Z2Z
Hạng B1
21/10/09
83
0
0
Re: La vita è bella/ Life is beautiful/ Cuộc sống tươi đẹp

Em ghi cái tựa, Để em chạy đi mua về xem. Down hết nhiêu đây chắc cháy modem
bash.gif
 
Hạng B2
24/9/06
416
2
18
Re: La vita è bella/ Life is beautiful/ Cuộc sống tươi đẹp

em đã xem "life is beautiful" chắc cũng phải ngót nghét chục lần mà vẫn chưa chán. Chưa thấy ông bố nào tuyệt vời như thế :x
 
Hạng B2
24/9/06
416
2
18
Re: La vita è bella/ Life is beautiful/ Cuộc sống tươi đẹp

Em mới nhớ ra 1 film nữa xem cũng lâu rồi và khá hay. Cũng thuộc thể loại action nhưng có thêm cả hài hước nữa và cũng vẫn là câu chuỵện cũng xoay quanh giữa người cha và con gái. Mời các bác!!

Wasabi

Đạo diễn : Gerard Pires
Diễn viên : Jean Reno
Sản xuất : Canal+
Kịch bản : Luc Besson
Thể loại : Hành động, Hài
Xuất bản : 2001


Taken - cưỡng đọat, film hay!!!


Nội dung:

Bị ép nghỉ việc 2 tháng vì thói quen sử dụng vũ lực trong công việc, một cảnh sát ở Paris tranh thủ tới Tokyo để dự đám tang người yêu cũ. Ngoài số tiền lớn và một cô con gái, người phụ nữ bạc mệnh kia còn để lại cho anh những rắc rối với bọn Yakuza.

Phim mở màn với cảnh một phụ nữ nhảy như điên dại trong một hộp đêm ở Paris. Màn lắc lư cuồng dại chấm dứt khi cô nàng nhận một cú đấm trời giáng của Hubert Fiorentini (Jean Reno), một sĩ quan cảnh sát. Anh kéo ả ra ngoài sau khi còng tay, đồng thời hạ gục những gã thanh niên muốn giải cứu cô nàng thác loạn. Thật không may là trong đám thanh niên ấy có cả con trai của người đứng đầu lực lượng cảnh sát thành phố.

Hubert Fiorentini không thể nhớ nổi anh đã bị sếp chửi rủa bao nhiêu lần vì thói quen hành xử với bọn côn đồ theo luật rừng. Trung thực, nhiệt tình, có trách nhiệm với công việc, lập nhiều công trạng hiển hách nhưng chỉ vì thích sử dụng vũ lực mà Hubert trở thành cái gai của Sở cảnh sát. Sau khi biết con trai ngài cảnh sát trưởng phải "an dưỡng" hơn hai tháng trong bệnh viện, sếp khuyên anh biến đi đâu đó để cảnh sát trưởng đỡ ngứa mắt.

Đúng lúc đó, Hubert nhận được tin Miko, nữ điệp viên người Nhật Bản mà anh từng yêu thương, qua đời ở Tokyo. Anh gặp Miko cách đây 19 năm trên xứ sở hoa anh đào, nhưng vì công việc nên cả hai không thể sống trọn đời bên nhau. Tạm biệt cô bạn gái xinh đẹp, viên sĩ quan cảnh sát lên đường tới Tokyo. Tại đây, luật sư của Miko cho biết cô để lại toàn bộ gia sản cho anh.

Trong di chúc, Miko yêu cầu anh tiếp tục nuôi dạy Yumi - đứa con gái ương ngạnh, ham chơi. Hubert bàng hoàng hơn khi biết con bé mới vào tù vì tội đánh nhau với cảnh sát. Anh thông báo với Yumi rằng anh sẽ thực hiện quyền giám hộ đối với cô bé cho tới khi nó đến tuổi trưởng thành (ở Nhật Bản là 20 tuổi). Cam kết này đồng nghĩa với việc, Hubert chỉ có trách nhiệm với con bé trong đúng 2 ngày. Về sau anh nhận ra Yumi chính là đứa con chung của anh với Miko, nhưng quyết định không nói sự thật cho cô bé. Yumi tin cô là kết quả của một vụ cưỡng hiếp mà trong đó mẹ cô là nạn nhân.

