Hạng B2
19/11/17
499
30.320
93
Đa tạ anh, nó mới có 7 tuổi và vẫn nhất định ko đọc sách tiếng Việt :D. NNA đa số trên 10 tuổi, mình có mua cho nó cuốn "Có 2 con mèo ngồi bên Cửa Sổ" của NNA thử coi nó nuốt được ko :D
7 tuổi đọc Narnia Lexile 870 á anh? Super!
 
Hạng C
30/5/13
691
10.150
93
@liquid: ăn ké tí.

Cái hay của GD Nước Ngoài là Họ thay đổi xoành xoạch nhưng dân người ta vẫn hồ hỡi đón nhận.

Ở VN một số thay đổi khá đáng kể của các nhà GD cố gắng thực hiện là gặp phải sự chống đối khá lớn của số đông phụ huynh. Họ dễ dàng chụp mũ là "Cải con mẹ nó cách" suốt ngày đổi blah blah blah.

Vì đơn giản chẳng có 1 nền GD nào là tốt là tuyệt vời và trường tồn với thời gian.

Một ví dụ nho nhỏ là Giáo Dục style Phần Lan từng 1 thời được xem là thần kỳ và được copy vào rất nhiều quốc gia cho đến khi vào 2 3 năm trước đọc đâu đó UK bắt đầu xem xét lại việc giáo dục quá cởi mở kiểu Phần Lan có thật sự tốt và hiệu quả không?

UK đến thời điểm này cho việc học viết chữ là optional ( anh @Alibalibibo xác nhận giùm cái coi???).

Khuynh hướng ở thời điểm hiện tại của các quốc gia là coi trọng sự khác biệt của trẻ và tập trung khai thác sự khác biệt đó. Đây là sự thay đổi đáng kể nhất so với các giáo dục vài chục năm trước hay ở thế kỷ trước.

Liệu có còn thay đổi không??? Câu trả lời tất nhiên là Có. Liệu GD style Mẽo có phù hợp với VN ko? Câu trả lời cũng Chưa Biết vì nó rõ ràng contradict với khuynh hướng ở trên.

Nếu tiêu chỉ tôn trọng sự khác biệt, và chấp nhận sự khác biệt ở mỗi đứa trẻ rõ ràng chính các anh các chị đã rất sai khi cố gắng tìm một mẫu số chung cho con đường học vấn của tụi nhỏ.

Mình cực kỳ ngại so sánh trường lớp, so sánh cô thầy và cả so sánh bạn bè con mình. Vì vậy luôn luôn mình chỉ so con mình với ngày hôm qua.

Và cho dù Ngay cả so sánh với bản thân chính con mình??? Sự thay đổi của đứa nhỏ là Tốt hay là Xấu ???? Nói thiệt chính mình cũng chẳng có câu trả lời. Thôi cứ gọi là Thuận Theo Tự Nhiên vậy???
mình cũng chỉ so sánh con mình với ngày hôm qua của nó.
con tiến bộ hơn ngày hôm qua là đủ không cần lấy ai làm hình mẫu hay gì gì đó.
một đứa trẻ phát triển tốt nó cần nhiều thứ như môi trường học tập, văn hóa gia đình, văn hóa cộng đồng xung quanh và nhiều thứ nữa.
biết bao ace từng học rất giỏi ở phổ thông, đại học mà bây giờ thua xa các bạn làng nhàng cùng học hồi xưa.
 
Hạng C
30/5/13
691
10.150
93
câu chuyện nên cho con học trường nào là chuyện dài nhiều tập và không có hồi kết, nó cũng là câu chuyện mà 2 vợ chồng cãi nhau hăng nhất khi con bước vào tuổi đi học.
hồi xưa các bác, các mợ học trường như thế nào? giờ các bác có hài lòng với cuộc sống của mình không?
trường chuyên lớp chọn của VN nó là câu chuyện thiên lệch kinh khủng, hồi xưa dù học chuyên nhưng áp lực thi cử của nhà trường nó không lớn, tụi học lớp chuyên là điểm luôn thấp hơn điểm tụi học lớp thường, không phải vì ngu hơn mà vì các thầy cho bài khó hơn rất nhiều để tụi con thấy tụi con còn ngu mà học.
bây giờ chạy theo thành tích quá nên nó ép học trò như điên, hs là con robot nên cha mẹ mới muốn né cảnh này.
túm lại: HỌC TRƯỜNG NÀO CŨNG ĐƯỢC MIỄN LÀ CON CẢM THẤY HẠNH PHÚC
 
Chuột Tiến
1/10/11
4.554
101.089
113
Sài Gòn
Mình thì mình nói thật chứ. Đến giờ nhiều khi nằm mơ vẫn thấy thi cử.
Vô phòng thi mà xao trong đầu không có chữ nào xao mà làm bài.
Sợ chít mụ nội. Thi rớt thì chít mịa.
Giựt cái mình tỉnh giấc. Chỉ là giấc mơ. Toát cả mồ hôi mồ hột.
Băng 8X đời đầu nếu học nghiêm túc mà dốt dốt chắc giờ nằm mở vẫn gặp ác mộng. :D
nều dáo dục nhồi nhét quá kinh.
 
