Hạng B2
13/1/12
155
4
18
37
Sydney
giupvieccotam.com
Hãy trân trọng những gì cuộc sống ban tặng cho chúng ta những món quà ý nghĩa này. Đây là Topic để dành chia sẻ những câu chuyện hay, ý nghĩa trong cuộc sống. Các bác đừng "chém" em nhé :3dchongchong:
 
Hạng B2
13/1/12
155
4
18
37
Sydney
giupvieccotam.com
CẬU BÉ VÀ CON SAO BIỂN

Một chạng vạng tối, khi mặt biển còn tĩnh lặng nhè nhẹ, tôi bắt đầu chạy thể dục với chiếc Walkman đeo bên hông.

Dù biển đông người nhưng tôi chỉ chú ý đến một cậu bé chạy lăng xăng cứ liên tục cúi xuống nhặt thứ gì đó và ném xuống biển. Ở phía xa, tôi thấy cậu bé có vẻ bận rộn.

Nếu đó là trò chơi thi ném đá thì tôi có thể trổ tài cùng cậu bé. Ngày nhỏ, tôi cũng thường hay chơi trò này. Nhưng khi nghe thấy tiếng cậu hét:”Về nhà ngay nhé! Bố mẹ mày đang đợi đấy!”

Có thể bạn không tin, như chính tôi lúc ấy, tôi nghĩ chúng là những “viên đá” thì ra là những con sao biển bị mắc cạn trên bãi.

Khi đến gần hơn, tôi thấy cậu bé đang nhặt những con sao biển bị cuốn lên bờ và lần lượt ném từng con trở lại với biển.

Và vị cứu tinh nhỏ này đang cố gắng đưa chúng trở lại bãi biển, chạy đua với thời gian mà chỉ vài giờ nữa thôi thủy triều sẽ rút. Tôi cảm thấy khó hiểu. Tôi liền tiến đến chỗ cậu bé và nói: “Chào cháu, chú thắc mắc không biết cháu đang làm gì?”.

“Cháu đang đưa những con sao biển này trở về với đại dương. Chú thấy đó, bây giờ thủy triều đang xuống và tất cả những con sao biển này đã bị giạt lên bờ. Nếu như cháu không đưa chúng trở về biển thì chúng sẽ chết ngay ở đây vì thiếu ô-xy”.

Tôi nghĩ thầm những cố gắng của cậu bé rồi sẽ chỉ là công cốc thôi.
“Chú hiểu rồi. Nhưng có đến hàng ngàn con sao biển ở trên bãi biển này. Cháu không thể nào nhặt hết tất cả chúng được. Và chuyện này còn xảy ra ở hàng trăm chỗ khác suốt bờ biển này. Cháu có nhận thấy rằng cháu không thể làm thay đổi được thực tế sao?”.

Cậu bé mỉm cười và lại cúi xuống, nhặt một con sao biển và hét trả lời: “Nhưng cháu có thể cứu được con này mà. Nó sẽ được về nhà!”
Cậu bé vung tay quăng con vật bé nhỏ xuống biển. Rồi lại lập tức cúi xuống với một con khác…

Rõ ràng cậu bé không quan tâm đến việc có vô số những con sao biển trên cát. Cậu chỉ nhìn thấy những sự sống mà cậu đang nắm trong tay. Cái mà cậu bé nhìn thấy, dù chỉ là một con số nhỏ nhoi nhưng đầy ý nghĩa. Còn tôi, tôi nhìn thấy một con số quá khổng lồ đó là vô vọng.

Thế là tôi cúi xuống nhặt một con sao biển lên và đưa nó về nhà.
Những việc tốt bạn làm hôm nay sẽ bị quên lãng vào ngày mai.
Dù sao nữa bạn hãy cứ làm việc tốt.

Nguồn: Internet (Từ FB VT)
 
Hạng B2
13/1/12
155
4
18
37
Sydney
giupvieccotam.com
Những triết lý "để đời" từ một vụ cướp ngân hàng:

- Trong vụ cướp nhà băng, một tên cướp hét lên: "Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về các người". Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống.

Điều này được gọi là: "Cách thức khai tâm - Thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn".

- Có cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, một tên cướp hét lên: "Làm ơn cư xử văn minh, chúng tôi là cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm!"

Điều này được gọi là "Hành xử chuyên nghiệp - Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện!"

- Khi tên cướp quay lại, một tên cướp trẻ hơn (có bằng MBA) nói với tên cướp già hơn (kẻ mới tốt nghiệp hết phổ thông): "Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu?". Tên cướp già gằn giọng: "Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm thế nào được? Đợi đi, tối nay TV sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu!"

Điều này được gọi là: "Kinh nghiệm - Ngày nay thì kinh nghiệm quan trọng hơn bằng cấp, sách vở"

- Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến, thì thầm vào tai ngài: "Đợi đã, hay để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị băng cướp lấy mất!"

Điều này được gọi là: "Bơi theo dòng nước - Chuyển đổi những tình huống bất lợi trở thành thuận lợi"

- Người giám đốc tự nhủ: "Vậy thật tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp!"

Điều này được gọi là: "Hãy loại bỏ những điều khó chịu - Hạnh phúc là điều quan trọng nhất"

- Ngày hôm sau, TV đưa tin 100 triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có 20 triệu. Chúng rất giận dữ: "Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy 20 triệu, bọn chó đó chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 triệu. Đúng là học hành, có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế đấy, cướp tiền siêu đẳng hơn chúng ta!"

Điều này giải thích tại sao: "Kiến thức thì giá trị như... vàng"

Kết luận: Trong cuộc sống luôn có những điều chúng ta có thể nhanh chóng nhìn ra, có những điều không như chúng ta thấy từ bên ngoài, và chân lý chỉ mang tính tương đối.

Quan trọng nhất là thái độ đối với cuộc sống này, hay cách nhìn chúng ta lựa chọn để mang lại vui vẻ, hạnh phúc cho bản thân, cho những người thân xung quanh mình.

(copy từ FB)
 
Hạng B2
13/1/12
155
4
18
37
Sydney
giupvieccotam.com
7 Bài Học Làm Người
Đại sư Tinh Vân có một người đệ tử, sau khi tốt nghiệp đại học liền học thạc sĩ, rồi lại học tiến sĩ, sau nhiều năm đèn sách cuối cùng cũng đã hoàn thành luận án tiến sĩ nên vô cùng mừng vui.
Một hôm người đệ tử này trở về, thưa với Đại sư. Thưa thầy nay con đã có học vị tiến sĩ rồi, sau này con phải học những gì nữa? Ngài Tinh Vân bảo: Học làm người, học làm người là việc học suốt đời chẳng thể nào tốt nghiệp được.
Thứ nhất, “HỌC NHẬN LỖI“. Con người thường không chịu nhận lỗi lầm về mình, tất cả mọi lỗi lầm đều đổ cho người khác, cho rằng bản thân mình mới đúng, thật ra không biết nhận lỗi chính là một lỗi lầm lớn.
Thứ hai, “HỌC NHU HÒA“. Răng người ta rất cứng, lưỡi người ta rất mềm, đi hết cuộc đời răng người ta lại rụng hết, nhưng lưỡi thì vẫn còn nguyên, cho nên cần phải học mềm mỏng, nhu hòa thì đời con người ta mới có thể tồn tại lâu dài được. Tâm nhu hòa là một tiến bộ lớn trong việc tu tập.
Thứ ba, “HỌC NHẪN NHỤC“. Thế gian này nếu nhẫn được một chút thì sóng yên bể lặng, lùi một bước biển rộng trời cao. Nhẫn, vạn sự được tiêu trừ. Nhẫn chính là biết xử sự, biết hóa giải, dùng trí tuệ và năng lực làm cho chuyện lớn hóa thành nhỏ, chuyện nhỏ hóa thành không.
Thứ tư, “HỌC THẤU HIỂU“. Thiếu thấu hiểu nhau sẽ nảy sinh những thị phi, tranh chấp, hiểu lầm. Mọi người nên thấu hiểu thông cảm lẫn nhau, để giúp đỡ lẫn nhau. Không thông cảm lẫn nhau làm sao có thể hòa bình được?
Thứ năm, “HỌC TỪ BỎ“. Cuộc đời như một chiếc vali, lúc cần thì xách lên, không cần dùng nữa thì đặt nó xuống, lúc cần đặt xuống thì lại không đặt xuống, giống như kéo một túi hành lý nặng nề không tự tại chút nào cả. Năm tháng cuộc đời có hạn, nhận lỗi, tôn trọng, bao dung, mới làm cho người ta chấp nhận mình, biết buông bỏ thì mới tự tại được!
Thứ sáu, “HỌC CẢM ĐỘNG”. Nhìn thấy ưu điểm của người khác chúng ta nên hoan hỷ, nhìn thấy điều không may của người khác nên cảm động. Cảm động là tâm thương yêu, tâm Bồ tát, tâm Bồ đề; trong cuộc đời mấy mươi năm của tôi, có rất nhiều câu chuyện, nhiều lời nói làm tôi cảm động, cho nên tôi cũng rất nỗ lực tìm cách làm cho người khác cảm động.
Thứ bảy, “HỌC SINH TỒN”. Để sinh tồn, chúng ta phải duy trì bảo vệ thân thể khỏe mạnh; thân thể khỏe mạnh không những có lợi cho bản thân, mà còn làm cho gia đình, bạn bè yên tâm, cho nên đó cũng là hành vi hiếu đễ với người thân.
(Nguồn Sưu tầm)
 
