Không nên ở SG các bác ạ, em thật, nên về quê ngay để cảm nhận cuộc sống.
1.Ở quê: cảm thấy rất thanh bình, không khí sạch, mát mẻ, cảnh quan đẹp, không lo cơm áo gạo tiền, ăn uống sạch.
Hồi về quê, thấy mọi người đi làm là 4 giờ về, trưa tranh thủ về ăn cơm với gia đình, ai ở xa đến thăm vẫn có thể dễ dàng tranh thủ nghỉ làm ở nhà tiếp khách. Bà con ở dưới quê phản đối mấy đứa lên SG lắm, nhất là con gái lên. Họ nói: bao nhiêu gương rồi mà không sáng mắt, khói bụi độc hại, làm quần quật cả đời cũng không sắm được nhà trong khi ở quê ai cũng có nhà sạch đẹp đỡ áp lực, không phải chui rút vô hẻm nhỏ thấy ớn lẫn ở trong mấy nhà nhỏ xíu như phần lớn mấy đứa lên lẫn dân SG gốc; làm việc thì như con trâu dưới quê, mà thậm chí khổ hơn con trâu nữa, mới đủ sống và tồn tại ở đất SG... Kiên quyết không cho lên SG, "điên" mới lên SG chịu cực khổ trong khi nhà có điều kiện. Tất nhiên mấy bác ở SG còn có thể kể các hàng chục cái khổ của SG nữa mà ở quê chưa biết. Thế mà mấy đứa cháu sẵn sàng bỏ nhà dưới quê lên SG làm trâu chịu khổ, kiên quyết không về, mặc dù nhà không cho tiền mua nhà SG để ép tụi nó về.
2. Ở SG: cực khổ như con trâu nhưng kiên quyết không về quê, cả người già lẫn người trẻ. Lý do thì ai ở SG sẽ hiểu, nói người dưới quê không dễ gì hiểu đâu. Nói về quê là lắc đầu...
Tiếp bước truyền thống, nhà mình ở SG cực kỳ phê phán mấy đứa đòi đi nước ngoài (ờ đây là đi Mỹ Úc chứ không phải châu phi nha). Nói: mấy chú dì mày ở nước ngoài còn đòi về VN kìa, ở nước ngoài làm như con chó chứ không phải chỉ như con trâu ở SG nha. Ở đây còn có nhà, làm việc về còn đi nhậu, cà phê, chứ ở Mỹ thì nằm mơ gặp con tưởng bở mới có cảnh này, sáng phải dậy sớm đi làm mất 2 tiếng, tối 6-7 giờ mới về nhà, không có cả thời gian gặp bạn bè, toàn ăn mấy đồ hộp vớ vẩn sống qua ngày, không có cả thời gian nấu cơm, làm việc thì phần lớn làm nail, bưng phở (thế hệ sau may ra mới có trình độ làm văn phòng), ra đường thì giết người... Việt kiều nhà này mỗi lần về thấy nhà mình (là giáo viên, ở chung đại gia đình, còn lại mọi người đều tích góp được 1 căn nhà nhỏ cho thuê) thảnh thơi, kinh tế ổn định mà thèm thuồng, mong ước trước kia không phải đi Mỹ kìa.. Có điên mới đòi đi Mỹ
3. Ở Mỹ: mỗi lần về quê lẫn SG đều khên ngợi, nói ở Mỹ làm việc cực và khổ lắm, đồ ăn cũng không bằng SG đâu... Kêu về VN thì quay mặt lắc đầu làm người SG tưởng tụi VK thích khổ dâm...
Túm lại, bằng lòng với cuộc sống hiện tại.