Một số bằng chứng cho thấy cái chết của Miko có nhiều điểm bất thường. Hubert phát hiện Miko từng đánh cắp một khoản tiền của bọn Yakuza và số tiền đó sẽ thuộc về Yumi khi nó tới tuổi trưởng thành. Vì thế, Yumi đương nhiên trở thành mục tiêu săn đuổi của bọn xã hội đen. Với sự giúp đỡ của Momo, một cựu tình báo từng làm việc cùng anh và đang sống ở Tokyo, Hubert vừa bảo vệ con gái, vừa điều tra cái chết của Miko. Khi anh sắp lần ra chân tướng sự việc thì bọn Yakuza bắt cóc Yumi. Trong cuộc đối đầu trực tiếp với chúng, viên cảnh sát buộc phải sử dụng luật rừng, nhưng liệu điều đó có giúp anh cứu được con? Yumi sẽ đối xử với bố thế nào sau hàng loạt biến cố?


http://www.mediafire.com/download.php?y0eq0fzmjcz
http://www.mediafire.com/download.php?qnk4kkn5cgy
http://www.mediafire.com/download.php?itncme5y5ma
http://www.mediafire.com/download.php?vzw545edywd
http://www.mediafire.com/download.php?iwfdnq4zrgn
http://www.mediafire.com/download.php?5j3ym4uzftn
http://www.mediafire.com/download.php?jnwz3mdx3im

Pass unlock: danngoaidao_vns
Pass unrar: danngoaidao_Vnsharing.net
 
Last edited by a moderator:
Hạng F
5/3/05
8.716
76.917
113
đây
Re: La vita è bella/ Life is beautiful/ Cuộc sống tươi đẹp

Taken em khoái nhất lúc ông già vờ hỏi từng thằng quanh bàn để nghe giọng và... bụp :D

khoái nhất khoản trước đó, lão bốc phét "mỗi lần thay đổi góc nhìn vệ tinh để theo dõi chúng mày tốn kém lắm" (nên xin đểu thêm ít tiền bảo kê) thì thằng cu đứng cạnh cửa sổ lấp tức ngó... lên trời... chắc kiếm vệ tinh :D, film nước ngoài có mấy tiểu tiết gây hài thú vị, không trơ tráo như film nhà mình
 
Hạng D
25/7/05
2.875
22
38
Re: La vita è bella/ Life is beautiful/ Cuộc sống tươi đẹp

Trước đây em có coi 1 phim Mỹ về câu chuyện người cha hy sinh cuộc sống cá nhân để trở thành đôi chân riêng cho đứa con bị bại liệt, 2 cha con cùng nhau tập luyện & tham gia giải Marathon...

Bác nào biết tựa không?

Hình như phim được xây dựng trên câu chuyện có thật bên dưới
runningtime.jpg


"Mọi người đều cho rằng tôi không thể làm được gì, nhưng cha mẹ tôi không nghĩ thế, họ tin ở tôi, và chúng tôi đã chứng minh cho mọi người thấy rằng họ đã nhầm khi nghĩ như thế.” Đó là một câu chuyện khó tin, nhưng có thật: một người liệt toàn thân ngồi xe lăn nhưng có thể thi đấu đủ các môn, từ marathon đến ba môn phối hợp, và thậm chí cả những cuộc tranh tài thể thao khắc nghiệt vốn chỉ dành cho những vận động viên có sức khỏe siêu hạng.
Anh luôn về đích và bỏ lại phía sau hơn một nửa số vận động viên khác trong cuộc đua. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ làm cho đám đông khán giả thán phục đến lặng người.

