em cũng đang xếp lịch lại để ngày đó đi cùng, nhưng có lẽ là nhảy dù xuống dưới đó thôi vì tuần này cũng bất định lắm.phongluu nói:Cố gắng thu xếp đi các bác ạ .Tôi cũng rất kẹt trong tuần này nhưng kg thể trì hoãn nữa đc rồi ....
- Status
- Không mở trả lời sau này.
phongluu nói:Cố gắng thu xếp đi các bác ạ .Tôi cũng rất kẹt trong tuần này nhưng kg thể trì hoãn nữa đc rồi ....
Bác PM cho em số cầm tay của bác với bác nhé.
Hôm đó 95% em sẽ đi, e đi Dmax 2 người bác ah.
Hẹn gặp bác.
Tiến độ này đến đâu rồi anh ?phongluu nói:Cố gắng thu xếp đi các bác ạ .Tôi cũng rất kẹt trong tuần này nhưng kg thể trì hoãn nữa đc rồi ....
...
Lại nhớ đã 6-7 năm trước, làm Nối vòng tay lớn, mình cử mấy nhóm đi vào các miền nghèo. Mỹ Linh (giờ vẫn dẫn Văn hóa- Sự kiện và nhân vật trên VTV3) đi mũi Tây Bắc quay cảnh bữa cơm của HS dân tộc nội trú.
Rồi hôm phát trực tiếp, Mỹ Linh vừa dẫn chương trình vừa khóc nấc trước bao triệu người xem TV, khóc thật sự, dù cố nén, khi nói đến chuyện: chỉ cần 2 ngàn đồng/ngày cho mỗi đứa bé thôi thì hàng ngày thì bữa ăn có màu sắc hơn, chứ bây giờ chỉ thấy có màu trắng của cơm và trắng của măng nấu muối...
Bằng ấy năm trôi qua. Năm vừa rồi là năm đầu tiên mình không còn chủ trì làm Nối vòng tay lớn của VTV. Nhưng hôm nay lên Suối Giàng, vẫn thấy bữa cơm như thế, rồi vẫn thấy con số 2 ngàn đồng thì mỗi ngày sẽ có thịt ăn, nhưng vẫn chưa có được cái hai ngàn ấy. Mà hai ngàn đồng cách đây 7 năm to hơn 2 ngàn đồng bây giờ lắm chứ.
Dự án 9 triệu/tháng và niềm tự hào của một Đảng viên
Trên đường trở ra, mình tính kỹ: Để mỗi khu nội trú (80 đứa cấp một, 45 đứa cấp hai) ngày nếu một bữa có thịt kho lẫn đậu phụ, sẽ cần 2kg thịt cho cấp 1, 1kg cho bọn cấp hai, kèm đậu phụ nữa là 300 ngàn/ngày, hay là 9 triệu đồng/tháng. Mỗi năm sẽ cần 108 triệu đồng. Nếu cả hai bữa có thịt trong ngày thì cần gấp đôi: 18 triệu/tháng, hay 216 triệu/năm.
Để có 125 đứa trẻ có đạm ăn trong cả năm, được khoẻ khoắn, đầu óc sáng láng… thì thêm số tiền đó có gọi được là nhiều không? Mình biết nước ta nghèo (nói chung, rất chung thôi), nhưng có nghèo đến thế không ?.
Mình quyết định là về nhà gọi ngay cho bạn bè để bàn về dự án cơm thịt kèm đậu cho 125 cháu ở Suối Giàng này. Bước đầu là 1 bữa có thịt/ngày, hay còn gọi dự án 9 triệu. Kéo được thêm bạn bè thì chuyển càng nhanh càng tốt sang 2 bữa có thịt/ngày, hay dự án 18 triệu/tháng. Lạy giời, đừng có lạm phát hay tăng giá nữa nhé!
Hay là bàn với bạn bè lập hội những người bạn của trẻ em vùng cao? Bây giờ có bao người đi phượt vùng cao, góp mỗi người một chút cho các bé. Lập trang web…
Khi rời Suối Giàng được vài chục cây số, chợt nhớ chuyện không biết buổi sáng bọn trẻ con này nó có được ăn gì không. Nói với mọi người trên xe. Mỗi người đoán một kiểu, nhưng không ai dám chắc.
Chợt nhớ lúc ở bếp trường cấp hai, mình hỏi cô giáo: Thế mỗi cô giáo phải bớt bao nhiêu tiền từ lương của mình để mua thức ăn cho các cháu ?. Cô giáo trả lời : Dạ không giống nhau, người lương cao hay là Đảng viên thì góp nhiều hơn, giáo viên hợp đồng hay quần chúng thì góp ít hơn.
Vậy là Đảng viên thì san từ lương giáo viên miền núi của mình số tiền nhiều hơn người khác để mua thức ăn cho học sinh. Quả thật, đã lâu lắm rồi, mình hiếm khi nghe được một điều đẹp đẽ như vậy về Đảng viên. Mà không phải nghe từ một diễn đàn hay khung cảnh hoành tráng nào. Mà nghe thì tin ngay. Nghe mà thấy lòng đỡ lạnh. Bởi mình cũng là Đảng viên đã mấy chục năm rồi.
