em search thử thì về cơ bản là được đó bác SuSubaruLover nói:Luật của VN khi định cư thì chỉ đuợc phép mang ra nước ngoài 7.5K USD.
https://www.google.com.vn/search?q=Lu%E1%BA%ADt+c%E1%BB%A7a+VN+khi+%C4%91%E1%BB%8Bnh+c%C6%B0+th%C3%AC+ch%E1%BB%89+%C4%91u%E1%BB%A3c+ph%C3%A9p+mang+ra+n%C6%B0%E1%BB%9Bc+ngo%C3%A0i+bao+nhi%C3%AAu&aq=f&oq=Lu%E1%BA%ADt+c%E1%BB%A7a+VN+khi+%C4%91%E1%BB%8Bnh+c%C6%B0+th%C3%AC+ch%E1%BB%89+%C4%91u%E1%BB%A3c+ph%C3%A9p+mang+ra+n%C6%B0%E1%BB%9Bc+ngo%C3%A0i+bao+nhi%C3%AAu&aqs=chrome.0.57.3823j0&sourceid=chrome&ie=UTF-8
Hình như mang thoải mái, nhưng trên 5k $ hay 0.3 kg vàng thì phải khai báo.btpaul nói:em search thử thì về cơ bản là được đó bác SuSubaruLover nói:Luật của VN khi định cư thì chỉ đuợc phép mang ra nước ngoài 7.5K USD.
https://www.google.com.vn/search?q=Lu%E1%BA%ADt+c%E1%BB%A7a+VN+khi+%C4%91%E1%BB%8Bnh+c%C6%B0+th%C3%AC+ch%E1%BB%89+%C4%91u%E1%BB%A3c+ph%C3%A9p+mang+ra+n%C6%B0%E1%BB%9Bc+ngo%C3%A0i+bao+nhi%C3%AAu&aq=f&oq=Lu%E1%BA%ADt+c%E1%BB%A7a+VN+khi+%C4%91%E1%BB%8Bnh+c%C6%B0+th%C3%AC+ch%E1%BB%89+%C4%91u%E1%BB%A3c+ph%C3%A9p+mang+ra+n%C6%B0%E1%BB%9Bc+ngo%C3%A0i+bao+nhi%C3%AAu&aqs=chrome.0.57.3823j0&sourceid=chrome&ie=UTF-8
Thanks bác phản hồi chi tiết.SubaruLover nói:dawmgoodman ® nói:Em tranh luận cho vui thôi nhé chứ k bảo bác sai hén.SubaruLover nói:dawmgoodman ® nói:@Anh Già: ý bác SL là đại gia, thiếu gia sang bên đó chỉ bằng lao động phổ thông, tức là đánh đổi lớn mà.
@SL: Ý bác đại gia vác bao nhiêu tiền sang thì 2 năm đầu cũng k bằng bác bây giờ?
Đúng, có những thứ vô hình không thể đong bằng tiền trong 2 năm đầu (sau đó họ sẽ bỏ xa tôi):
- Hưu trí
- Bảo hiểm sức khoẻ
- Điểm tín nhiệm (credit)
- Nhiều thứ khác
Cho nên, so sánh cuộc sống ở Mỹ, không chỉ có một đống tiền mà còn có nhiều thứ khác.
Những thứ bác liệt kê thì người mang nhiều tiền hơn bác vẫn có được vì:
--Họ có tiền để tự trả lương hưu cho mình. Hoặc nếu họ có trình độ được đi làm việc tốt hơn trong chừng 1 năm sau, mức mua bảo hiểm cao hơn gấp đôi, thì hưu trí của họ sẽ vượt bác.
--Bảo hiểm cũng mua được bằng tiền.
--Điểm tín nhiệm cũng căn cứ trên tài sản. Mỹ rất thực tế, nếu 1 người mang 5 triệu USD sang thì credit sẽ cao hơn mang 500k.
--Các thứ khác thì đa số có thể có được bằng tiền, hoặc nhiều tiền. Còn khi họ đặt được chân sang Mỹ theo diện nhập cư, ngay thời điểm đó họ đã "bình đẳng" với bác về các thứ khác k mua được bằng xèn...
