyết và quyết liệt hơn thì đã phát hiện bệnh sớm hơn và điều trị ở giai đoạn sớm thì giờ có lẻ tình hình sức khoẻ ba em đã rất tốt, giá như và giá như...