Rick Hoyt đã từng cán đích 631 lần như thế trong suốt 20 năm qua, và hầu như anh luôn nằm trong nhóm năm mươi phần trăm những người về đầu, chưa kể đôi lần anh đoạt chức vô địch. Tuy nhiên, anh không bao giờ về đích một mình vì lúc nào cũng vậy, sát bên anh là người đồng đội chí cốt, Dick Hoyt, cha anh.

Mọi người nói rằng những gì Dick làm được thật phi thường. Người ta thường nhìn thấy hình ảnh một người đàn ông trung niên vừa chạy vừa đẩy một người khác ngồi trong xe lăn, hoặc gò lưng đạp xe kéo theo một chiếc xe lăn lên dốc xuống đồi, hay vừa bơi vừa kéo một người khuyết tật cùng chinh phục 3 km đường đua xanh và còn nhiều chuyện hơn thế nữa. Gia đình Hoyt đã quen thuộc với những hình ảnh đó. Và, họ có thể biến những cái không thể thành có thể.

Khi Rick chào đời năm 1962, các bác sĩ nói với Dick và Judy, cha mẹ anh, rằng đứa bé sẽ chẳng mang lại điều gì tốt đẹp cho họ ngoài sự đau buồn và khuyên họ nên gởi Rick vào trại trẻ mồ côi. Bị liệt toàn thân do bại não, Rick chỉ có thể sống đời sống thực vật. Có lẽ con trai họ không bao giờ có thể hòa nhập được với cộng đồng.

Gia đình Hoyt bỏ ngoài tai lời khuyên của bác sĩ và đem con trai họ về North Reading, bang Massachusetts. Dick và Judy quyết định nuôi dưỡng con trai họ như mọi đứa trẻ bình thường khác. Vào thời đó, các chuyên gia không biết nhiều về chứng bại não và do đó họ cũng không chắc chắn lắm về tình trạng của Rick. Việc phải sống cùng với trẻ tàn tật là điều hầu như nằm ngoài mong đợi của hầu hết các bậc phụ huynh. Nhưng gia đình Hoyt là một ngoại lệ. Họ muốn chứng tỏ “tình trạng khuyết tật” thuần túy chỉ là một thử thách cần phải chinh phục, chứ không phải là những rào cản không thể vượt qua.

Cách giao tiếp duy nhất với mọi người mà Rick có thể thực hiện là gật đầu để biểu lộ sự đồng tình hoặc lắc đầu chỉ sự phản đối. Các chuyên gia y tế bảo rằng anh không thể nói được. Gia đình Hoyt lại có niềm tin ngược lại và họ đã tặng 5.000 đô la cho trường Đại học Tufts để nghiên cứu thiết bị hỗ trợ giao tiếp dành cho người không có khả năng nói bình thường. Khi Rick 12 tuổi, thiết bị này đã sẵn sàng đưa vào thử nghiệm. Các kỹ sư của Đại học Tufts và cả gia đình Hoyt hồi hộp vây quanh Rick chờ đợi những câu nói đầu tiên của cậu. Rick dùng đầu để điều khiển công tắc điện và cuối cùng cũng lắp ghép được thành câu: “Giống con gấu quá!”.

