đến nay vừa tròn 4 tháng con gái xa nhà. Gửi tặng 1 lá thư của con để các mợ cùng chia xẻ. Con gái lớn, ko gọi là ngộ nghĩnh nữa, nhưng nỗi thương mẹ thì vẫn như là con gái bé của tiger mom thôi ạ</h2> Mưa đêm Melbourne
Đến ngày mai 5/9/2010 là đã tròn 2 tháng xa nhà.
Vẫn nhớ cảm giác trên chuyến bay đưa con ra khỏi gia đình, khi không ngủ được trên máy bay, trùm chăn qua đầu và khóc vì mệt, vì nhớ nhà, vì sợ.
Rồi vẫn cảm thấy thương chính mình khi nhớ lại lúc nằm ngủ mê mệt bên cạnh chiếc khăn đẫm nước mắt, đồ đạc tứ tung và những tính toán trong hoảng loạn về giá tiền chiếc vé máy bay đưa mình trở lại nơi xuất phát.
Và giọng nói nhẹ nhàng của cô giám hộ qua chiếc điện thoại công cộng, nụ cười của chàng trai đưa mình đi làm quen với mọi thứ ở thành phố xa lạ này làm những bất an và câu hỏi về chiếc vé biến mất.
Sau cú điện thoại hạnh phúc về nhà, những nhớ nhung, hoảng loạn đã vơi. Thế vào đó là sự tò mò, ngạc nhiên và lạ lẫm về cái thế giới mà con chưa từng đặt chân tới. Nhiều lúc đi bộ, biết là đã lạc nhưng vẫn cố bước tới cuối đường để cho "có thêm kinh nghiệm lần sau". Sự mến khách và nhiệt tình ở đây cho con cảm giác an toàn.
Bắt đầu đi học, tuần nối tuần trôi qua như những vòng tròn hối hả. Ngày nào con cũng nhìn đồng hồ cộng trừ xem đã gọi được về nhà chưa. Bản thân vốn đã quen với việc kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe, giờ không bỏ nổi thói quen đó. Và tiền điện thoại cứ thế tăng dần dần theo những câu chuyện nhỏ mỗi ngày tích góp lại. Mẹ là tuyệt vời nhất!
Mẹ có nói với con, là không có con, mẹ chẳng muốn đi đâu hết. Con thấy mong tới lúc về để đồng hành với mẹ đi khắp nẻo đường, bay nhảy theo những sở thích đầy ngẫu hứng và "nghệ sĩ" vốn đã như đặc điểm nhận dạng của 2 mẹ con mình quá. Nhưng rồi đêm nay, con đọc mấy dòng blog của mẹ về những cảm nhận về bộ phim mình từng đi xem, những suy nghĩ trong đêm mất ngủ, những lăn tăn lan man trong buổi làm việc muộn, ngay lập tức, con thật sự muốn chạy về nhà, nằm bên cạnh mẹ, không nói gì cũng được. Dù mẹ đã nói đó là cái vỏ ốc nhỏ riêng của mẹ, nhưng con thật sự không muốn mẹ cảm thấy giống như những gì mẹ viết mỗi lúc mẹ ở một mình.Con không muốn để mẹ một mình.
Đêm nay Melbourne mưa nặng hạt.Lần đầu con khóc sau những ngày đầu tiên. Con khóc vì nhớ mẹ.