Bạn cứ tranh luận vui hoặc nghiêm túc thì tôi vui vì ít ra có bạn cùng trao đổi
- Tự trả luơng -> đúng và sai và sai sai đúng đúng -> tôi không nói tiếp vì nó khá phức tạp
- Bảo hiểm của tôi, tôi chỉ trả 5%, hãng trả 95%. Mỗi 2 tuần tôi đóng 50, hãng đóng 950. Vì hãng mua chung cho cả đám cả hãng nên 2000/tháng là rẻ . Nếu mua lẻ ở ngoài thì phải đóng 4000/tháng là ít nếu policy y như tôi có. Vì thế, với số tiền 500K, nếu 2 năm đầu tiên khó kiếm việc, chỉ làm business thì số tiền mua bảo hiểm (với policy y như tôi) với điều kiện y như tôi thì ngốn biết bao tiền .
- Điểm tín nhiệm không dựa trên số tiền bạn có mà dựa vào công thức phức tạp . Cái chính yếu là bạn vay bao nhiêu và trả có đúng hay không (trả hoá đơn điện cũng là dùng truớc trả sau). Mới qua không bao giờ mua được điểm tín nhiệm cho dù có được tỉ đô . Cách đây khoảng 15 năm, Bill Gates lên tivi trong một talk show nói rằng điểm tín nhiệm của ông thua một người nghèo có tín nhiệm vì ông không có vay gì cả . Ai cũng ngạc nhiên và ông nói điểm của ông ra . Cho dù ông là tỷ phú nhưng điểm tín nhiệm khá thấp . Điểm tín nhiệm không phụ thuộc vào giàu nghèo, mà phụ thuộc vào "tín và nhiệm" của con người đó . Ví dụ như đạo đức vậy . Không phải giàu, có tiền mới có đạo đức hơn kẻ nghèo hèn . Điểm tín nhiệm của tổng thống Obama thấp hơn tôi vì lúc truớc ông Obama khi nói chuyện với đám nghèo thì ông có nói ra điểm tín nhiệm của ông để ông nhấn mạnh rằng sống ở đời cần "tín nhiệm" cho dù là hạng nguời nào . Nếu Obama làm nước Mỹ tụt hậu nghiêm trọng thì điểm tín nhiệm của ông sẽ bị rớt thê thảm hơn (nhưng cuộc sống của ông chắc chắn hơn tôi xa lắc xa lơ).
- Hưu trí (401K) cũng là một quá trình tích tụ . Kẻ nghèo như tôi khi già phụ thuộc vào hưu . Tôi làm 19 năm, thì 401 tích luỹ rất nhiều vì cứ 1 USD bỏ vào 401K thì hãng cho 1 USD. 401K của tôi hàng năm lãi được 5%. Cho dù nguời qua có 1 triệu USD thì không thể mua đuợc 401K như tôi trong 2 năm đầu .
- Có nhiều thứ trong 2 năm đầu tiên định cư ở Mỹ không mua đuợc bằng tiền, cho dù la` Obama hay Bill.
Dĩ nhiên, các bạn ở VN, và một số ở Mỹ và Canada không đồng ý với tôi -> chuyện thuờng tình
Tóm lại, đừng có nghĩ là có tiền sẽ mua được nhiều thứ . <span style=""color: #ff0000;"">[style="color: #0000ff;"]Tiền chỉ mua được vật chất</span>, không mua được "tín nhiệm", "sức khoẻ", và "cuộc sống" [/style]
Vụ điểm tín nhiệm bác nói chắc nó tính khác thiệt, chứ k như mấy cái AAA, AA+, AB, AAB gì đó...của từng quốc gia như em nghĩ nhỉ? có cả yếu tố đạo đức...trong đó nữa. Vì e thấy khi Mẽo bầu cử, thường hay chọn những người giàu có vì hệ số tín nhiệm họ cao, ít nhất về tài chính. Mà nếu Mỹ hệ thống pháp luật tốt, kiểm soát được nguồn gốc đồng tiền làm ra thì đúng là người nào làm được nhiều tiền thì k chỉ có giỏi mà còn tuân thủ pháp luật tốt...Mà em nghĩ ai tuân thủ pháp luật thì tuyệt đại đa số đạo đức cũng...tốt .
Còn về chỗ xanh xanh thì đồng ý với bác, vì tiền chỉ là vật trung gian để trao đổi. Tuy nhiên phần đo đỏ thì có chút chưa thống nhất vì nếu k có đầy đủ vật chất thì cũng khó lấy được "tín nhiệm", "sức khoẻ", "cuộc sống" hay thậm chí "tinh thần" lắm. Cứ thử nhìn người đầy đủ và người thiếu thốn thì thấy. Cùng lắm người "thiếu thốn" vẫn còn được chút "tinh thần" nếu họ là người lạc quan, và nhu cầu vật chất không lớn lắm.
Cũng vì k có "tiền" mà 1 bộ phận k nhỏ đành phải trả "nghiệp" tại chỗ thay vì từ NN đó nhẻ?
@Bác Subaru:
Khi đi định cư thì Việt Nam không giới hạn tiền chuyển đi, miễn sao mình có giấy tờ chứng minh nguồn tiền, thí dụ như bán được 10 căn nhà với tổng số 1000 tỷ đồng. Bác chưa có kinh nghiệm này, đừng có cải
Sau khi hạ cánh xuống Canada (Mỹ thì em không biết), vô ngân hàng mở tài khoản buổi sáng, buổi chiều là đi mua xe hơi rút cheque ký cái rẹt. Ai nói 3 tháng với 3 năm?
@Bác Đau Gút Man:
Bác Subaru giải thích về điểm tín nhiệm đúng đó, nhưng vì bác ấy dịch Anh-Việt sát quá thành ra bị hơi lố. Cái Credit History của mỗi người dân được tạo nên từ lúc họ đi làm ra tiền, vì lúc đó mới có khả năng trả nợ. Một sinh viên khi bắt đầu đi làm thêm là đã bị tụi ngân hàng dụ cho xài credit card, xài trước trả sau, đúng hạn 20 ngày thì không bị tiền lãi, quá hạn thì mới bị, nhưng tụi tây ít có đứa nào đúng hạn. Ban đầu Credit của nó coi như bằng 0, do đó ngân hàng cho limit của card là $50 thôi, sau 3 tháng thấy thằng này đúng hạn, dù không trả nhiều nhưng vẫn đạt mức minimum (chừng $10 mỗi lần trả, cái này sẽ nói thêm sau) thì nó vẫn có điểm Credit, vậy tăng limit cho nó lên $100. Đến khi ra trường thì anh ta đã có một Credit History rất "gút", nếu cứ trả nợ đều đặn đúng hạn. Điểm Credit không liên quan đến số tiền nợ nhiều hay ít.
Đó là mới chỉ credit card. Khi mình mở tài khoản ngân hàng thì nhà bank sẽ cho một giới hạn tiền mà mình có thể mượn, gọi là Credit Line. Nếu là anh sinh viê kia đã có Credit History tốt thì bank sẽ cho anh ta Credit Line là $10,000, dĩ nhiên là cũng phải trả đúng hạn mỗi tháng, lãi suất theo thỏa thuận. Còn người di dân chưa có History thì sao, bank sẽ dòm vô account của mình coi có nhiêu tiền trong đó, rồi họ cũng cấp Credit Line và credit card cho mình, vì chắc là sẽ không bị quỵt
Hầu hết những di dân mới sang đều không nắm được vấn đề này, khi đi mua điện thoại thì nó đòi credit card (để nó kiểm tra credit history), đưa tiền mặt nó không bán, tới ngân hàng xin làm credit card thì nó không cho vì điểm Credit bằng 0. Tụi sinh viên cũng bắt đầu từ 0 nhưng nó chỉ cần limit là $50 lúc đó thôi, còn di dân như mình thì $50 làm được cái gì. Bởi vậy có một giải pháp là mình deposit $1000 vô cho nó giữ, xong rồi credit card limit là $1000 đúng bằng số tiền của mình, cứ vậy vừa xài vừa trả để gầy dựng Credit, mặc dù là tiền của mình Chừng 1 năm thôi là điểm credit mình có rồi, tự nó sẽ tháo $1000 đó ra trả lại cho mình.
