Nghe lời mấy Anh, mình vào BV quận thì được bác sỹ khám có đến 3 chỗ áp xe, chỉ định mổ để nạo phần nhiễm trùng. Nếu ko, phần nhiễm trùng sẽ ăn lòn vào trong gây hoại tử và nhiễm trùng máu.
Bước vào phòng tiểu phẫu, gặp được em y tá, ko nhìn rõ mặt em vì em đeo khẩu trang, nhưng đoán em cũng thuộc có hạng hotgirl vì đôi mắt to và làn da trắng mịn như da đùi em Trâm Anh.
Em chích mũi thuốc tê đau thấu trời mây như lóc thịt xong, em rạch một đường dài, máu mủ chảy ròng ròng, còn xịt vào chiếc áo blue trắng của em.
Những tưởng em sẽ phiền lòng nhưng không, em chỉ nói sao trông nhỏ xíu mà sao xịt mạnh dữ.
Nằm trên giường, nhìn em chăm chỉ làm việc với cái đầu nhô lên thụp xuống làm mình quên hết đau đớn về thể xác, tâm trí chỉ nghĩ về thước film 4 phút của 1 hotgirl đình đám gần đây.
Em chăm chỉ vệ sinh vết thương cho mình với cái nhìn âu yếm và thực sự trìu mến như Trâm Anh 4 phút chăm sóc bạn trai.
"Em tiểu phẩu xong rồi, anh nhớ giữ vết thương khô và uống thuốc đều đặn, mỗi ngày đến đây thăm em để em rửa và thay băng cho anh mau lành nhé"
"Cám ơn em, cho anh xin số của em để anh mua đền em chiếc áo khác nhé. "
"không cần đâu anh, mấy chị bên vệ sinh sẽ giặt sạch và tiệt trùng cho em, anh về đi và đừng lo cho em"
Tạm biệt và mong mai lại gặp em em nhé. Ko biết sao từ khi gặp em, anh lại chỉ muốn làm bệnh nhân ở nơi này mà thôi
Thực sự bệnh viện quận bây giờ từ cơ sở vật chất đến phục vụ đều tốt hơn rất nhiều rồi các bác.
Hết phần rì pọt.