Hạng F
10/11/07
5.229
405
83
bác giahy đưa dùm bạn về nhà bạn bằng bà hai, bà cả đi hai bánh về nhà trước, cô út rượu xí hon đòi đi với mẹ nhưng không được.
út rượu cùng mọi người trên xe trò chuyện vui vẻ. bỗng trời mưa lộp độp mấy giọt to tướng. út rượu kêu chẳng ăn nhập gì với câu chuyện trên xe:
- mưa kìa! tội nghịp mẹ quá hà!
trong xe thốt nhiên lặng yên...

pamum của cô út ơi, sao cô út của pamum chóng thành người lớn quá vậy!!!
 
Last edited by a moderator:
Hạng F
18/5/10
5.627
1.141
113
Bình Dương
Mấy bữa trời lạnh, sáng nào chở con gái đi học muộn muốn đi nhanh phải đi ngang khu trung tâm mới, đồng không mông quạnh nên gió lớn cộng mưa phùn lần nào cô nường cũng run cầm cập, sáng nay em lại quẹo vô đường đó vì đi hơi muộn cô nàng la to:" mẹ lại đi đường này hả, mẹ đi đường này lạnh run là con hông chịu trách nhiệm đâu đó nha" :D
 
Chi Hội Phó XNL
30/10/09
5.093
1.087
113
saigon
đến nay vừa tròn 4 tháng con gái xa nhà. Gửi tặng 1 lá thư của con để các mợ cùng chia xẻ. Con gái lớn, ko gọi là ngộ nghĩnh nữa, nhưng nỗi thương mẹ thì vẫn như là con gái bé của tiger mom thôi ạ</h2> Mưa đêm Melbourne
Đến ngày mai 5/9/2010 là đã tròn 2 tháng xa nhà.
Vẫn nhớ cảm giác trên chuyến bay đưa con ra khỏi gia đình, khi không ngủ được trên máy bay, trùm chăn qua đầu và khóc vì mệt, vì nhớ nhà, vì sợ.
Rồi vẫn cảm thấy thương chính mình khi nhớ lại lúc nằm ngủ mê mệt bên cạnh chiếc khăn đẫm nước mắt, đồ đạc tứ tung và những tính toán trong hoảng loạn về giá tiền chiếc vé máy bay đưa mình trở lại nơi xuất phát.
Và giọng nói nhẹ nhàng của cô giám hộ qua chiếc điện thoại công cộng, nụ cười của chàng trai đưa mình đi làm quen với mọi thứ ở thành phố xa lạ này làm những bất an và câu hỏi về chiếc vé biến mất.
Sau cú điện thoại hạnh phúc về nhà, những nhớ nhung, hoảng loạn đã vơi. Thế vào đó là sự tò mò, ngạc nhiên và lạ lẫm về cái thế giới mà con chưa từng đặt chân tới. Nhiều lúc đi bộ, biết là đã lạc nhưng vẫn cố bước tới cuối đường để cho "có thêm kinh nghiệm lần sau". Sự mến khách và nhiệt tình ở đây cho con cảm giác an toàn.
Bắt đầu đi học, tuần nối tuần trôi qua như những vòng tròn hối hả. Ngày nào con cũng nhìn đồng hồ cộng trừ xem đã gọi được về nhà chưa. Bản thân vốn đã quen với việc kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe, giờ không bỏ nổi thói quen đó. Và tiền điện thoại cứ thế tăng dần dần theo những câu chuyện nhỏ mỗi ngày tích góp lại. Mẹ là tuyệt vời nhất!
Mẹ có nói với con, là không có con, mẹ chẳng muốn đi đâu hết. Con thấy mong tới lúc về để đồng hành với mẹ đi khắp nẻo đường, bay nhảy theo những sở thích đầy ngẫu hứng và "nghệ sĩ" vốn đã như đặc điểm nhận dạng của 2 mẹ con mình quá. Nhưng rồi đêm nay, con đọc mấy dòng blog của mẹ về những cảm nhận về bộ phim mình từng đi xem, những suy nghĩ trong đêm mất ngủ, những lăn tăn lan man trong buổi làm việc muộn, ngay lập tức, con thật sự muốn chạy về nhà, nằm bên cạnh mẹ, không nói gì cũng được. Dù mẹ đã nói đó là cái vỏ ốc nhỏ riêng của mẹ, nhưng con thật sự không muốn mẹ cảm thấy giống như những gì mẹ viết mỗi lúc mẹ ở một mình.Con không muốn để mẹ một mình. 
Đêm nay Melbourne mưa nặng hạt.Lần đầu con khóc sau những ngày đầu tiên. Con khóc vì nhớ mẹ.
 
