Hạng B1
30/4/13
96
2.294
83
Khu xóm e, 1 số gia đình lính ăn cơm hộp xưa, 10 nhà đi hết 9 ko trở về! Có người 18 năm sau mới về rưng rưng khi nhìn tấm hình trên bàn thờ ... bác ấy ko kể và nói ji vì ko còn sức để mà kể lể nữa!
Ít năm sau thì cũng mất luôn vì ... bệnh hậu của thời gian cải tạo ấy.
Hình như lâu nhất là 15 năm (1975-1990)
mà anh. Rất nhiều tướng lĩnh cao cấp cũng cải tạo có 10-12 năm thôi!
 
Hạng D
16/10/11
1.748
9.842
113
Chắc Cụ làm lớn lắm,đi tới 9 năm
Em không rành chỉ biết nhà em đi HO3 ;)
Chẳng bao giờ cụ cho ai hỏi về chuyện trước nên em chỉ hỏi mẹ em, có mấy lần em muốn xem hình xưa thì cụ nói đốt hết rồi hỏi chuyện xưa thì chỉ nhìn xa xăm im lặng, nhưng theo em đoán đi cải tạo lâu ngoài cấp bậc còn liên quan đến ân oán nữa.
 
  • Like
Reactions: Linh74
Hạng C
30/1/14
751
26.232
93
Em không rành chỉ biết nhà em đi HO3 ;)
Chẳng bao giờ cụ cho ai hỏi về chuyện trước nên em chỉ hỏi mẹ em, có mấy lần em muốn xem hình xưa thì cụ nói đốt hết rồi hỏi chuyện xưa thì chỉ nhìn xa xăm im lặng, nhưng theo em đoán đi cải tạo lâu ngoài cấp bậc còn liên quan đến ân oán nữa.
Mình học cái trường ngay chợ Thị Nghè.Có cái ty Chiêu hồi kế bên.Nhà bạn bè trong đó nhiều,toàn hơn 10 năm
 
Hạng D
29/6/15
4.934
15.954
113
40
Hình như lâu nhất là 15 năm (1975-1990)
mà anh. Rất nhiều tướng lĩnh cao cấp cũng cải tạo có 10-12 năm thôi!
Có những case cá biệt, người nhà lập luôn bàn thờ vì ko có bất kỳ thông tin nào của bác sau 15 năm mòn mỏi đợi.
À mà thôi, chúng ta đã qua thời kỳ quá độ, nay đang ở thời kỳ quá đã ... nên hok bàn lựng nó làm ji mất dzui
 
Hạng F
13/1/06
13.889
35.977
113
Anh vẫn còn may mắn được vào cổng trường đại học...ông anh mình nhà mặt phố bố làm sỉ quan nên được đặt cách loại ngay vòng hồ sơ.

Của để giành may ra còn cái hầm xí đầy vàng dẽo là giữ lại được anh ạ...
Một người từng chứng kiến thời huy hoàng ba mềnh có xe zeep đưa về nhà mỗi kỳ phép có khi tự lái.... sau giải phóng con mới sinh không có xèn mua sữa phải uống nước gạo trường kỳ còn lại bầy anh tuổi mới lớn có 1/2 lon gạo ( lon sữa bò ) nấu với nồi nước lèo húp cháo đại dương cả ngày, ngày nào hết gạo thì bo bo cơm độn muối, hột mít, khoai mì, khoai lang....trường kỳ kháng chiến.
Mấy anh nào là nhân chứng sống có ba, ông chú viet tel.... từng đi cải tạo đọc mấy truyện này mới thấm và hiểu được phần nào tuy nhiên tác giả vẫn còn rất nhân văn hay tác giả nằm ở binh chủng ít có ân oán nên chưa phản ánh hết góc tối cái khốc liệt thời cải tạo nếu có cơ hội nghe được từ người đã từng đi thì sẽ hiểu hơn.
Mềnh chỉ cảm nhận lúc gặp ba mình sau 9 năm về không khác 1 người bị tâm thần...sau 1 năm ổng mới hội nhập và thích nghi cuộc sống, thời đó đất sài gòn với lý lịch như vậy chỉ có đạp xích lô kiếm ăn từng bữa lúc rãnh ai sai vặt gì làm đó.

Cứ cho là may mắn hay cái số cũng được.
Tuy nhiên, tất cả được định đoạt năm 1972.
Một năm nghiệt ngã. Chiến tranh khốc liệt, một số nơi tan hoang chia cắt, da beo xôi đậu.
Cũng năm đó tuổi quân dịch hạ một năm...17 tuổi.
Khốn nạn đời trai, đời học trò xem như chấm dứt. Các anh sinh 1954, giáp ngọ thấy trước tương lai...đậu tú tài I...đi lính sĩ quan Thủ Đức nếu ko chui đc vào một trường CĐ Sư Phạm nào đó. Rớt TT I thì vô hạ sĩ quan Đồng Đế...và chuyện gì sẽ đến sau khi xong khóa huấn luyện.
Và cũng năm đó, bài hát Thà như giọt mưa ra đời...Thi hỏng mất rồi ta đợi ngày đi...đau lòng ta muốn khóc.
Tui thì từ khi thi vào trường công đệ thất, chả biết thế chó nào khai sinh năm 1955.
Ko thì chẳng biết thế nào.
 
Hạng B1
30/4/13
96
2.294
83
Cứ cho là may mắn hay cái số cũng được.
Tuy nhiên, tất cả được định đoạt năm 1972.
Một năm nghiệt ngã. Chiến tranh khốc liệt, một số nơi tan hoang chia cắt, da beo xôi đậu.
Cũng năm đó tuổi quân dịch hạ một năm...17 tuổi.
Khốn nạn đời trai, đời học trò xem như chấm dứt. Các anh sinh 1954, giáp ngọ thấy trước tương lai...đậu tú tài I...đi lính sĩ quan Thủ Đức nếu ko chui đc vào một trường CĐ Sư Phạm nào đó. Rớt TT I thì vô hạ sĩ quan Đồng Đế...và chuyện gì sẽ đến sau khi xong khóa huấn luyện.
Và cũng năm đó, bài hát Thà như giọt mưa ra đời...Thi hỏng mất rồi ta đợi ngày đi...đau lòng ta muốn khóc.
Tui thì từ khi thi vào trường công đệ thất, chả biết thế chó nào khai sinh năm 1955.
Ko thì chẳng biết thế nào.
Đọc còm này của anh mới thấy số mệnh là điều có thật!
 
Hạng B2
17/2/16
225
4.894
93
34
Chuyện hay, nhân văn. Chuyện nói về số phận của con người thời loạn lạc với những tình cảm rất thật, rất tự nhiên. Cái chuyện học tập cải tạo chỉ là làm nền thôi, chứ đâu phải chửi chế độ gì đâu. Giờ sửa câu chuyện chút thì nội dung, ý nghĩa vẫn thế. Chị kia thay vì có chồng chết trong trại cải tạo thì chồng hy sinh hay bị địch bắt ở biên giới phía Bắc, rồi không nhận được tin báo tử hay mất tích (thời chiến chuyện này thiếu gì). Anh kia thì cũng trùng tên, trùng đơn vị, gởi thư cho vợ thì không nhận được hồi âm. Rồi thư chị kia gởi cho chồng thì tới tay anh nọ, rồi họ gặp nhau, vv. Ý nghĩa câu chuyện vẫn chẳng thay đổi gì mà bài chắc chắn không bị mod xóa:D
 
Hạng C
23/1/06
619
22.886
93
52
Ba đỡ đầu của em dưới Hố Nai còn được nhìn thấy bàn thờ của chính ổng sau khi gia đình nhận tin lọt vào ổ phục kích và tung lẻn trời. Mọi người tháo chạy và báo tin về gia đình như thế là mất xác. 2 năm sau ổng trở về nhà (quân ta chạy nhưng gọi M yểm trợ thế là trực thăng càn ngược lại và khi Q M càn bộ thì thấy còn thoi thóp nẻn trực thăng chở thẳng ra hạm đội 7 cấp cứu và chữa hơn 1 năm (cắt mắt gần 2/3 ruột )Khi quay về ổng nhà có khói hương nghi ngút và thấy ảnh ổng trên bàn thờ, sau khi thuật lại ổng cất khung và hình đi và mới mất được gần 2 năm

Có những case cá biệt, người nhà lập luôn bàn thờ vì ko có bất kỳ thông tin nào của bác sau 15 năm mòn mỏi đợi.
À mà thôi, chúng ta đã qua thời kỳ quá độ, nay đang ở thời kỳ quá đã ... nên hok bàn lựng nó làm ji mất dzui