Blog nhà báo Trần Đăng Tuấn
Nguồn: http://giaoduc.net.vn/Giao-duc-24h/Tran-Dang-Tuan-Nuoc-minh-ngheo-nhung-co-den-muc-nay-khong/59832.gd
Lại nhớ đã 6-7 năm trước, làm Nối vòng tay lớn, mình cử mấy nhóm đi vào các miền nghèo. Mỹ Linh (giờ vẫn dẫn Văn hóa- Sự kiện và nhân vật trên VTV3) đi mũi Tây Bắc quay cảnh bữa cơm của HS dân tộc nội trú.
Rồi hôm phát trực tiếp, Mỹ Linh vừa dẫn chương trình vừa khóc nấc trước bao triệu người xem TV, khóc thật sự, dù cố nén, khi nói đến chuyện: chỉ cần 2 ngàn đồng/ngày cho mỗi đứa bé thôi thì hàng ngày thì bữa ăn có màu sắc hơn, chứ bây giờ chỉ thấy có màu trắng của cơm và trắng của măng nấu muối...
Bằng ấy năm trôi qua. Năm vừa rồi là năm đầu tiên mình không còn chủ trì làm Nối vòng tay lớn của VTV. Nhưng hôm nay lên Suối Giàng, vẫn thấy bữa cơm như thế, rồi vẫn thấy con số 2 ngàn đồng thì mỗi ngày sẽ có thịt ăn, nhưng vẫn chưa có được cái hai ngàn ấy. Mà hai ngàn đồng cách đây 7 năm to hơn 2 ngàn đồng bây giờ lắm chứ.
Dự án 9 triệu/tháng và niềm tự hào của một Đảng viên
Trên đường trở ra, mình tính kỹ: Để mỗi khu nội trú (80 đứa cấp một, 45 đứa cấp hai) ngày nếu một bữa có thịt kho lẫn đậu phụ, sẽ cần 2kg thịt cho cấp 1, 1kg cho bọn cấp hai, kèm đậu phụ nữa là 300 ngàn/ngày, hay là 9 triệu đồng/tháng. Mỗi năm sẽ cần 108 triệu đồng. Nếu cả hai bữa có thịt trong ngày thì cần gấp đôi: 18 triệu/tháng, hay 216 triệu/năm.
Để có 125 đứa trẻ có đạm ăn trong cả năm, được khoẻ khoắn, đầu óc sáng láng… thì thêm số tiền đó có gọi được là nhiều không? Mình biết nước ta nghèo (nói chung, rất chung thôi), nhưng có nghèo đến thế không ?.
Mình quyết định là về nhà gọi ngay cho bạn bè để bàn về dự án cơm thịt kèm đậu cho 125 cháu ở Suối Giàng này. Bước đầu là 1 bữa có thịt/ngày, hay còn gọi dự án 9 triệu. Kéo được thêm bạn bè thì chuyển càng nhanh càng tốt sang 2 bữa có thịt/ngày, hay dự án 18 triệu/tháng. Lạy giời, đừng có lạm phát hay tăng giá nữa nhé!
Hay là bàn với bạn bè lập hội những người bạn của trẻ em vùng cao? Bây giờ có bao người đi phượt vùng cao, góp mỗi người một chút cho các bé. Lập trang web…
Khi rời Suối Giàng được vài chục cây số, chợt nhớ chuyện không biết buổi sáng bọn trẻ con này nó có được ăn gì không. Nói với mọi người trên xe. Mỗi người đoán một kiểu, nhưng không ai dám chắc.
Chợt nhớ lúc ở bếp trường cấp hai, mình hỏi cô giáo: Thế mỗi cô giáo phải bớt bao nhiêu tiền từ lương của mình để mua thức ăn cho các cháu ?. Cô giáo trả lời : Dạ không giống nhau, người lương cao hay là Đảng viên thì góp nhiều hơn, giáo viên hợp đồng hay quần chúng thì góp ít hơn.
Vậy là Đảng viên thì san từ lương giáo viên miền núi của mình số tiền nhiều hơn người khác để mua thức ăn cho học sinh. Quả thật, đã lâu lắm rồi, mình hiếm khi nghe được một điều đẹp đẽ như vậy về Đảng viên. Mà không phải nghe từ một diễn đàn hay khung cảnh hoành tráng nào. Mà nghe thì tin ngay. Nghe mà thấy lòng đỡ lạnh. Bởi mình cũng là Đảng viên đã mấy chục năm rồi.
Blog nhà báo Trần Đăng Tuấn
Nguồn: http://giaoduc.net.vn/Giao-duc-24h/Tran-Dang-Tuan-Nuoc-minh-ngheo-nhung-co-den-muc-nay-khong/59832.gd
- Status
- Không mở trả lời sau này.