Bác T phải cố gắng ăn thêm nhé! Ăn được gì thì ăn và cố gắng giảm hút thuốc để tăng cường sức đề kháng. Chúc bác giảm đau nhiều và sớm khoẻ hơn nhé!
vâng, cảm ơn các bác, em đang hết sức cố gắng cho dù có lúc cũng tưởng là mình kiệt sức mất rồi!
[:O]
cuối tuần BS mời lên đưa cho em một tờ giấy, kết quả kháng sinh đồ có sau 1 tuần cấy mẫu vi khuẩn.
cái con bác Tưởng đang phải chiến này thiệt tình là thứ dữ! nó kháng hầu hết các dòng kháng sinh hiện nay. em hỏi BS đó là do nó có sẵn trong tự nhiên đã lờn thuốc như vậy hay do ở trong người mình dùng ks không đúng mà tạo ra, bs bảo la do môi trường, và mỗi ngyaf con này cũng như mọi con khác đều luôn luôn biến đổi để kháng tiếp các chủng kháng sinh còn lại.
vậy thì càng khó khăn rồi... em cũng hoảng... nhưng sau khi hỏi điều dưỡng trưởng khoa ngoại là nguòi rất có kinh nghiệm với các loại nhiễm trùng, bác này bảo kháng sinh chỉ la hỗ trợ thôi, cái chính trong chống nhiễm trùng vẫn là sức đề kháng của cớ thể. mấy con vi khuẩn biến đổi thì hệ đề kháng cũng biến đổi để chống lại chúng, cho nên cùng căn bệnh, cùng chế độ điều trị, nhưng có người khỏi nguòi không... thế là trái banh lại quay về chân bác Tưởng, và nó là 1 vòng... trôn ốc
hóa trị=> suy giảm sức đề kháng=> nhiễm trùng => kháng sinh + tắng sức đề kháng=> chống nhiễm trùng => khỏi nhiễm trùng và đủ đk sức khỏe => hóa trị...
cứ như thế, quả là cam go...
[:O]
cuối tuần BS mời lên đưa cho em một tờ giấy, kết quả kháng sinh đồ có sau 1 tuần cấy mẫu vi khuẩn.
cái con bác Tưởng đang phải chiến này thiệt tình là thứ dữ! nó kháng hầu hết các dòng kháng sinh hiện nay. em hỏi BS đó là do nó có sẵn trong tự nhiên đã lờn thuốc như vậy hay do ở trong người mình dùng ks không đúng mà tạo ra, bs bảo la do môi trường, và mỗi ngyaf con này cũng như mọi con khác đều luôn luôn biến đổi để kháng tiếp các chủng kháng sinh còn lại.
vậy thì càng khó khăn rồi... em cũng hoảng... nhưng sau khi hỏi điều dưỡng trưởng khoa ngoại là nguòi rất có kinh nghiệm với các loại nhiễm trùng, bác này bảo kháng sinh chỉ la hỗ trợ thôi, cái chính trong chống nhiễm trùng vẫn là sức đề kháng của cớ thể. mấy con vi khuẩn biến đổi thì hệ đề kháng cũng biến đổi để chống lại chúng, cho nên cùng căn bệnh, cùng chế độ điều trị, nhưng có người khỏi nguòi không... thế là trái banh lại quay về chân bác Tưởng, và nó là 1 vòng... trôn ốc
hóa trị=> suy giảm sức đề kháng=> nhiễm trùng => kháng sinh + tắng sức đề kháng=> chống nhiễm trùng => khỏi nhiễm trùng và đủ đk sức khỏe => hóa trị...
cứ như thế, quả là cam go...
Má em ngày trước nằm ung bướu ,em biết rõ trung tâm ung bứu ngày đó như in trong lòng,mỗi dịp đi ngang nhìn vào chỗ lầu 2 bên tay phải,mà ứa nước mắt,bác tưởng nằm phía bên trái rồi,nhìn từ mặt tiền đi vào.cứ cuối tuần là có rất nhiều đoàn đi uỷ lạo,họ trao tận tay bệnh nhân với lời chúc sức khoẻ,em nghe má nói thế,bây giờ mình có chút của ăn của để thì đâu còn ba má để mà âu yếm,để được nghe tiếng dạy dỗ con mình,dẫu rằng mình đã bốn mươi mấy,vậy là nước mắt chảy xuống,chứ có bao giờ chảy lên đâu,ngày ấy đâu rồi..........ngày ấy đâu rồi.
Em chỉ biết nói lên chút tâm sự lòng mình,vậy mợ cố gắng lên mợ nhé!mặc dù mạng là ảo,nhưng tình thâm giao ngoài đời là thật và cũng nên thơ tình người lắm ,mấy ai hiểu được mình U. 40....U.50 mà lại quen nhau trên mạng,và đối đãi tốt với nhau như người nhà......vài hàng tâm sự với mợ.
Em chỉ biết nói lên chút tâm sự lòng mình,vậy mợ cố gắng lên mợ nhé!mặc dù mạng là ảo,nhưng tình thâm giao ngoài đời là thật và cũng nên thơ tình người lắm ,mấy ai hiểu được mình U. 40....U.50 mà lại quen nhau trên mạng,và đối đãi tốt với nhau như người nhà......vài hàng tâm sự với mợ.
Sư huynh tâm trạng dữ ta, ba em nằm săn sóc đặc biệt Chơ Rẩy 03 tháng, em hiểu.vantrung1957 nói:Má em ngày trước nằm ung bướu ,em biết rõ trung tâm ung bứu ngày đó như in trong lòng,mỗi dịp đi ngang nhìn vào chỗ lầu 2 bên tay phải,mà ứa nước mắt,bác tưởng nằm phía bên trái rồi,nhìn từ mặt tiền đi vào.cứ cuối tuần là có rất nhiều đoàn đi uỷ lạo,họ trao tận tay bệnh nhân với lời chúc sức khoẻ,em nghe má nói thế,bây giờ mình có chút của ăn của để thì đâu còn ba má để mà âu yếm,để được nghe tiếng dạy dỗ con mình,dẫu rằng mình đã bốn mươi mấy,vậy là nước mắt chảy xuống,chứ có bao giờ chảy lên đâu,ngày ấy đâu rồi..........ngày ấy đâu rồi.
Em chỉ biết nói lên chút tâm sự lòng mình,vậy mợ cố gắng lên mợ nhé!mặc dù mạng là ảo,nhưng tình thâm giao ngoài đời là thật và cũng nên thơ tình người lắm ,mấy ai hiểu được mình U. 40....U.50 mà lại quen nhau trên mạng,và đối đãi tốt với nhau như người nhà......vài hàng tâm sự với mợ.