Hạng C
29/10/09
879
85
28
51
innova_ga nói:
trai saigon515 nói:
Lyudmila nói:
Sướng đến vậy sao bác, em thì lúc đặt chân về VN còn ko dám đi 2b ra đường bác ạ, vì nó hỗn lọan quá, còi xe điếc hết cả tai, ai cũng luôn sẵn sàng kiếm chuyện từ cái va chạm nhỏ nhặt nhất…lúc đấy lại thấy nhớ cái lạnh, cái cô quạnh xứ người.


Bác này nói dóc!

Không dóc đâu bác, ở đâu tốt mình cảm thấy thoải mái, thích hợp thì mình yêu thích thôi, như em xa quê hương thứ 2(em tự nhận thôi) của em được chục năm rồi mà từ đó đến giờ vẫn không thể nào quên được mọi thứ nơi em ở, ngày về VN được 1 tháng em nhớ như điên không thể chịu được. Quê hương thứ 2, địa chỉ em ở là chữ ký em đó.

Chính xác đấy, ở đâu hay vấn đề gì cũng có 2 mặt của nó ( tốt và xấu), ở đâu quen đấy.
Em vấn nhớ nơi mình ở, những nơi mình đã đi qua và đặt chân đến và hy vọng 1 ngày không xa sẽ lại được quay về thăm những nơi đó. Những nỗi nhớ đó là KỶ NIỆM, mà kỷ niệm thì không còn trong hiện tại, vậy nên NHỚ.
 
Hạng C
29/10/09
879
85
28
51
slp nói:
chi tu hau cho em xin cái số điện thoại liên hệ được không? Em cũng muốn đi (và có khả năng) diện skill hay investor gì đó nhưng chưa gặp được người đã làm thành công, em trước giờ tự làm mọi thứ chứ không muốn qua tư vấn hoặc luật sư.

Cũng thú thật với các bác là em là dân du học trở về VN. Ý tưởng muốn đi lại cũng chỉ mới xuất hiện gần đây khi em đã có F1. Ở VN em có cuộc sống tương đối khá giả (lương vài K/tháng, đi làm có 4B đưa đón...) nhưng sau khi về lâu rồi & đặc biệt những biến cố vừa qua mới khiến em muốn đi lại). Chẳng hạn gần đây nhất F1 nhà em đến hạn đi chích ngừa mà không có thuốc...

Nhà em cũng đan tinh vụ này, hay la hẹn ho off mấy anh em hỏi thăm động viên nhau được koong mấy bác.
 
Hạng B2
18/10/09
364
81
63
37
Hà Nội
Ở VN có câu muốn ăn phải lăn vào bếp, các bác đừng nghĩ cứ nằm đó mà chờ sung rụng, ở đâu cũng thế thôi, có làm mới có ăn, ở VN ta cũng làm công việc như bên kia, có khi còn mệt hơn mà nhận đồng lương rẻ mạt, bên Tây nó phân chia rõ ràng, làm nhiều ăn nhiều, cày vài job nhưng có tiền nhiều, đời sống cao hơn, dù gì bên Tây vẫn hơn và văn minh hơn ở những nước nghèo trong đó có VN.
 
Tập Lái
12/8/09
39
0
0
hanoiman nói:
Ở VN có câu muốn ăn phải lăn vào bếp, các bác đừng nghĩ cứ nằm đó mà chờ sung rụng, ở đâu cũng thế thôi, có làm mới có ăn, ở VN ta cũng làm công việc như bên kia, có khi còn mệt hơn mà nhận đồng lương rẻ mạt, bên Tây nó phân chia rõ ràng, làm nhiều ăn nhiều, cày vài job nhưng có tiền nhiều, đời sống cao hơn, dù gì bên Tây vẫn hơn và văn minh hơn ở những nước nghèo trong đó có VN.

Bác Hanoiman nói chí lý, ở vn còn nhiều điều bất công lắm, sếp thì muốn mình nổ lực làm nhưng lương thì cứ lãng tránh
 
Hạng D
3/5/09
2.214
53
0
ws01 nói:
Bác Sinhviengia ơi làm ơn cho mình hỏi 1 câu. Với kinh nghiệm sinh sống ở Can của bác, bác có biết Can có trường nào chuyên dành cho trẻ tự kỷ không (lứa tuổi từ mẫu giáo và cho đến các cấp học trên). Mình hỏi thế vì đang làm hồ sơ FSW qua đó, mà con mình (3.5 tuổi) đang bị mắc chứng tự kỷ. (từ "Tự kỷ" tiếng Anh hình như là "autism" thì phải). Mình nghe nói là bên Úc và Mỹ có nhiều trường và rất có kinh nghiệm đối với giáo dục trẻ tự kỷ, còn không biết Can thì sao.