“Chúng tôi cùng bật cười trong hạnh phúc”, Dick nói, “bởi vì điều đó đã xác nhận những gì chúng tôi hằng tin tưởng - Rick có tư duy lành mạnh và tích cực - và cả óc khôi hài nữa.”
Vì Rick sớm bộc lộ sự yêu thích thể thao, cả gia đình thường đưa cậu đi câu cá, đua thuyền, và thậm chí là leo núi bằng cách mang cậu sau lưng. Mọi người trong gia đình được dịp nhận biết khuynh hướng thích mạo hiểm, thử thách ở cậu, đồng thời thấy rõ một con người bình thường với một đầu óc bình thường, có những nhu cầu như mọi người khác - cả những niềm hy vọng và ao ước được mọi người tôn trọng - trong thân thể hầu như không cử động được của Rick.
Thiết bị giao tiếp hỗ tương đóng vai trò then chốt giúp Rick bày tỏ ý tưởng cá nhân và những quan tâm của cậu cùng những thắc mắc thể hiện một tư chất thông minh. Tuy nhiên các trường học không dám nhận Rick bởi cậu không thể tự bước đi, không thể tự ăn uống hoặc mở miệng nói chuyện. Năm 14 tuổi, do khả năng ‘nói’ thông qua thiết bị hỗ trợ ngày càng phát triển và đạo luật mới nhằm đảm bảo cho mọi trẻ em đều được đến trường, cuối cùng Rick cũng được vào trung học, nơi có những trang thiết bị hỗ trợ đặc biệt có thể giúp cậu tự xoay xở trong mọi sinh hoạt. Chính trong quãng thời gian này, Rick cảm thấy yêu thích môn điền kinh.

Vào năm 1977, khi Rick được 15 tuổi, tình cờ cậu nghe nói về cuộc thi marathon năm dặm sắp được tổ chức để quyên góp cho một sinh viên bị tai nạn xe hơi. Rick thổ lộ với cha ý muốn tham gia để giúp đỡ cậu sinh viên nọ. Thoạt tiên cha cậu rất bất ngờ với đề nghị của con mình. “Tôi nghĩ, mình đã bốn mươi tuổi và thỉnh thoảng mới chạy bộ chút ít nên không thể nói tôi là một vận động viên điền kinh nghiệp dư được. Điều làm tôi lo nhất là làm sao tôi có thể vừa chạy vừa đẩy Rick trên chiếc xe lăn của nó. Nhưng tôi biết đây là cơ hội có ý nghĩa vô cùng lớn đối với con trai tôi nên tôi bảo Rick: “Được rồi, chúng ta sẽ đăng ký!”.

Sau khi cuộc đua kết thúc, Dick ê ẩm cả người và hầu như không thể nhấc nổi tay chân trong suốt hai tuần liền sau đó. Nhưng vào một đêm nọ, trong khi Dick đang xoa bóp những chỗ bị đau bằng thuốc Epsom thì Rick về đến nhà, cậu đưa ra một thông điệp làm thay đổi cả cuộc đời Dick: “Cha à, khi chạy cùng cha, con cảm thấy như mình không phải là người tàn tật gì cả”. Sau cùng thì Rick cũng đã tìm thấy điều có thể cho cậu cảm giác tự do bay bổng không gì sánh bằng. Lúc đó, Dick biết mình phải làm gì. Nếu Rick muốn trở thành vận động viên điền kinh và được thi đấu, Dick sẽ chắp đôi tay và đôi chân của mình để giúp con trai đạt được ước mơ. Nhưng để làm được như thế, Dick cần phải thiết kế lại một chiếc xe đẩy nhẹ hơn nhiều để giảm bớt sức nặng cho ông trên đường chạy.

Hai năm sau đó, chiếc xe mới được hoàn tất vào tháng chín năm 1979, lúc Rick và cha mình đăng ký tham gia một giải đấu marathon chính thức lần đầu tiên, một cuộc đua năm dặm ở Springfield, Massachusetts. Họ về đích thứ 150 trong tổng số 300 vận động viên. Sau đó, họ thi đấu ở nhiều thành phố khác nhau vào mỗi cuối tuần. Một trong những cuộc đua đó là giải Marathon Boston, một giải đấu nổi tiếng thế giới với đường đua tiêu chuẩn, dài 42,175km. Rick và cha cậu đăng ký ở nhóm vận động viên ngồi xe lăn, nơi có những vận động viên nhiều kinh nghiệm thi đấu trước đó. Đơn đăng ký của Rick bị từ chối bởi Rick không thể đua một mình. Nhưng cả gia đình Hoyt không chịu bỏ cuộc. Họ âm thầm tham dự cuộc đua, họ thay phiên nhau chạy sau xe của Rick để đẩy cậu. Chẳng có nhà tài trợ hay thành viên nào trong ban tổ chức biết đến sự có mặt của họ, nhưng khán giả dọc đường đua trong thành phố thì ai cũng biết, và họ đã nhiệt liệt reo hò cổ vũ gia đình Hoyt cho tới khi họ về đến đích. Trong số 7.400 vận động viên tham gia, gia đình nhà Hoyt nằm trong nhóm chín mươi phần trăm những người về đầu. Đây là một trong những cuộc đua marathon đầu tiên ở Boston mà họ tham gia và về đến đích.