Hạng C
13/2/09
549
40.252
93
Túm váy lại là học gì không quan trọng, trường nào không quan trọng, quan trọng là xây được ý chí và đam mê. Có đam mê rồi thì trời đất cũng là muỗi.
Nhân chuyện đam mê mình kể về 1 người bạn thời phổ thông:
Bạn học rất giỏi, cũng là dân chuyên toán, đam mê cơ khí, AE ai cũng thi đại học và đậu chỉ riêng bạn chê và quyết chí đi theo con đường riêng chủ yếu bằng tự nghiên cứu! Ai khuyên can thế nào cũng bỏ ngoài tai. Để thỏa đam mê bạn mở 1 tiệm sửa xe gắn máy 1 năm sau, tiệm nổi tiếng khắp vùng vào những năm đầu 90, nhờ tài phục hồi phuộc nhún, và khá đông khách. Hai năm sau nữa thì thấy bạn kể đang ấp ủ ra 1 loại phuộc nhún mới sáng chế ưu việt hơn tất cả các loại đang có trên thị trường kể cả cho ô tô! AE bán tín bán nghi (nghi thì nhiều hơn) nhưng thấy bạn quyết tâm nên đều ủng hộ ... bằng miệng:D, bạn hoàn tất hồ sơ và đi ra Hà Nội đăng ký độc quyền sáng chế, thời gian đâu mất cả năm do hồ sơ trình bày ko đạt chuẩn và bị gián đoạn bởi đang nghiên cứu chế tạo, sau cùng cũng đăng ký thành công nhờ 1 người tốt bụng ở Hà nội cho bạn ăn ở miễn phí và hỗ trợ làm hồ sơ. Đã có mấy bài báo ca ngợi về việc này (trong đó có báo tuổi trẻ), nhưng đến đây thì bắt đầu căng, do quá đam mê sáng chế mà bạn bỏ bê công việc sửa xe, ai đến sửa phuộc cũng kêu thay mới vì ko có thời gian, tiền bạc có bao nhiêu đổ vào sáng nghiên cứu, sáng chế hết, vợ của bạn phải mở 1 quầy bán vé số nhỏ để kiếm cái nuôi con. Bằng sáng chế đem bạn chào cho Ya, Honda, SYM kết quả là ai cũng từ chối. Gia đình khánh kiệt, con cái nheo nhóc, phải sang lại tiệm sửa xe rất tội, gia đình bạn cũng nghèo ko trợ giúp được gì, AE cũng vậy mới ra trường chẳng ai hỗ trợ gì được, năm sau nữa thì nghe nói cả gia đình theo ông anh họ lên vùng Tây nguyên làm rẫy và bặt tin đến bây giờ:(
 
Hạng B2
12/3/18
371
21.790
103
Nhân chuyện đam mê mình kể về 1 người bạn thời phổ thông:
Bạn học rất giỏi, cũng là dân chuyên toán, đam mê cơ khí, AE ai cũng thi đại học và đậu chỉ riêng bạn chê và quyết chí đi theo con đường riêng chủ yếu bằng tự nghiên cứu! Ai khuyên can thế nào cũng bỏ ngoài tai. Để thỏa đam mê bạn mở 1 tiệm sửa xe gắn máy 1 năm sau, tiệm nổi tiếng khắp vùng vào những năm đầu 90, nhờ tài phục hồi phuộc nhún, và khá đông khách. Hai năm sau nữa thì thấy bạn kể đang ấp ủ ra 1 loại phuộc nhún mới sáng chế ưu việt hơn tất cả các loại đang có trên thị trường kể cả cho ô tô! AE bán tín bán nghi (nghi thì nhiều hơn) nhưng thấy bạn quyết tâm nên đều ủng hộ ... bằng miệng:D, bạn hoàn tất hồ sơ và đi ra Hà Nội đăng ký độc quyền sáng chế, thời gian đâu mất cả năm do hồ sơ trình bày ko đạt chuẩn và bị gián đoạn bởi đang nghiên cứu chế tạo, sau cùng cũng đăng ký thành công nhờ 1 người tốt bụng ở Hà nội cho bạn ăn ở miễn phí và hỗ trợ làm hồ sơ. Đã có mấy bài báo ca ngợi về việc này (trong đó có báo tuổi trẻ), nhưng đến đây thì bắt đầu căng, do quá đam mê sáng chế mà bạn bỏ bê công việc sửa xe, ai đến sửa phuộc cũng kêu thay mới vì ko có thời gian, tiền bạc có bao nhiêu đổ vào sáng nghiên cứu, sáng chế hết, vợ của bạn phải mở 1 quầy bán vé số nhỏ để kiếm cái nuôi con. Bằng sáng chế đem bạn chào cho Ya, Honda, SYM kết quả là ai cũng từ chối. Gia đình khánh kiệt, con cái nheo nhóc, phải sang lại tiệm sửa xe rất tội, gia đình bạn cũng nghèo ko trợ giúp được gì, AE cũng vậy mới ra trường chẳng ai hỗ trợ gì được, năm sau nữa thì nghe nói cả gia đình theo ông anh họ lên vùng Tây nguyên làm rẫy và bặt tin đến bây giờ:(
IQ cao dưng EQ thấp.
 