Cảm ơn bác trước.

Sorry bác vì dạo này em bận không trả lời sớm hơn.
Em không rành về bệnh này, nhưng em nghĩ họ có trường chuyên đặc biệt. Em biết 1 người có con bị hội chứng down. Hàng ngày họ có xe đến đón đi học nguyên ngày ở trường đặc biệt. Có nhiều trường hợp cha mẹ không có điều kiện chăm sóc thì họ cũng có nơi để thu nhận các em, cuối tuần cha mẹ tới rước về nhà chơi.

Nói chung là ở những nước phát triển thì việc hỗ trợ trẻ em rất tốt. Như em từng nói, cóngười tàn tật không thể di chuyển chân tay, ngồi xe lăn nhưng trí óc bình thường nên vẫn đi học, và có 1 người sẽ đánh máy trong giờ học. Cuối ngày có lẽ về nhà cha mẹ sẽ giúp làm bài về nhà...

Những người tàn tật bên này cũng được trợ giúp rất nhiều, đi đâu có xe tới rước, như loại xe mini bus vậy.
CP cũng có hỗ trợ các công ty chịu thu nhận người khuyết tật. CP sẽ trả 50% lương, ưu đãi về thuế hay gì đó cho cty. Bởi vì theo luật người tàn tật, mất sức lao động sẽ được CP nuôi suốt đời. Vì vậy mà CP cũng muốn tìm những việc phù hợp để người ta được làm việc, có tiền, thấy vui vẻ hơn... Thật sự có khi cái tiền CP trả cho họ khi đi làm còn nhiều hơn khi họ ở nhà. Vì họ đi làm có taxi đưa đón. Rồi mỗi tháng có nhân viên XH tới nơi làm việc xem thử họ có ổn không...còn mệt hơn cho họ ở nhà. Nhưng người ta vẫn tạo điều kiện để ai cũng có thể vui vì thấy mình có ích.


AmyLVS™ nói:
@sinhviengia : em rất thích cái thớt này của bác, bản thân em chưa bao giờ đến CAN nhưng do em hâm mộ IceHockey nên em đọc về Canada khá nhiều, đúng là đất nước của bọn nó thích thật. Bác cho em hỏi tính tình bọn nó thế nào, có kênh kiệu như trên sân băng không vậy ?
Thú thật em mù toàn tập môn hockey, dù bên Can thì nó là môn thể thao vua, giống bóng đá bên VN mình vậy. Cũng dễ hiểu vì xứ này lạnh, mùa đông dài nên chơi môn này rất hợp.
Người Canada thì em thấy cũng tốt, giống nhiều nước khác ở châu Âu. Nói chung là họ lịch sự. Ở châu Âu nhiều tp du lịch có nạn lừa đảo, móc túi... ở đây thì ít xảy ra.
Có lần em thấy 1 ông già chống gậy bị trượt vì đường trơn, 1 bà đứng cạnh liền tiến tới hỏi có ok không? Nhiều người đứng gần cũng tiến tới, nhưng họ tuyệt đối không đụng vào ông già. Chỉ hỏi thăm, ông già đưa tay ra hiệu để ổng tự đứng dậy, vậy là họ tản ra.
Đó cũng là tính biểu trưng của dân ở đây, quan tâm nhưng giữ khoảng cách, vì họ không chắc người ta cần giúp hay không, nên chỉ cần tỏ ý quan tâm, ai cần giúp thì họ sẽ giúp, chứ không vồn vã như dân mình.
Hồi em mới dọn nhà tới, ống hút gió bị hư. Ông già bên cạnh còn cho mượn thang, ổng leo lên xem giúp. Thấy e không biết đường đi mua đồ thay ổng tự lái xe mua giùm luôn. Bao nhiêu tiền em quên mất, nhưng nhớ nó có 20-30 cent lẽ. Đưa chẵn 1 đô ổng không chịu lấy, chạy về kêu vợ đưa tiền xu thối lại.
 
