Bác Rich nói đúng nick zồi ạ, bác tuonglahay, lâu quá không vô fi nên em quên nick quá trời người.Bác XuanLV hả mợ?
Bạn chơi điện tử chung có khác.Mình chỉ nói lại 1 lần cuối cho những a chả biết mẹ gì về a @vienchau mà cứ thích bi bô:
A ấy bị K, a ấy đã mất 1 chân cách đây lâu rồi. Và từ đó đến giờ, ảnh vẫn sống tốt. Công việc ok, chăm lo cho gđ ok. Quan trọng là ảnh đã dành thời gian, dùng 1 chân trái sử dụng chiếc xe hơi đã được thay đổi cho phù hợp với ảnh. Bộ kit đó là hàng hiệu dành cho người khuyết tật có thể sử dụng xe hơi. Bộ kit này được nhập về, chứ không độ chế tào lao gây mất an toàn như mấy a tay nhanh hơn não chém. Lúc chỉ còn 1 chân trái, ảnh vẫn dùng xe máy chở mình đi cafe khi mình ghé Trà Vinh. Dùng xe hơi đưa gia đình đi du lịch khắp Vn và qua Cam. Đỉnh điểm là đầu năm nay, ảnh tự lái xe hơi đưa gđ ảnh đi phượt Tây Bắc. Tuy ảnh chỉ còn 1 chân, nhưng ảnh vẫn sống, làm việc, giải quyết mọi vấn đề như người bình thường. Dù ảnh vẫn hằng ngày chống chọi lại bệnh tật, hằng tuần hằng tháng chịu đựng các cơn đau của các cuộc xạ trị. Ảnh không hề nằm liệt giường, làm khổ vợ con, là gánh nặng của người thân và gđ như các a gán cho ảnh.
Thời gian sau này, ảnh đã sắp xếp ổn thỏa cv làm ăn, thừa kế v.v.....nói chung ảnh đã trù bị, sắp xếp cho đáo cho sự ra đi của ảnh. Trong thời gian bị K, ảnh có tiêu cực không mình không biết, mình chỉ thấy a luôn lạc quan vui vẻ với những người tiếp xúc với ảnh.
Tóm lại a ấy là 1 người đáng để người khác tôn trọng và học tập về: nhân cách, nghị lực v.v....dù a ấy chỉ là 1 người thường không phải thần thánh do tô vẽ đến hoàn hảo như ông mà có bọn cứ hô hào học tập và làm việc theo.
Cá nhân mình, mình tôn trọng a ấy
Dù đã bị K 1 thời gian dài và chỉ còn 1 chân trái. A ấy vẫn dùng xe máy chở mình đi nhậu khi mình ghé Trà Vinh trên đường đi phượt 1 vòng miền Tây cách đây không lâu. Nhìn hình này vẫn khỏe mạnh như voi ý. Vì cả 2 ae đều trọc đầu, nên ảnh nhường mình lấy nón đội khi 2 ae ngồi nhậu
Chị chồng em cũng vừa mới nhận án cách đây một tuần.
Chị không có chồng con, suốt thời thanh xuân vất vả phụ Má buôn bán nuôi bầy em, đến khi Má già yếu bịnh tật thì một tay chị chăm sóc. Con cái cả bầy nhưng mọi người đều rất yên tâm, thậm chí vô tư, chỉ thỉnh thoáng về thăm Má, cười nói ăn nhậu vui vẻ rồi thôi. Đợt rồi Má bị té gãy xương đùi, chỉ có hai bà chị chồng với em là dâu chia nhau chăm sóc bà. Bà vừa xuất viện được ít lâu, đang hồi phục thì chị tự sờ thấy khối u rất lớn ở bụng. Kết quả khiến cả nhà choáng váng: ung thư tuỵ, di căn gan, cột sống, tiên lượng rất rất xấu.
Chị nhận kết quả, chỉ trầm tư, không khóc. Chị lo là lo cho Má, sợ Má ko chịu nổi cú sốc này mà đi theo chị luôn. Rồi chị lo cho anh chị em trong nhà, không biết sắp xếp sao để gánh vác việc chăm sóc mẹ già. Rồi chị thảo di chúc, chuẩn bị thủ tục sang tên tài sản... Vậy đó, cả một đời lo toan, đến bây giờ cũng không một tiếng than van, không một lời oán trách, vẫn bình tĩnh sắp xếp mọi chuyện để chuẩn bị ra đi. Nhìn chị em thấy xót xa, thương quá! Thôi vậy cũng là hết một đời, coi như nợ kiếp này chị đã trả xong. Biết đâu ở nơi mà chị sắp đến sẽ vui hơn, thanh thản nhẹ nhàng hơn cõi trần gian này.