Nói chung là Credit History cũng không dính dáng tới đạo đức. Then chốt là trả nợ đúng hẹn.
Khi đi định cư thì Việt Nam không giới hạn tiền chuyển đi, miễn sao mình có giấy tờ chứng minh nguồn tiền, thí dụ như bán được 10 căn nhà với tổng số 1000 tỷ đồng. Bác chưa có kinh nghiệm này, đừng có cải
Sau khi hạ cánh xuống Canada (Mỹ thì em không biết), vô ngân hàng mở tài khoản buổi sáng, buổi chiều là đi mua xe hơi rút cheque ký cái rẹt. Ai nói 3 tháng với 3 năm?
@Bác Đau Gút Man:
Bác Subaru giải thích về điểm tín nhiệm đúng đó, nhưng vì bác ấy dịch Anh-Việt sát quá thành ra bị hơi lố. Cái Credit History của mỗi người dân được tạo nên từ lúc họ đi làm ra tiền, vì lúc đó mới có khả năng trả nợ. Một sinh viên khi bắt đầu đi làm thêm là đã bị tụi ngân hàng dụ cho xài credit card, xài trước trả sau, đúng hạn 20 ngày thì không bị tiền lãi, quá hạn thì mới bị, nhưng tụi tây ít có đứa nào đúng hạn. Ban đầu Credit của nó coi như bằng 0, do đó ngân hàng cho limit của card là $50 thôi, sau 3 tháng thấy thằng này đúng hạn, dù không trả nhiều nhưng vẫn đạt mức minimum (chừng $10 mỗi lần trả, cái này sẽ nói thêm sau) thì nó vẫn có điểm Credit, vậy tăng limit cho nó lên $100. Đến khi ra trường thì anh ta đã có một Credit History rất "gút", nếu cứ trả nợ đều đặn đúng hạn. Điểm Credit không liên quan đến số tiền nợ nhiều hay ít.
Đó là mới chỉ credit card. Khi mình mở tài khoản ngân hàng thì nhà bank sẽ cho một giới hạn tiền mà mình có thể mượn, gọi là Credit Line. Nếu là anh sinh viê kia đã có Credit History tốt thì bank sẽ cho anh ta Credit Line là $10,000, dĩ nhiên là cũng phải trả đúng hạn mỗi tháng, lãi suất theo thỏa thuận. Còn người di dân chưa có History thì sao, bank sẽ dòm vô account của mình coi có nhiêu tiền trong đó, rồi họ cũng cấp Credit Line và credit card cho mình, vì chắc là sẽ không bị quỵt
Hầu hết những di dân mới sang đều không nắm được vấn đề này, khi đi mua điện thoại thì nó đòi credit card (để nó kiểm tra credit history), đưa tiền mặt nó không bán, tới ngân hàng xin làm credit card thì nó không cho vì điểm Credit bằng 0. Tụi sinh viên cũng bắt đầu từ 0 nhưng nó chỉ cần limit là $50 lúc đó thôi, còn di dân như mình thì $50 làm được cái gì. Bởi vậy có một giải pháp là mình deposit $1000 vô cho nó giữ, xong rồi credit card limit là $1000 đúng bằng số tiền của mình, cứ vậy vừa xài vừa trả để gầy dựng Credit, mặc dù là tiền của mình Chừng 1 năm thôi là điểm credit mình có rồi, tự nó sẽ tháo $1000 đó ra trả lại cho mình.
Nói chung là Credit History cũng không dính dáng tới đạo đức. Then chốt là trả nợ đúng hẹn.
