E cũng đoán mang máng là bác nào, nhưng E nghĩ nó cũng ko quan trọng bởi chắc chắn là nó có thể đại diện cho lời muốn nói của tất cả các bà cả trong SFC 3 miền lần này.
Là Ông cả duy nhất của đoàn, E cũng có những cảm xúc trái ngược như vậy.
Câu chuyện bắt đầu từ khi chúng E tìm 1 chiếc xe thay thế chiếc civic đang chạy. Ưu tiên hang đầu vẫn là 1 chiếc Toyota nào đó cho nó “ăn chắc mặc bền” và sau 1 tzan loay hoay với Toy Highlander, Rav4, mec E200 lướt thì cuối cùng chốt lại là Fortuner V hoành tráng mới ra mắt và giá cả phải chăng.
Háo hức lượn các showroom Toy với mong muốn sớm rước được nàng về bao nhiu thì lại thất vọng bấy nhiêu với câu nói muôn thưở của sâu thời “sâu làm thượng đế” là: “Achị cứ ký hợp đồng và đặt cọc đi ạ, khoảng 3-4 tháng nữa sẽ có xe” cùng với cây chốt xanh rờn là “các trang bị theo xe có thể bị thay đổi – ko fix ngay được – tùy theo chính sách của hãng tại thời điểm đó”. Và khi chưa hạ bài thì ai cũng biết trên tay sâu có những phỏm như sau “ Vẫn có cách lấy sơm trong vòng vài ngày với điều kiện Achị kênh thêm 2k obama gọi là phụ phí”
Nghe xong vã mồ hôi, nhà racing bỏ cả cây chốt lẫn cơ hội gửi gắm trên bài, chấp nhận “móm” mà lượn với nỗi buồn hiu hắt của cái cảnh đi mua xe kiểu xin cho, như mua nước mắm thời tem phiếu những năm xếp gạch từ 3-4h sáng của thời bao cấp.
“Hay mình thử quả SF của Huyndai hả E, A thấy ở trên các diễn đàn khen con này lắm” câu hỏi này của RM làm RL nhìn chồng như người trên trời rơi xuống. “Ủa E tưởng sau kinh nghiệm với con Espero và matiz, A đã ra chân lý là ko bao h đi xe Hàn xẻng nữa cơ mừ?” – “Ừ, cơ mà chân lý là cái lý có chân – nghĩa là nó di chuyển được mà”.
Và nhờ sự dịch chuyển đó của cái “con lý”, nhà racing đã có được cái lý rất chuẩn là liên hệ với bác Kiến hội trưởng. Từ đoạn này trở đi chắc các bác cũng đã biết bác KV đã phải mất bao công sức để tìm kiếm xe cho nhà Racing, mất bao thời gian đàm phán giá cả giúp thành viên non dại và kể cả khi lấy về, E SF nhà racing dở chứng “ho hắng” váng cả đường phố thì bác cùng các thành viên SFC vẫn nhiệt tình nhờ bác Huy hardtop chữa trị tận nơi ko kể giờ giấc.
Nói thực sự tới thời điểm đó, Rm em đây vẫn ko tin là trên đời vẫn còn “sót lại” những con người “vô tư” và có cái SFC tận tình đến như vậy đâu. Xin phép cho E trải hết lòng mình là trong đầu E còn hiện lên những ý nghĩ rất tiểu nhân như “hay là các ông này có tí … j`j` đó đây” hoặc “thấy RL là thành viên nữ nên các chả lấy le … là chính” bla bla blô….
Thiện cảm đã xuất hiện ngay từ lần đầu tiên off bia với các bác vào ngày RL ra mắt, lần đầu E được gặp các bác. Những con người rất bình dị, vui vẻ, tếu táo cùng các bà chị cả rất thân thiết nhau như một đại gia đình vậy. Choáng!
Chỉ với vài ngày đầu của chuyến đi đại off vừa rồi thôi đã làm cho Rm có cảm giác hối hận xen lẫn vui sướng. Hối hận vì đã có lúc trong đầu mình phảng phất những ý nghĩ tiểu nhân nhưng trên hết là niềm vui sướng khi có cảm giác mình đã tìm thêm cho mình 1 niềm vui thực sự trong cuộc sống.
Có lẽ các cảm xúc mỗi người về chuyến đi một khác và các bác cũng sẽ lột tả hết nhưng với E thì mọi thứ thật là tuyệt vời. Đã quay cuồng với công việc được 3 ngày rồi nhưng trong đầu E vẫn còn văng vẳng tiếng bộ đàm “phía trước có xe tải, các bác để ý” hay “khúc quanh nguy hiểm, các bác giảm tốc độ” hay “các bác xem thế nào chứ số 15 và 17 cứ vượt lung tung ko đi theo hang lối nào cả” hay “E thấy có cái nước gì vàng vàng cứ chảy tong tỏng từ xe đàng trước , bắn cả vào kính lái của E” hay “đề nghị các bác ko được đổ thêm dầu vào lửa” ………
Cái đêm ở lại trong rừng về sau, trong lòng racing ko thấy sợ, ko thấy đói, ko thấy lo lắng j cả mà chỉ thấy hụt hẫng, chỉ thấy nhớ, chỉ thấy thiếu quá cái tiếng bộ đàm xoẹt xoẹt, cái tiếng cười đùa, tiếng rủ nhau giặt quần áo. Nhưng cứ 15’ lại nhận được 1 cuộc điện thoại, 30’ lại nhận được 1 lời hỏi thăm và sự nhiệt tình “dễ sợ” của bác Mèo lười cùng sự vô tư dí dỏm của HP làm cho lòng racing ấm lại muốn chạy thật nhanh, ra thật sớm và an toàn để SFC ko phải lo lắng, các bác ko phải thấp thỏm trước khi vào công sở vào sáng ngày hôm sau…
(to becontinued……)[/i]