Bây giờ chỉ biết cầu mong cho phút cuối của chị được nhẹ nhàng, cho đỡ tội nghiệp, mà mình cũng bớt đau lòng. Thật không có nỗi đau nào hơn phải chứng kiến người thân của mình như vậy.
Chị không có chồng con, suốt thời thanh xuân vất vả phụ Má buôn bán nuôi bầy em, đến khi Má già yếu bịnh tật thì một tay chị chăm sóc. Con cái cả bầy nhưng mọi người đều rất yên tâm, thậm chí vô tư, chỉ thỉnh thoáng về thăm Má, cười nói ăn nhậu vui vẻ rồi thôi. Đợt rồi Má bị té gãy xương đùi, chỉ có hai bà chị chồng với em là dâu chia nhau chăm sóc bà. Bà vừa xuất viện được ít lâu, đang hồi phục thì chị tự sờ thấy khối u rất lớn ở bụng. Kết quả khiến cả nhà choáng váng: ung thư tuỵ, di căn gan, cột sống, tiên lượng rất rất xấu.
Chị nhận kết quả, chỉ trầm tư, không khóc. Chị lo là lo cho Má, sợ Má ko chịu nổi cú sốc này mà đi theo chị luôn. Rồi chị lo cho anh chị em trong nhà, không biết sắp xếp sao để gánh vác việc chăm sóc mẹ già. Rồi chị thảo di chúc, chuẩn bị thủ tục sang tên tài sản... Vậy đó, cả một đời lo toan, đến bây giờ cũng không một tiếng than van, không một lời oán trách, vẫn bình tĩnh sắp xếp mọi chuyện để chuẩn bị ra đi. Nhìn chị em thấy xót xa, thương quá! Thôi vậy cũng là hết một đời, coi như nợ kiếp này chị đã trả xong. Biết đâu ở nơi mà chị sắp đến sẽ vui hơn, thanh thản nhẹ nhàng hơn cõi trần gian này.
Bây giờ chỉ biết cầu mong cho phút cuối của chị được nhẹ nhàng, cho đỡ tội nghiệp, mà mình cũng bớt đau lòng. Thật không có nỗi đau nào hơn phải chứng kiến người thân của mình như vậy.
Hải sản đâu ko post lên?Dù đã bị K 1 thời gian dài và chỉ còn 1 chân trái. A ấy vẫn dùng xe máy chở mình đi nhậu khi mình ghé Trà Vinh trên đường đi phượt 1 vòng miền Tây cách đây không lâu. Nhìn hình này vẫn khỏe mạnh như voi ý. Vì cả 2 ae đều trọc đầu, nên ảnh nhường mình lấy nón đội khi 2 ae ngồi nhậu
View attachment 850469
Hoy, mình dìa Trà Dinh ảnh đãi toàn hải sản hàng khủng. Mình ngại quá, hok dám post sợ bọn cnl gatoHải sản đâu ko post lên?
Giờ mình đi Trà Dinh hổng biết ảnh có gảnh hông ta?Hoy, mình dìa Trà Dinh ảnh đãi toàn hải sản hàng khủng. Mình ngại quá, hok dám post sợ bọn cnl gato
Đôi khi con người ta sơ suất, sa bẫy dư luận, thế là dậu đổ bìm leo...
đúng là cuộc sống ko hề đơn giản.
đúng là cuộc sống ko hề đơn giản.
Anh binh ảnh đi.Đôi khi con người ta sơ suất, sa bẫy dư luận, thế là dậu đổ bìm leo...
đúng là cuộc sống ko hề đơn giản.
Tớ bình thường, chả binh ai cả.Anh binh ảnh đi.
tớ biết anh VC lâu rồi, khâm phục ảnh,
nhưng tớ cũng chả lên án gà,
cuộc sống muôn màu, miễn là mình sống ko trái lương tâm. Thời buổi đấu láo lên ngôi, ai cũng đạo đức
giả cả