Hạng F
18/5/10
5.627
1.141
113
Bình Dương
Cái cảm xúc của con gái Miu em hiểu nà, nhớ lần đầu xa nhà là ngày vu qui, suốt mấy tháng trời cứ khóc là khóc, đi làm thì thôi, về tới nhà đầu tắt mặt tối thì thôi mà cứ rảnh là nhớ nhà, nhớ má và khóc, nhất là tối tối ông nội mở ra zô nó cứ hát ra rả, "má ơi đừng gả con xa, chim kêu vượn hú biết nhà má đâu" là em lại khóc. Cái cảm giác xa nhà, xa mẹ nó da diết và không bật khóc là không được .
 
Hạng F
10/11/07
5.229
405
83
các mợ có thể buồn, có thể khóc, nhưng các mợ thật hạnh phúc và giaù có
 
Tập Lái
5/10/10
20
1
0
54
E cũng chẳn đi xe gì dữ dội nhưng mỗi lần về nhà thấy đội quân ( 2 đứa ) F1 là lòng cảm thấy lòng tràn đầy hạnh phúc sau 1 ngày phải chống chội với đời
 
Hạng B1
25/6/10
58
0
6
39
Gò Vấp
các bé thật là dễ thương, còn em thì chỉ ngồi đọc và ứoc gì mình đựoc như người ấy
63.gif
. Có ai hiểu được !
 
Hạng F
1/5/09
6.754
1.126
113
Polts Vietnam - Tp HCM
Hôm qua hai cha con nằm xem phim "Die Hard"
F1: Ba ơi bọn người kia là ai zị??
Ba: Ừa, thì là bọn khủng bố đó
F1: Khùng bố hả??
Ba: Hỏng phải, KHỦNG BỐ chứ không phải KHÙNG BỐ (hic... đang tập trung dõi mừ cứ hỏi hoài...)
F1: Khủng bố ??
Ba: ừa đúng rùi, KHỦNG chớ hỏng phải KHÙNG
F1 khủng bố có giống Khủng Long không ba???
Ba: (Mịa.... chịu hết nổi rùi) ừa nó ác như vậy đó nhưng một bên là con người còn bên kia là con vật RÕ CHƯA!!! (trả lời nhưng mắt kg rời cái màn hình vì phim mỹ mà nó diễn biến nhanh lắm, không chú ý là theo dõi kg kịp hic hic....)
F1: Vậy chút nữa có khủng long không??? (nó thích phim có khủng long thôi....)
Ba: Không có, phim này chỉ có bọn khủng bố thôi, thích thì qua phòng kia mà mở phim của con.
F1: thôi con thích ở đây với ba.....(ngồi yên được 2 phút).....chút nữa có con khủng long nó ra cắn bọn khủng bổ hả ba??? (nó vẫn thích khủng long hơn hu hu....)
Ba: đã nói là KHÔNG CÓ mừ !!!!
F1: vậy ba đổi phim khủng long đi, con không thích phim này (mịa, lộ rõ ý đồ rùi nhá!!!!)
Ba: đã nói là KHÔNG!!
F1: con hỏng xem với ba nữa, mẹ ơi ba hỏng cho con coi phim nè hu hu....hu hu......
Rùi xong, hết xem........ bực wé đi.......
20.gif
.......
20.gif
.......
20.gif