Trong suốt những năm này, Rick cũng chứng tỏ mình còn hơn cả một vận động viên “đặc biệt”. Cậu lấy bằng tốt nghiệp của Đại học Boston và trở thành người khuyết tật bại não đầu tiên tốt nghiệp đại học.

Năm 1984, Dick trở thành một vận động viên điền kinh nổi tiếng và được mời tham dự các cuộc thi ba môn phối hợp (bơi, đạp xe, chạy bộ). Đó vốn là cuộc thi dành cho những người có sức khỏe tốt và dẻo dai nhưng ban tổ chức muốn Dick tham gia, và chỉ mình ông mà thôi, không có Rick. Ông từ chối. Năm kế tiếp, họ lại đưa ra lời mời tương tự, nhưng một lần nữa ông lại từ chối nếu không có con trai của mình cùng tham gia. Dick nói với các nhà tổ chức, “Rick chính là lý do tôi tham gia các cuộc thi này; tôi không muốn thi đấu một mình. Rick là động lực thúc đẩy tôi. Hơn nữa, nếu không có Rick, tôi không biết phải làm gì với hai cánh tay của mình”.

Sau cùng, ban tổ chức đồng ý để Rick tham gia nếu Dick có thể trang bị một thiết bị thi đấu an toàn cho cả hai. Dick cũng chẳng thèm bận tâm khi con trai mình không biết bơi, cũng chẳng biết đạp xe kể từ năm lên sáu tuổi. Sau những gì mà con trai ông đạt được, những khó khăn ấy chừng như chẳng đáng kể gì.

Dick bắt đầu huấn luyện và thiết kế một thiết bị có thể giúp ông kéo Rick theo dưới nước cũng như trên bộ. Chiếc xe đạp nặng 29 kg, Rick 44 kg, và Dick 84 kg - tổng cộng 157 kg, cả khối lượng này sẽ lên đèo xuống dốc, vượt qua những rào cản thể chất và tinh thần một cách không ngừng nghỉ. Rick và Dick đã hoàn tất cuộc thi ba môn phối hợp lần đó và cả những lần khác mà họ từng tham dự, với thành tích nằm trong số năm mươi phần trăm những người về đầu.

Trong suốt quá trình thi đấu, Dick nghiệm ra rằng “Không có gì không thể vượt qua nếu mọi người biết làm việc cùng nhau”. Dick đã nghĩ đúng. Hai cha con họ đã cùng nhau trải qua những cuộc đua nổi tiếng chỉ dành cho những người có sức khỏe tốt. Những cuộc đua mà mọi người chỉ riêng nghĩ làm sao để sống còn đã là một niềm hạnh phúc lớn - bơi một mạch 3,8 km, đạp xe 179 km và chạy 42 km đường trường. Rick đi học cả tuần, còn Dick thì tự luyện tập. Mỗi ngày ông bơi khoảng 3 km, chạy 13 km, và đạp xe từ 50 - 60 km cùng chiếc xe lăn thi đấu trong đó có khối bê tông 45 kg. Dick và con trai mình đã cùng thi đấu và về đích bốn cuộc thi ba môn phối hợp như thế.