Hạng B2
27/5/10
125
35
28
Những thông tin mà bác sinhviengia đưa ra đều rất bổ ích, cảm ơn bác,
nghe qua bác và tổng hợp thông tin từ nhiều nguồn thì em thấy là việc sống ở đất nước như vậy là một cơ hội tốt. Nói chung là chả việc gì phải suy nghĩ nữa, dù ai nói thế nào thì em cũng ngả nghiêng theo hướng là....đi!
 
Hạng D
3/5/09
2.214
53
0
xetudo nói:
Giá như 1 phần trăm các ông hiểu được tâm tư người bản địa khi thấy đám nhếch nhác tới ở cạnh nhà; Cứ tưởng tượng có gia đình bà con nhà quê lên ở nhờ (ví dụ nuôi người ốm trong bệnh viện ) trong vài tháng thì sẽ hiểu.Đừng ảo tưởng.Thực ra thì các nước như Canada, Mỹ cũng dành nhiều chỗ cho exceptional scientist và người Việt cũng sang đó diện này không ít- nói để các ông tin chứ không cần khoe ,em trai ruột tôi sang đó trong diện này-hiện đang làm tại Boston-nhưng lọai người này thì không có mấy thời gian rảnh cho dù đang còn tại quê nhà hay sang tới đó-nên lên forum 8 cả ngày rồi mơ mộng viển vông thì ở đâu cũng bèo nhèo thôi.

Bác xetudo nói tới chuyện này em cũng thấy hay. Chính xác là em cảm giác người Việt mình ít chia sẽ, nhất là người có địa vị. Họ bận là thứ nhất, nhưng họ cũng có vẻ kiệm lời. Không biết nói sao cho chính xác nhưng cảm giác của em là vậy, có thể không chính xác?

Giống như mạng internet, tài liệu quý của người nước ngoài rất nhiều, họ bõ công sức để truyền tải thông tin. Còn trang tiếng Việt thì ít hơn.
Em có cậu em họ ở Ý, nó sinh bên đó, nhưng nay cả nhà có ý định qua Mỹ. Cha mẹ nó chỉ vài năm là hưu rồi nên cũng băn khoăn, vì Ý cũng có mức sống tốt. Nhiều băn khoăn nên nó viết thư cho những người Ý di cư quan Mỹ, nay đã thành đạt và giàu có, để hỏi ý kiến. Khi nó có ý định viết thư thì em đã cười rồi, em bảo có điên mới trả lời thư cho 1 người chả quen biết.
Vậy mà kết quả nó hỏi hơn chục ông, ông nào cũng trả lời. Có ông còn viết dài hơn 3 tờ A4 để khuyên nó qua Mỹ. Ý kiến chung của họ thì Mỹ là vùng đất của cơ hội. Không nên bỏ lỡ.
Em cũng quan tâm nhiếp ảnh, mới đây đọc 1 lá thư của 1 nhiếp ảnh gia gửi cho người nhờ tư vấn. Nó dài tới nổi em đọc không hết. Bởi vậy mới thấy họ chia sẽ nhiều hơn ta. Hoặc họ nhiều thời gian rảnh hơn ta?

Cái thời internet theo em mình hưởng lợi rất nhiều. Vì nó truyền tải thông tin nhanh nhạy, hiệu quả. vấn đề là ta chọn lọc thông tin.
Ở mục cafê này em có mở 1 thớt không lực Nga vs Mỹ. Thật ra chuyện quân sự này không phải nghề của em, dù có vài người quen cũng phục vụ trong quân đội. ban đầu em cũng như họ, nhìn hẹp về 1 phía, cụ thể là Mỹ, vì họ làm cho Mỹ. Nhưng sau này em biết vài người ngâm cứu về cái này, thấy góc nhìn khác hẳn. Em cũng quan tâm hơn và thấy cũng thú vị, nên chia sẽ cái góc nhìn khác đó.
Đơn cử như chuyện máy bay tàng hình. Người dân Mỹ (và cả thế giới) bị đầu độc bởi bộ máy truyền tin, họ tin vào sức mạnh tuyệt đối của tàng hình. tàng hình là bất bại. Ngay cả khi chiếc F-117A bị rơi ở Nam Tư, họ cũng bào chữa do máy bay di chuyển 1 lộ trình nhất định nên bị hạ. Và thế là người ta lại cùng nhau mơ về giấc mơ tàng hình tuyệt đối.
Mặc dù nó bay 1 lộ trình thật,( vì loại này máy bay này tính cân bằng rất kém, máy tính chi phối hết. Nên để máy tính vẽ đường thì dễ hơn). Nhưng nó bay vào giờ giấc khác nhau, nó không lộ đuôi thì không ai bắn nó được.

