Thấy bác xamnho viết dài và chi tiết thế kia đủ hiểu tinh thần của bác đang lên cao thế nào. Hồi 2000 - 2002 mình ở Hà Nội đi dọc đường Láng, Kim Liên thấy bạt ngàn các cửa hàng kinh doanh sách cũ, đồ cũ nhưng sau đó 1 năm không còn thấy bóng dáng cửa hàng nào, dẹp đi quá nhanh. Có lẽ họ làm theo phong trào nên cũng sớm thoái trào.
Bác làm theo sở thích, không chịu áp lực doanh thu thì quá đơn giản, tiến hành ngay thôi. Đây là mô hình kinh doanh kiểu junk-shop (mình nhớ không nhầm thì trong một cuốn Streamline English ngày xưa có một bài về vụ này, 2 vợ chồng già buồn tay buồn chân mở một tiệm bán đủ thứ đồ cũ từ sách, tranh, ghế... thỉnh thoảng tóm được ông khách rất sộp).
Có rất nhiều chỗ làm dịch vụ dọn nhà, chuyển nhà, mình nghĩ đó chính là nơi bác có thể tìm nguồn hàng. Làm đồ cũ đôi khi kiếm được món đồ cổ giá bèo thì nhanh phát tài lắm, chẳng hạn các thư tịch cổ, sắc phong, gia phả...
Về thuế má môn bài, đăng ký này khác mình nghĩ chưa cần thiết. Bác cứ làm thoải mái đi, mấy người chơi cây cảnh hay sưu tập đồ cổ họ vẫn trao đổi mua bán ầm ầm nhưng không ai hỏi thuế cả vì đơn giản họ đang... chơi, không kinh doanh. Khi nào bác thành công, nhiều đơn hàng, doanh thu lớn, mở công ty, xuất hóa đơn thì tất nhiên sẽ đóng thuế (góp phần xây dựng đất nước, nghe hoành tráng )
Thời đại internet, sẽ đến lúc mọi cá nhân đều có trang web bán hàng của riêng mình. Bên cạnh blog, facebook, youtube bác nên đầu tư một online store hay shopping cart ngay từ đầu, ví dụ junk-shop.vn, chỉ mất khoảng 2 triệu đồng 1 năm (cả tên miền lẫn hosting), rất rẻ mà hiệu quả có khi ngoài sức tưởng tượng bởi vì khi bác để lại back-link hay seeding trên các forum, dân mạng tình cờ biết đến trang web của bác họ sẽ có niềm tin ngay lập tức. Có rất nhiều dịch vụ cho phép lập trang web bán hàng miễn phí (vatgia, enbac hay thậm chí pinterest), nhưng tâm lý chung khi mua bán online mọi người đều hiểu chỉ những người làm thật, hàng thật mới đầu tư cho một trang web bán hàng chính quy chuyên nghiệp có tên miền riêng, có quản trị, có thông tin rõ ràng đầy đủ cập nhật hàng ngày. Nó giúp bác quản lý tập trung mọi thông tin từ mã hàng, khách hàng, đơn hàng, phiếu giảm giá... mà không cần lọ mọ dùng Excel.
Kinh doanh gì cũng cần có thị trường mục tiêu. Ngoài khách hàng đại trà, bác nên nhắm vào một thị trường ngách chủ lực, chẳng hạn đồ cũ hay nội thất cũ cho sinh viên. Đối tượng khách hàng này thường xuyên có nhu cầu sắm đồ trọn gói khi nhập học và muốn thanh lý toàn bộ khi ra trường.
Bác làm theo sở thích, không chịu áp lực doanh thu thì quá đơn giản, tiến hành ngay thôi. Đây là mô hình kinh doanh kiểu junk-shop (mình nhớ không nhầm thì trong một cuốn Streamline English ngày xưa có một bài về vụ này, 2 vợ chồng già buồn tay buồn chân mở một tiệm bán đủ thứ đồ cũ từ sách, tranh, ghế... thỉnh thoảng tóm được ông khách rất sộp).
Có rất nhiều chỗ làm dịch vụ dọn nhà, chuyển nhà, mình nghĩ đó chính là nơi bác có thể tìm nguồn hàng. Làm đồ cũ đôi khi kiếm được món đồ cổ giá bèo thì nhanh phát tài lắm, chẳng hạn các thư tịch cổ, sắc phong, gia phả...
Về thuế má môn bài, đăng ký này khác mình nghĩ chưa cần thiết. Bác cứ làm thoải mái đi, mấy người chơi cây cảnh hay sưu tập đồ cổ họ vẫn trao đổi mua bán ầm ầm nhưng không ai hỏi thuế cả vì đơn giản họ đang... chơi, không kinh doanh. Khi nào bác thành công, nhiều đơn hàng, doanh thu lớn, mở công ty, xuất hóa đơn thì tất nhiên sẽ đóng thuế (góp phần xây dựng đất nước, nghe hoành tráng )
Thời đại internet, sẽ đến lúc mọi cá nhân đều có trang web bán hàng của riêng mình. Bên cạnh blog, facebook, youtube bác nên đầu tư một online store hay shopping cart ngay từ đầu, ví dụ junk-shop.vn, chỉ mất khoảng 2 triệu đồng 1 năm (cả tên miền lẫn hosting), rất rẻ mà hiệu quả có khi ngoài sức tưởng tượng bởi vì khi bác để lại back-link hay seeding trên các forum, dân mạng tình cờ biết đến trang web của bác họ sẽ có niềm tin ngay lập tức. Có rất nhiều dịch vụ cho phép lập trang web bán hàng miễn phí (vatgia, enbac hay thậm chí pinterest), nhưng tâm lý chung khi mua bán online mọi người đều hiểu chỉ những người làm thật, hàng thật mới đầu tư cho một trang web bán hàng chính quy chuyên nghiệp có tên miền riêng, có quản trị, có thông tin rõ ràng đầy đủ cập nhật hàng ngày. Nó giúp bác quản lý tập trung mọi thông tin từ mã hàng, khách hàng, đơn hàng, phiếu giảm giá... mà không cần lọ mọ dùng Excel.
Kinh doanh gì cũng cần có thị trường mục tiêu. Ngoài khách hàng đại trà, bác nên nhắm vào một thị trường ngách chủ lực, chẳng hạn đồ cũ hay nội thất cũ cho sinh viên. Đối tượng khách hàng này thường xuyên có nhu cầu sắm đồ trọn gói khi nhập học và muốn thanh lý toàn bộ khi ra trường.