Họ cũng từng đạp xe từ Los Angeles tới Boston, với quãng đường 6.000 km trong suốt 45 ngày không nghỉ. Sau khi hoàn tất cuộc đua marathon Boston lần thứ 15, cuộc đua mà họ đã bị từ chối vào năm 1981 khi lần đầu tiên đăng ký tham gia, họ đã được tôn vinh như những Anh hùng của nước Mỹ nhân kỷ niệm lần thứ 100 môn marathon.

Dick vẫn khăng khăng rằng chính con trai mình mới là vận động viên điền kinh, chứ không phải ông. “Tôi không biết phải giải thích thế nào, nhưng mỗi khi đứng đằng sau chiếc xe lăn của con trai, tôi cảm thấy lâng lâng khó tả. Rick là cỗ máy hoạt động của cả hai chúng tôi. Tôi cho Rick mượn thân thể mình, nhưng chính tinh thần của Rick mới là động cơ thúc đẩy chúng tôi tiến về phía trước.”

Rick và Dick đã thi đấu cùng nhau suốt 20 năm và có thể nói, thứ hạng trong mỗi cuộc đua không quan trọng đối với họ. Nhưng vào những khoảnh khắc họ bước vào vạch xuất phát, mỗi cuộc đua đã là một chiến thắng vĩ đại đối với họ.

DICK HOYT - RICK HOYT
 
Last edited by a moderator:
Hạng D
23/10/04
2.240
2.161
113
Re: La vita è bella/ Life is beautiful/ Cuộc sống tươi đẹp

tuanle nói:
Taken em khoái nhất lúc ông già vờ hỏi từng thằng quanh bàn để nghe giọng và... bụp :D

khoái nhất khoản trước đó, lão bốc phét "mỗi lần thay đổi góc nhìn vệ tinh để theo dõi chúng mày tốn kém lắm" (nên xin đểu thêm ít tiền bảo kê) thì thằng cu đứng cạnh cửa sổ lấp tức ngó... lên trời... chắc kiếm vệ tinh :D, film nước ngoài có mấy tiểu tiết gây hài thú vị, không trơ tráo như film nhà mình

Em cũng thích đoạn này, cái kiểu có tật giật mình, chột dạ ấy mà, đang ngồi trong nhà mà sợ vệ tinh nó dòm ???
 
Hạng B2
24/9/06
416
2
18
Re: La vita è bella/ Life is beautiful/ Cuộc sống tươi đẹp

tuanle nói:
Taken em khoái nhất lúc ông già vờ hỏi từng thằng quanh bàn để nghe giọng và... bụp :D

khoái nhất khoản trước đó, lão bốc phét "mỗi lần thay đổi góc nhìn vệ tinh để theo dõi chúng mày tốn kém lắm" (nên xin đểu thêm ít tiền bảo kê) thì thằng cu đứng cạnh cửa sổ lấp tức ngó... lên trời... chắc kiếm vệ tinh :D, film nước ngoài có mấy tiểu tiết gây hài thú vị, không trơ tráo như film nhà mình

e cũng nể cái đoạn đấy, vào ổ mafia mà nói như đúng rồi ^:)^
 
Hạng C
24/2/08
693
1.015
93
43
Re: La vita è bella/ Life is beautiful/ Cuộc sống tươi đẹp

tải về mà sao không xem đc vậy mấy bác?!
dùng total video player, MPC cũng không đc. bác nào chỉ e coi với!
 
Tập Lái
13/4/08
36
0
6
38
BH-ĐN
Re: La vita è bella/ Life is beautiful/ Cuộc sống tươi đẹp

Phim này hay lắm em củng vừa mới down lại về coi.Em có single link đây bác nào thích thì down.
http://letitbit.net/downl...0925227/taken.rar.html
À có bác nào thích phim gì yêu cầu em sẽ kiếm cho.
 
Last edited by a moderator: