vãi 2008 mà có ai có bitcoin thì giờ siêu giàu rồi
2008 bitcoin còn chưa ra đời anh ạvãi 2008 mà có ai có bitcoin thì giờ siêu giàu rồi
Có 1 thực tế cứ sau 10 năm nhìn lại thì khoảng cách giáu nghèo ở thành phố lớn ngày 1 rộng ra! Mức sống của những cá nhân đến sống tại Sài gòn 10 năm trước bắt đầu có cuộc sống thoải mái hơn, con cái được thừa hưởng những cái mà cha mẹ tụi nó lúc trước ko có! Nhưng nó cũng là áp lực cho những bạn vừa vào SG dưới 5 năm. Vì khả năng mua nhà bây giờ khó hơn rất nhiều, chất lượng phòng trọ mỗi ngày 1 tệ, nhưng giá thì mỗi ngày 1 tăng! Tâm lý hầu như là ráng bám trụ để mưu sinh hơn là làm giàu, mua nhà nữa!
Cái thực trạng phân hoá này bắt đầu giống các nước phát triển như China, US, AUS.. v..v. Tài sản tầm 1 triệu $ chỉ chiếm gần 5% thôi. Còn lại là trung bình hoặc thấp. Nên nếu ko có cơ may trong công việc, cơ hội trong làm ăn cũng như may mắn thì sau mỗi lần khủng khoảng, khoảng cách sẽ càng rộng ra gấp 3 lần bây giờ. Người giàu sẽ càng giàu hơn nhờ kinh doanh trên nhu cầu sống của người nghèo ( cho thuê trọ, thực phẩm, dịch vụ) . Người nghèo thì thu nhập ko theo kịp chi phí, mà chi phí nào cũng phải chi ra, bây giờ đang so sánh giữa thu nhập với giá nhà thì chưa giống các nước phát triển đâu! Các nước người ta chỉ mong thu nhập trang trãi đủ chi phí thôi, ko mơ mua dc nhà đâu!
Cái thực trạng phân hoá này bắt đầu giống các nước phát triển như China, US, AUS.. v..v. Tài sản tầm 1 triệu $ chỉ chiếm gần 5% thôi. Còn lại là trung bình hoặc thấp. Nên nếu ko có cơ may trong công việc, cơ hội trong làm ăn cũng như may mắn thì sau mỗi lần khủng khoảng, khoảng cách sẽ càng rộng ra gấp 3 lần bây giờ. Người giàu sẽ càng giàu hơn nhờ kinh doanh trên nhu cầu sống của người nghèo ( cho thuê trọ, thực phẩm, dịch vụ) . Người nghèo thì thu nhập ko theo kịp chi phí, mà chi phí nào cũng phải chi ra, bây giờ đang so sánh giữa thu nhập với giá nhà thì chưa giống các nước phát triển đâu! Các nước người ta chỉ mong thu nhập trang trãi đủ chi phí thôi, ko mơ mua dc nhà đâu!
Dân mình tính ra giàu chứ vì ai cũng cố gằng cày để mua nhà, chừng trên dưới 10 năm đi làm là ai cũng có nhà rồi. Bên các nước phát triển việc sở hữu được nhà là rất khó, mặc dù thu nhập họ cao hơn mình nhiều. Nếu chỉ so về áp lực nhà cửa, chỗ ở thì em thấy ở vn dễ thở hơn, còn mấy thứ khác ko bànCó 1 thực tế cứ sau 10 năm nhìn lại thì khoảng cách giáu nghèo ở thành phố lớn ngày 1 rộng ra! Mức sống của những cá nhân đến sống tại Sài gòn 10 năm trước bắt đầu có cuộc sống thoải mái hơn, con cái được thừa hưởng những cái mà cha mẹ tụi nó lúc trước ko có! Nhưng nó cũng là áp lực cho những bạn vừa vào SG dưới 5 năm. Vì khả năng mua nhà bây giờ khó hơn rất nhiều, chất lượng phòng trọ mỗi ngày 1 tệ, nhưng giá thì mỗi ngày 1 tăng! Tâm lý hầu như là ráng bám trụ để mưu sinh hơn là làm giàu, mua nhà nữa!
