Theo em thấy thì hình như cái thằng mở trước gần shop bác là thương hiệu nổi tiếng lâu đời rồi, so với mền gối và loại nệm gấp nó đang bán thì hàng của bác thương hiệu yếu hơn, mới ra sau này và ko đầu tư làm thương hiệu như của nó, ko hiểu tại sao nó lại phải chơi xấu tới mức đó. Theo em thì ko cần phải chú ý hay đấu đá gì với nó cho mệt, bác làm sang dòng hàng khác thì khỏe hơn, em sẽ giúp bác. Như em đã nói là mấy hãng nước ngoài khi vô VN đều bán giá rẻ bèo, hòa vốn là cùng để khuyến mãi cho dân quen với chất lượng, nhưng khi dân quen rồi thì nó tăng giá định kỳ, quý nào cũng tăng và doanh số ko hề giảm, em lợi dụng trước khi nó tăng giá là ôm hàng, nó chỉ cần tăng 15% thôi là em khỏe re, bác mới làm chắc cũng chưa là mối lo ngại cho em nên em sẵn sàng share với bác.
Không phải vì em đang chơi với thằng Dunlop mà khuyên bác thế này: nên tập trung làm nổi bật thằng mạnh hơn cả thương hiệu shop bên cạnh bác, làm hoành tráng hơn như mợ Hanh.Pham đã nêu. Em cũng đang bắt đầu làm cho một thằng mền gối khác xịn hơn cả Nghi Khang Mỹ, thằng này thương hiệu của Pháp bên tây thì lâu rồi nhưng mới vào SG từ năm ngoái. Vì em thấy thằng bên cạnh bác thì nổi tiếng thiệt nhưng chỉ nhắm vô khách trung bình, còn khách sang hơn thì phải có thương hiệu ngon hơn, hàng đẳng cấp hơn mới mong moi được bóp của họ bác à. Khi bác làm cho thằng thuộc dòng hàng khác thì thằng bên cạnh cũng chẳng bon chen với bác làm gì, mà bác cũng hưởng được cái lợi là khách đi qua shop nó thấy hàng đẳng cấp hơn thì chắc chắn sẽ ghé qua, cái này gọi là "buôn có bạn, bán có phường", chẳng vậy mà ngoài HN có cả từng con phố chỉ bán mỗi một mặt hàng, ai có tiền vừa với loại nào thì cả phố đều đáp ứng, chứ chơi cho nhau dẹp tiệm chưa chắc đã là hay!
Emdangtaplai nói:
Cám ơn chị nắng đã chỉ bảo thêm cho em vài chiêu đề phòng, em ngán cái xã hội này quá
Tiện đây các bác tư vấn em với, số là cửa hàng em mở cạnh một tiệm nó bán cũng đuợc khoảng 1 năm rồi. Từ ngày em mở ra thì chúng nó liên tục dùng những trò như: Kéo ghế ra sát đường rồi xếp hàng của nó ra ngồi đón khách, luợn qua lượn lại như ám rồi nhìn soi mói. Nhiều lúc em muốn đập cho nó viên gạch vào đầu quá nhưng nghĩ vì miếng cơm nên thôi, các bác bảo em phải làm sao bây giờ ạ. Làm ăn quả thật là khó