Thanks bác đã cho nhiều thông tin rất hay.PMC nói:@Bác Đau Gút Man:
Còn người di dân chưa có History thì sao, bank sẽ dòm vô account của mình coi có nhiêu tiền trong đó, rồi họ cũng cấp Credit Line và credit card cho mình, vì chắc là sẽ không bị quỵt
Còn ý em tranh luận với bác SB chính là phần bác đưa ra e chừa lại phía trên đó. Tức là mình chưa có credit history nhưng mình có xèng trong tài khoản, hiện công việc tốt, thu nhập OK thì người ta vẫn có thể cấp credit line và credit card cho mình theo số tiền và thu nhập hiện có. Như Bill Gates đi vay chắc nó cho ngay, hehe.
Vậy thì bác SB nói có giàu mấy thì cũng k có "credit history" được như bác là đúng òi. Nhưng credit line thì chưa chắc họ thua.
Ôi "Mùa Xuân đến từ những giếng dầu của em".. Năm 2012 mà xuất khẩu dầu hỏa có dưới 1 tỷ thôi ha bác, thua xa kiều hối và dưới cả lượng ngoại tệ do khách du lịch vào VN kể cả VKSubaruLover nói:Paul:
Luật của VN khi định cư thì chỉ đuợc phép mang ra nước ngoài 7.5K USD. Nếu du lịch hay thông thường thì 5K.
Nước nào cũng có giới hạn chuyển tài sản và tiền tệ ra nước ngoài
Tôi chỉ nói vùng trắng theo luật, còn "có cách", "tìm cách",... tôi không muốn nói đến vì ai ai cũng biết .
VN không có đồng tiền chuyển đổi ngoại tệ cho nên chảy máu ngoại tệ là đáng sợ . Ngoại tệ kiếm được trong vùng trắng năm 2012: kiều hối (khoảng 8 tỷ USD), xuất khẩu lao động (5 tỷ USD), du lịch (kể cả VK) vào VN (khoảng 1 tỷ USD), lao động gia công (2 tỷ USD), xuất khẩu dầu hoả (dưới 1 tỷ USD), xuất khẩu hàng hoá + nông lâm ngư phẩm ($4 tỷ USD), ...
Mỹ và Canada cũng có giới hạn di chuyển tiền tề và tài sản, tôi không muốn nói giới hạn ra đây. Chỉ nói VN qua Mỹ thôi .
grenade nói:Ôi "Mùa Xuân đến từ những giếng dầu của em".. Năm 2012 mà xuất khẩu dầu hỏa có dưới 1 tỷ thôi ha bác, thua xa kiều hối và dưới cả lượng ngoại tệ do khách du lịch vào VN kể cả VKSubaruLover nói:Paul:
Luật của VN khi định cư thì chỉ đuợc phép mang ra nước ngoài 7.5K USD. Nếu du lịch hay thông thường thì 5K.
Nước nào cũng có giới hạn chuyển tài sản và tiền tệ ra nước ngoài
Tôi chỉ nói vùng trắng theo luật, còn "có cách", "tìm cách",... tôi không muốn nói đến vì ai ai cũng biết .
VN không có đồng tiền chuyển đổi ngoại tệ cho nên chảy máu ngoại tệ là đáng sợ . Ngoại tệ kiếm được trong vùng trắng năm 2012: kiều hối (khoảng 8 tỷ USD), xuất khẩu lao động (5 tỷ USD), du lịch (kể cả VK) vào VN (khoảng 1 tỷ USD), lao động gia công (2 tỷ USD), xuất khẩu dầu hoả (dưới 1 tỷ USD), xuất khẩu hàng hoá + nông lâm ngư phẩm ($4 tỷ USD), ...
Mỹ và Canada cũng có giới hạn di chuyển tiền tề và tài sản, tôi không muốn nói giới hạn ra đây. Chỉ nói VN qua Mỹ thôi .
Hehe, cụ ấy lộn, nhưng lỗi nhỏ mà, có liên quan gì tới chủ đề đâu.
grenade nói:vậy con số đúng của xuất khẩu dầu hỏa cua VN là bao nhieu bác Tide? cái Dung Quất ai củng biết là chẳng mấy hiệu quả rùi
Tùy năm, nhưng trong khoảng 8-10 tỉ.