Cái thực trạng phân hoá này bắt đầu giống các nước phát triển như China, US, AUS.. v..v. Tài sản tầm 1 triệu $ chỉ chiếm gần 5% thôi. Còn lại là trung bình hoặc thấp. Nên nếu ko có cơ may trong công việc, cơ hội trong làm ăn cũng như may mắn thì sau mỗi lần khủng khoảng, khoảng cách sẽ càng rộng ra gấp 3 lần bây giờ. Người giàu sẽ càng giàu hơn nhờ kinh doanh trên nhu cầu sống của người nghèo ( cho thuê trọ, thực phẩm, dịch vụ) . Người nghèo thì thu nhập ko theo kịp chi phí, mà chi phí nào cũng phải chi ra, bây giờ đang so sánh giữa thu nhập với giá nhà thì chưa giống các nước phát triển đâu! Các nước người ta chỉ mong thu nhập trang trãi đủ chi phí thôi, ko mơ mua dc nhà đâu!
vãi 2008 mà có ai có bitcoin thì giờ siêu giàu rồi
Đời ai biết trước được.
Mình có ông thầy, 2008, ổng chơi CK và BĐS nhưng đều thoát. Nhưng sau đó chết vì sàn vàng.
Hệ lụy của khủng hoảng năm 2008 thì nặng nề lắm. Nhiều GĐ Cty ở SG mất Cty vì bị dụ sang chơi bài ở Cam nữa.
2007 em sinh viên năm nhất, chỉ nhớ 2008 giá cả tiêu dùng tăng phi mã, lãi suất ngân hàng tận 2x%, rồi thấy báo đăng đại gia nhảy lầu tự tử hàng loạt, tới 2010 mới bước chân lên sàn chứng khoán thử nghiệm trước lúc đi thực tập (broker), tới 2011 cắt lỗ danh mục đâu 40% rút luôn, bỏ nghề kakaka.
Hiện giờ em đang kẹt trym ở Phú Quốc, những bài học đau đớn có thể đến bất cứ lúc nào, trong những lúc ta tự tin nhất! chỉ có kinh nghiệm và kiến thức là tăng thêm.
Hiện giờ em đang kẹt trym ở Phú Quốc, những bài học đau đớn có thể đến bất cứ lúc nào, trong những lúc ta tự tin nhất! chỉ có kinh nghiệm và kiến thức là tăng thêm.
.....2007 em sinh viên năm nhất, chỉ nhớ 2008 giá cả tiêu dùng tăng phi mã, lãi suất ngân hàng tận 2x%, rồi thấy báo đăng đại gia nhảy lầu tự tử hàng loạt, tới 2010 mới bước chân lên sàn chứng khoán thử nghiệm trước lúc đi thực tập (broker), tới 2011 cắt lỗ danh mục đâu 40% rút luôn, bỏ nghề kakaka.
Hiện giờ em đang kẹt trym ở Phú Quốc, những bài học đau đớn có thể đến bất cứ lúc nào, trong những lúc ta tự tin nhất! chỉ có kinh nghiệm và kiến thức là tăng thêm.
Quả nào không kết tụ từ hoa ?
Có chua đắng mới ra đường mật ngọt
Cuộc sống đâu chỉ hương thơm chim hót ?
Bão giông qua, trời đất lại tươi màu.
....
Tú hở à quên Tố Hữu
Những lúc vậy, bác cứ nghĩ đến 1 việc là đừng nhìn lại những gì mình đã mất, mà nhìn lại những gì mình đã đạt được! ít nhất còn có 1 tuổi trẻ thi vị, chứ ko dậm chân cho qua năm qua tháng. Rất chia sẻ với bác! Tui tin những người như bác sẽ còn thành công!2007 em sinh viên năm nhất, chỉ nhớ 2008 giá cả tiêu dùng tăng phi mã, lãi suất ngân hàng tận 2x%, rồi thấy báo đăng đại gia nhảy lầu tự tử hàng loạt, tới 2010 mới bước chân lên sàn chứng khoán thử nghiệm trước lúc đi thực tập (broker), tới 2011 cắt lỗ danh mục đâu 40% rút luôn, bỏ nghề kakaka.
Hiện giờ em đang kẹt trym ở Phú Quốc, những bài học đau đớn có thể đến bất cứ lúc nào, trong những lúc ta tự tin nhất! chỉ có kinh nghiệm và kiến thức là tăng thêm.