Chúng ta thường bị cảm tính chi phối nếu không cẩn thận tiếp nhận thông tin. Như chuyện Mỹ có lên mặt trăng chưa. Nếu ghét Mỹ thì chúng ta có 1 mớ bằng chứng người Mỹ xạo. Nhiều phỏng vấn những vị có danh vị Dr. Rồi những thước phim, những ý kiến người trong cuộc...Tất cả cho thấy Mỹ dựng ra vụ này. Họ có lý lắm.
Nhưng chỉ chưa tới 1 năm sau vụ Mỹ công bố đi bộ trên mặt trăng thì LX cũng đáp xuống mặt trăng, lấy mẫu và bay về an toàn. Người LX không đưa người lên vì họ đã trể, Mỹ đưa người lên mặt trăng củng chỉ để chứng tỏ sức mạnh kỹ thuật, chứ có người đáp hay không thì không quan trọng gì.
Như vậy nếu chúng ta nói Mỹ dựng lên vụ này, vậy thì lý do vì sao? Trở ngại lớn nhất là mặt kỹ thuât, nhưng LX đã đáp sau đó thời gian ngắn, không lý gì Mỹ lúc đó bế tắc để phải dựng chuyện. Do đó nếu muốn chứng minh Mỹ xạo, ngoài cái bằng chứng là các video kia, chúng ta phải chứng minh những bế tắc kỹ thuật mà Mỹ gặp phải, có vậy mới tìm ra lời giải, tiếc là chưa ai chứng minh được.
Vậy nếu sau này con cháu hỏi ý kiến chúng ta Mỹ đã đến mặt trăng chưa, ta dùng cái định kiến để trả lời đại là rất tai hại. Dù việc này có vẻ không hề chi với dân 888 chúng ta, nhưng lại có khi quan trọng trong cái nhìn của con nít, chúng có 1 thế giới riêng đấy.

Bởi vậy em thấy việc 8 đôi khi rất có lợi, nhờ đó ta biết nhiều hơn 1 chút. Như cái chuyện đàn ông xếp hạng thứ 6 trong XH tây. Không phải người ta không tin như vậy, nhưng thật sự thì không đúng. Làm gì có chuyện con chó hơn con người.
Cái chuyện phân chia này cũng vì đàn ông tây chịu lép vế nhường cho phái yếu trong việc thường nhật. Chứ khi đụng chuyện thì cái vị trí này cũng đảo lộn.
Chẳng hạn dịch cúm lợn vừa rồi. Em cứ nghĩ thứ nhất là trẻ con, thứ 2 là người già sẽ được ưu tiên. vậy mà trật. Thứ nhất là trẻ em, tới bà bầu, tới người miễn dịch kém, tới trẻ vị thành niên dưới 18, sau đó mới tới người già. Có lẽ họ nghĩ người già thì chết cũng không sao, cái bọn trẻ mới là cái bọn nuôi XH này.
Nhưng bình thường thì trẻ em, người già được xem là ưu tiên, tại vì họ có lương, lại chẳng trả chi phí gì...Do đó người ta xếp cho họ cái hạng VIP. Đàn ông nếu muốn được VIP thì hãy đợi già đi, vội làm gì.

Bác xetudo nói cũng đúng, người có địa vị thì bận, nên họ không 8 trên mạng linh tinh. sắp tới em sẽ cai 8, không phải vì em lên địa vị cao, chỉ vì vào năm học, cố gắng chấm dứt đời sinh viên, hơi già để làm sinh viên rồi :D
 
Hạng D
3/5/09
2.214
53
0
Để chốt hạ vấn đề đi hay ở, em làm cú chót :D
Trước tiên trích dẫn lời bác canadabuon, bác cũng từng ở Can, biết rõ vui buồn. lời bác ấy nói không sai.