Hạng B2
13/1/12
155
4
18
37
Sydney
giupvieccotam.com
TÌNH RIÊNG NGHĨA CHUNG
Có câu chuyện rất xưa nhưng rất thú vị, chuyện là thế này:
“Quân nước Tề sang đánh nước Lỗ, mới đến biên giới nước Lỗ thì thấy một người đàn bà một tay bồng một đứa bé, một tay dắt một đứa khác. Thấy quân Tề bà ta vội vàng để đứa bé trên tay xuống và bồng đứa bé đang dắt lên rồi chạy vào rừng. Thấy lạ, tướng Tề cho bắt lại gạn hỏi, người đàn bà thưa “Đứa bé tôi đã bồng và bỏ lại là con tôi, đứa bé tôi bồng chạy là con anh cả tôi, con tôi là tình riêng, con anh tôi là nghĩa chung, để con lại tôi rất đau lòng nhưng phải chịu vì không thể do tình riêng mà bỏ nghĩa chung, chứ sức tôi không đang nỗi cả tình riêng và nghĩa chung được nên đành phải hy sinh tình riêng như thế”.
Tướng Tề dừng quân lại rồi tâu với Vua Tề xin rút quân về chứ không đánh nước Lỗ được chỉ vì một người đàn bà xó núi còn biết trọng nghĩa chung mà hy sinh tình riêng như thế thì không thể xâm lăng. Vua Tề khen ngợi và ra lệnh rút quân về.
Biết chuyện vua Lỗ khen thưởng người đàn bà và tặng hai chữ “NGHĨA CÔ”.
*
Tình nghĩa đều đáng quý, nhưng tình riêng mà nghĩa chung, cái nghĩa với gia đình, với dân, với nước, với thiên hạ. Người đàn bà xó núi đã biết trọng nghĩa chung làm quân Tề tỉnh ngộ “Nước có thể cướp được, nhưng lòng nghĩa khí của con người không cưỡng được nên phải rút quân về”.
Kẻ thức giả biết mà thở dài cho nhân tình thế thái hiện nay, quyền lợi phe nhóm, tình cảm riêng tư, bao che cái xấu, chà đạp nghĩa chung, có chức có quyền, có học có bằng mà không biết trọng cái nghĩa chung, thua cả mụ đàn bà xó núi, thì trách gì mà xã hội không đầy dẫy đau khổ!
(Sưu tầm)
 
Hạng B2
13/1/12
155
4
18
37
Sydney
giupvieccotam.com
BÌNH THẢN TRƯỚC THỊ PHI CUỘC SỐNG

Vị Tổng giám đốc gọi hắn lên và hỏi chuyện:
- Tôi thấy cậu cũng đứng đắn, chững chạc và rạch ròi. Vậy sao trong công ty vẫn có lời ra tiếng vào, dị nghị đàm tếu?

Hắn trả lời:
- Thưa anh, trời nắng hạn cả tuần nay, đang trưa nắng gắt bỗng đổ trận mưa rào, người nông dân thì mừng rỡ ra mặt vì ruộng đất thoát khỏi hạn hán, kẻ làm nghề rửa xe hớn hở cười nói vì khách rửa xe đông, nhưng những người đang trên đường thì lại ghét cay ghét đắng vì đường bẩn và bị mưa ướt người.

Trăng mùa thu sáng vằng vặc như gương treo trên bầu trời đêm, hàng thi nhân vui mừng gặp dịp thưởng du ngâm vịnh, nhưng bọn đạo chích lại ghét vì ánh trăng quá sáng tỏ.

Trời đất kia vốn vô tư không thiên vị, mà cơn nắng mưa thời tiết vẫn bị thế gian trách hận ghét thương. Còn bản thân em cũng đâu phải một người vẹn toàn thì làm sao tránh khỏi tiếng chê bai chỉ trích.

Cho nên em nghĩ rằng: Đối với tiếng thị phi trong thế gian nên bình tâm suy xét, đừng nên vội tin nghe. Cấp trên nghe lời thị phi thì nhân viên bị hại. Cha mẹ tin nghe lời thị phi thì con cái bị ruồng bỏ. Vợ chồng tin nghe lời thị phi thì gia đình ly tán.

***
Tiếng thị phi của thế gian nọc độc còn hơn rắn rết, bén hơn gươm đao, giết người không rướm máu.
Cho nên cứ an nhiên mà sống thôi!
(sưu tầm)