Hạng D
16/7/19
1.161
3.811
116
Hồi nhỏ sợ nhất là trời chập choạng tối, đi qua dưới hàng tre. Cứ gió xào xạc, tre kêu cót két thấy ớn dựng tóc gáy + cái mùi khoai mì con tinh tinh
 
Hạng D
21/12/08
2.706
45.769
113
Bữa chạy Daklak tối, mà chạy 1 mình nữa, khúc qua mấy đoạn vắng mà đang nghe bài Sơn Nữ Ca, tới khúc
"Một đêm trong rừng vắng
Có cô sơn nữ miệng cười khúc khích ngắm anh lữ khách rồi lòng bâng khuâng
Một đêm trong rừng núi
Có anh lữ khách nhìn trời xa xa biết đâu sơn nữ nhìn mình đăm đăm"
Nghe tự dưng ớn ớn, mong ko có cô nào tự dưng đứng giữa đường, ko là ướt ghế quá.
Mà ông Trần Hoàn kg biết sáng tác bài này trong hoàn cảnh nào, sao mà li kỳ quá :D