canadabuon nói:
ở đâu cũng có mặt tốt và xấu - thế mới gọi là xã hội , nếu hoàn thiện quá thì nó là thiên đường rồi , Canada là nơi sống rất tốt cho những người tìm cơ hội lập nghiệp , còn những ai có sự nghiệp vững vàng , cuộc sống sung túc đầy đủ ở VN thì nên tiếp tục phát huy , nước VN đang trên đà phát triển còn nhiều cơ hội , đất canada đã phát triển rồi thì mức sống là tuyệt vời nhưng trở thành ông chủ cũng khó khăn lắm .
Và lời bác ccsu cũng đúng luôn:

ccsu nói:
Tóm lại, các bác nào không giàu có mà có tay nghề, trí óc muốn bận rộn, không có triệu đô và thích cuộc sống yên bình cho gia đình và con cái, nếu điều kiện, nên đi . Sau khi định cư được 1 năm, các bác sẽ thấy mọi việc sẽ khác, và sẽ thích ở đây hơn . Ở đây, mặc dù có chút kỳ thị dù tinh vi, như theo tôi vẫn đở bị kỳ thị hơn ở VN .

Cuộc sống bên Can em thấy nó lên top rồi. Ở Vn chúng ta có thể mua đất chờ quy hoạch, mua nhà, mở cty vật liệu xây dựng, hay hàng loat loại hình kinh doanh nhỏ. Không giàu thì cũng làm chủ, sống dư dã, thoải mái.
Ở Can, người Nhật kinh doanh du lịch, người Ấn lái taxi, người Trung Đông xây dựng nhà cửa, người Việt làm nail. (kiêm trồng cỏ:D). Nhà hàng Vn cũng nhiều, hoặc tiệm bánh mì, buôn bán nhỏ.

Nhưng việc kinh doanh khó hơn ở Vn nhiều, phá sản là mất toi (được cái vẫn chưa chết đói, cùng lắm khai phá sản, xoá nợ).
Vì vậy lời bác canadabuon rất chính xác. Ai có cơ ngơi rồi, bỏ qua xứ người (chứ không riêng canada) là không nên. Trừ khi qua để mở rộng kinh doanh.

Còn như bác ccsu nói: chưa có triệu đô, lại thích nhàn, con cái học hành tốt hơn thì nên đi. 1 năm làm 11 tháng, 1 tháng qua vùng caribê đeo kính "dâm" ngắm con gái châu Mỹ ngoài bãi biển. :D

Cái chuyện kỳ thị thì nó tinh vi, bởi thế chúng at cũng chẳng biết rõ. Nhất là vùng Bắc Mỹ là dân tứ xứ. Nói thật bây giờ da trắng muốn kỳ thị cũng mệt mỏi vì dân da màu nhiều quá, da trắng kỳ thị không kịp. Dù sao vẫn hơn kiểu kỳ thị "gãy tay, mai tới băng bột". Kỳ thị vì nghèo ở VN thì khó chịu hơn.
Còn tây Có khi họ kỳ thị vì thấy ta ngon hơn họ. Người chúng ta làm 10 thì ăn 3 tích 7. Còn tây nó làm 10 ăn 11, nợ 1 đống. Cùng 1 công việc thì xác xuất dân đầu đen đi xe đẹp hơn tây là rất cao. Luật sư ăn trả góp là chuyện vặt.

Dân tây ở Bắc Mỹ sài hoang phí hơn châu Âu. Cuối tuần họ đi làm không về nhà ngay, tạt qua bar làm vài chai mới về. Với họ thì như vậy mới vui, chứ cày bừa tích trữ làm gì? Bởi vậy Mỹ mới có 70% GDP là do dân tiêu sài trong nội địa.
Cậu em qua Can tìm hiểu thị trường, ổng phán: cuộc sống ở đây giống nhuư 1 bàn tiệc, mỗi người nhập cư vào đều có sẵn dao nĩa và chỗ ngồi, ăn thua là cách mình cắt thức ăn, giỏi thì cắt miếng to, dở thì cắt miếng nhỏ. Ai cũng có phần cả.

@Bác pmc: hình cái hồ nào nhìn đã thật . Cuối tháng 8 em sẽ rảnh (sắp tới toàn kế hoạch ăn chơi ở VN hoặc Mỹ):D. Định sẽ tranh thủ đi. Khi nào rảnh em sẽ hỏi các cao thủ trên site nhiếp ảnh cách chọn địa điểm, giờ giấc để kiếm 1 tấm phóng lớn treo cho oách (đặng có cớ lên đời máy). Khi đó sẽ thông tin cho bác.
 
Hạng F
9/3/06
6.465
4.185
113
Sì Gòn
bằng đại học và mới đi làm như em thì cơ hội qua đó như thế nào? bác sinhviengia trả lời giúp nha :)
em chưa có triệu đô, lại thích thử thách, đương đầu với khó khăn