Hạng B2
7/10/16
193
5.898
93
Những lao động ngành nghề này bị ảnh hưởng cũng ko ngạc nhiên lắm.

Cái mà mình ngạc nhiên là nhân viên ngân hàng cũng đang chuẩn bị có động thái tương tự. Anh em nào làm bên mãng nhân sự của ngân hàng có thể xác nhận ko? Chứ nếu thật thì đúng là ngạc nhiên.
Ngân hàng đang cho nv đi làm xen kẻ. Tuần làm 1-2 ngày.
 
Hạng D
30/6/08
1.505
68.480
113
59
Thì em nói đó, khách hàng ko vay, mấy em tín dụng ko cho vay được_> ko có doạn thu - "> cắt giảm ns
Cắt ai đi giải quyết nợ và nợ khoanh. Sắp sửa khoanh nợ & nợ khó đòi tăng cao. :D
 
  • Like
  • Love
Reactions: rk106 and tuando
Hạng C
9/2/12
814
20.314
93
2008 - 2011 là muỗi

Lần này phải so với 1929
Chủ tịch nói không phải không có lý mà sao nghe đau thương vậy :(. Em nghĩ mọi kịch bản phụ thuộc tuyến đâu Mỹ và Châu Âu dập được dịch sớm cỡ nào. Hên xui thôi :(
 
  • Sad
Reactions: tuando
25/2/13
1.098
10.768
113
Các anh toàn làm chủ, nên nhìn góc độ làm chủ.
Không có ai làm thuê, nên để mình nói
Không có chuyện cho việc á, quan hệ win-win mua bán sức lao động.

Sức khoẻ doanh nghiệp nó như con người, lúc khoẻ làm tích luỹ tiền bỏ két. Lúc thiên tai dịch bệnh thì trích tiền đó ra mua thuốc gồng gánh qua cơn rồi làm tiếp.
Lúc ngon thì tích đất mua nhà, lúc khó sa thải những người gắn bó với doanh nghiệp từ lúc không có gì đi lên thì có mà chơi với dế.

Mấy hôm nay làm ăn khó khăn, nhiều công ty cắt giảm nhân sự, phần thì đóng cửa, phần thì phá sản hẳn. Người người mất việc, nhà nhà giảm lương. Xong nhiều anh chị share bài rằng ngoài kia thất nghiệp đầy thế, nếu bạn còn công ăn việc làm hãy quý trọng, doanh nghiệp đang gồng mình nuôi các bạn vâng vâng. Mình thì không làm như vậy, mình chỉ cắt giảm hoạt động công ty vì nhân sự về quê tránh dịch cả. Nếu gánh không nổi nữa mình sẽ dẹp kinh doanh thế thôi.

Bản chất công ty sinh ra phục vụ lợi ích của các cổ đông, những người góp vốn chung vào đó. Nhân sự làm việc cho công ty là hình thức thuê mướn, nhân sự lao động tạo ra một lượng giá trị nhất định và được trả công cho giá trị họ mang lại. Bộ máy của công ty sẽ kết hợp các giá trị lao động của từng nhân sự tạo nên guồng quay kiếm tiền không ngừng nghỉ. Vậy lợi nhuận của công ty đến từ đâu? Đến từ chênh lệch giữa tiền lương họ trả và giá trị mang lại của số lương ấy. Nếu bạn được trả lương 6 triệu 1 tháng, nghĩa là giá trị lao động bạn tạo ra chắc chắn hơn 6 triệu, có thể là 16 triệu, có thể là 26 triệu, có thể là 160 triệu hoặc nhiều hơn. Những người được trả lương cao hơn thì giá trị lao động chắc chắn sẽ cao hơn nhiều lần. Sau khi trừ đi tất cả các khoảng chi phí và lương bổng, số dư được gọi là lợi nhuận và rơi vào túi các cổ đông, những người thực sự sở hữu công ty.

Vậy về mặt nhân nghĩa đạo đức, có thể nói công ty tạo ra công ăn việc làm nuôi sống người khác. Nhưng ngược lại nhân sự tạo nên sự giàu có của công ty, quá trình này là win win, không ai hi sinh vì ai cả. Khi người ta thực hiện đủ các công việc được giao và nhận lương từ bạn, họ đã hoàn thành trách nhiệm của mình. Họ làm hơn thì khen (thưởng), không thì thôi, cấm chửi. Họ làm không tốt hay không đáng số tiền bạn trả, bạn cho họ nghỉ, thế là xong.

Tại sao có người lương 50 triệu 1 tháng, có người lại lương 5 triệu? Bởi người lương 50 triệu đang chịu trách nhiệm mang về giá trị gấp nhiều lần số tiền đó hằng tháng. Lương cao đồng nghĩa trách nhiệm và giá trị cao. Vậy tương tự tại sao lúc giàu có ông chủ ăn sung mặc sướng nhà cửa xe cộ, lúc khốn khó lại bảo đang gồng mình vì trả lương cho nhân viên? Sự giàu có của bạn đồng nghĩa với trách nhiệm của bạn với những người tạo nên sự giàu có đó. Tại sao các công ty không phá sản hết mà phần lớn chỉ cắt giảm nhân sự, chi phí đợi qua mùa dịch này? Có thật là gồng mình đơn thuần vì yêu quý nhân viên không? Hay bởi họ còn mong đợi công ty sẽ mang lại lợi nhuận, tiền tài sau này cho những người sở hữu? Vậy bạn nên gánh phần rủi ro đi cùng sự giàu có đó.

Chuyện kinh doanh tốt là tài năng của bạn, chuyện không xoay sở được trong những ngày gian khó cũng do tài năng của bạn. Nên thôi đừng than oán nhân sự chán chường, mà làm sao nhân sự không chán chường mới là cái bạn cần phải. Họ đồng cảm hay chia sẻ được thì tốt, không thì chẳng phải lỗi của họ đâu. Đừng tạo dáng nhân nghĩa nữa : )
Dài quá, xin phép tóm gọn trong 2 câu thơ của cố nhân, ko biết có đúng ko ? ..

"Ví thử đường đời bằng phẳng cả, Anh hùng hào kiệt có ai hơn"