Hạng F
29/8/07
7.979
27.048
113
Ở nước quài học ko phải thi hở anh ?
Mình thì mình nói thật chứ. Đến giờ nhiều khi nằm mơ vẫn thấy thi cử.
Vô phòng thi mà xao trong đầu không có chữ nào xao mà làm bài.
Sợ chít mụ nội. Thi rớt thì chít mịa.
Giựt cái mình tỉnh giấc. Chỉ là giấc mơ. Toát cả mồ hôi mồ hột.
Băng 8X đời đầu nếu học nghiêm túc mà dốt dốt chắc giờ nằm mở vẫn gặp ác mộng. :D
nều dáo dục nhồi nhét quá kinh.
 
Hạng B2
23/4/14
150
853
93
Nhân chuyện đam mê mình kể về 1 người bạn thời phổ thông:
Bạn học rất giỏi, cũng là dân chuyên toán, đam mê cơ khí, AE ai cũng thi đại học và đậu chỉ riêng bạn chê và quyết chí đi theo con đường riêng chủ yếu bằng tự nghiên cứu! Ai khuyên can thế nào cũng bỏ ngoài tai. Để thỏa đam mê bạn mở 1 tiệm sửa xe gắn máy 1 năm sau, tiệm nổi tiếng khắp vùng vào những năm đầu 90, nhờ tài phục hồi phuộc nhún, và khá đông khách. Hai năm sau nữa thì thấy bạn kể đang ấp ủ ra 1 loại phuộc nhún mới sáng chế ưu việt hơn tất cả các loại đang có trên thị trường kể cả cho ô tô! AE bán tín bán nghi (nghi thì nhiều hơn) nhưng thấy bạn quyết tâm nên đều ủng hộ ... bằng miệng:D, bạn hoàn tất hồ sơ và đi ra Hà Nội đăng ký độc quyền sáng chế, thời gian đâu mất cả năm do hồ sơ trình bày ko đạt chuẩn và bị gián đoạn bởi đang nghiên cứu chế tạo, sau cùng cũng đăng ký thành công nhờ 1 người tốt bụng ở Hà nội cho bạn ăn ở miễn phí và hỗ trợ làm hồ sơ. Đã có mấy bài báo ca ngợi về việc này (trong đó có báo tuổi trẻ), nhưng đến đây thì bắt đầu căng, do quá đam mê sáng chế mà bạn bỏ bê công việc sửa xe, ai đến sửa phuộc cũng kêu thay mới vì ko có thời gian, tiền bạc có bao nhiêu đổ vào sáng nghiên cứu, sáng chế hết, vợ của bạn phải mở 1 quầy bán vé số nhỏ để kiếm cái nuôi con. Bằng sáng chế đem bạn chào cho Ya, Honda, SYM kết quả là ai cũng từ chối. Gia đình khánh kiệt, con cái nheo nhóc, phải sang lại tiệm sửa xe rất tội, gia đình bạn cũng nghèo ko trợ giúp được gì, AE cũng vậy mới ra trường chẳng ai hỗ trợ gì được, năm sau nữa thì nghe nói cả gia đình theo ông anh họ lên vùng Tây nguyên làm rẫy và bặt tin đến bây giờ:(
Đó là lý do vì sao cha mẹ phải giàu. Như câu chuyện của các tỉ phú bỏ học mà vẫn thành công, ai cũng biết, nhưng không mấy ai biết, đứng sau họ là những cha mẹ rất có điều kiện.
 
Chuột Tiến
1/10/11
4.554
101.089
113
Sài Gòn
Ở nước quài học ko phải thi hở anh ?
nhưng không nhồi như mình anh ơi. mịa, mình nhớ cái thời thi sử địa mà mái con số bao nhiêu thằng giặc giết được, tài nguyên bao nhiêu kí than, khoán cmn xản. mịa, nghĩ đến thôi đã rùng mình rồi.